“Hạ xuống đi!”
Lạc Nam hạ lệnh cho Thiên Cơ Lâu.
ẦM…
Thiên Cơ Lâu hàng lâm ở giữa một sơn cốc hoang vu.
Lạc Nam từ bên trong bước ra, cũng chẳng cần biết sơn cốc này thuộc địa phận châu lục nào, lúc này hắn chỉ nóng lòng đột phá Thánh Vương.
Tu vi dừng tại bình cảnh đã quá lâu rồi…
Để tránh gây nên chú ý không cần thiết, hắn phất tay đem Thiên Cơ Lâu thu hồi, phá vách núi tạo thành hang động, tạo một Trận Pháp che đậy khí tức…lúc này mới bước vào bên trong khoanh chân ngồi xếp bằng.
Không hề do dự, trực tiếp há mồm đem Sinh Mệnh Hồ Lô từng ngụm nuốt vào.
OANH.
Đan điền dậy sống, Bá Đỉnh hưng phấn rít gào tiếp nhận một cổ lực lượng mới, bắt đầu quá trình luyện hóa Sinh Mệnh Hồ Lô.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh toàn diện hoạt động, từng dòng chảy Sinh Mệnh tinh khiết nhất so với tất cả các loại tài nguyên có thể cung cấp Sinh Mệnh Lực bắt đầu ngưng tụ.
Thời gian dần trôi, Sinh Mệnh Lực có màu xanh biếc vô cùng dễ chịu và nhu hòa đã chậm rãi thành hình khi Sinh Mệnh Hồ Lô đã bị luyện hóa sạch sẽ.
Một cái phôi đỉnh có màu xanh tượng trưng cho sự sống lơ lửng bên trong đan điền, nằm đối diện với phôi của Tử Vong Đỉnh, không ngừng tỏa ra thất thải hào quang.
Chính là phôi Sinh Mệnh Đỉnh.
Cùng lúc đó, tu vi vốn đã kẹt lại quá lâu ở Thánh Tướng tối đỉnh của Lạc Nam rốt cuộc phá tan bình cảnh, lực lượng cuồn cuộn đề thăng, một cổ khí thế vương giả chấn động sơn cốc lắc lư, toàn bộ Thánh Tướng Lực trong đan điền chuyển hóa, thăng cấp lên Thánh Vương Lực.
Khi tất cả dung hợp thành Bá Đỉnh, kích thước vốn có của Bá Đỉnh lớn hơn gấp ba lần, lực lượng bên trong cũng gia tăng lên gấp ba, Bá Lực đã ở trạng thái Thánh Vương Lực hùng mạnh…sở hữu thêm một loại lực lượng mới là Sinh Mệnh Lực.
Đương nhiên bởi vì còn ở dạng phôi mà chưa hoàn toàn tụ đỉnh nên Tử Vong Lực và Sinh Mệnh Lực không thể tự động hồi phục năng lượng như các tôn đại đỉnh khác, cũng chưa đủ điều kiện tiếp nhận Pháp Tướng trú ngụ.
Bất quá mặc dù như thế, chiến lực tổng thể của Lạc Nam đã gia tăng một cách kinh khủng.
Khi đã là Thánh Vương, bất kể là nguồn lực trong đan điền, khả năng chống chịu, sức mạnh công kích, tốc độ…mọi phương diện đều đã ở đẳng cấp hoàn toàn khác biệt.
Lạc Nam sung sướng ngửa đầu thét dài…
RĂNG RẮC…
Âm thanh như xiềng xích tan vỡ vang lên, lồng ngực Lạc Nam đập lên dữ dội như muốn bạo tạc, cơ thể như muốn nổ tung từ bên trong.
Sắc mặt hắn hiện lên vẻ mừng rỡ như điên, khỏa tim có sáu vách ngăn mang tên Lục Đạo Luân Hồi Tâm rốt cuộc sinh ra phản ứng.
Vách ngăn thứ ba như một cánh cửa hoàn toàn mới chính thức mở ra sau Yêu Đạo và Nhân Đạo.
Trong nháy mắt, toàn bộ đầu tóc của Lạc Nam trở nên đỏ rực như màu máu, ngay cả bờ môi và tròng mắt của hắn cũng hóa thành một màu đỏ cực kỳ yêu dị, nhìn qua càng tà mị và nguy hiểm không thể hình dung.
Chưa dừng lại ở đó, hai bên đầu Lạc Nam có một cặp sừng màu đỏ uốn cong nhô ra nhọn hoắc, cơ bắp phát triển hơn, trở nên cao lớn hơn, từng sợi gân mạch nổi cộm lên trông cực kỳ lực lưỡng.
Nếu bình thường Lạc Nam như một công tử phong lưu, chỉ khi cởi bỏ y phục mới lộ ra cơ thể cân đối săn chắc…thì hiện tại hắn giống như một vị chiến binh bễ nghễ uy phong, dù đứng im một chỗ cũng mang đến cảm giác áp bách cực mạnh cho người đối diện.
Toàn thân hắn lúc này như một pho tượng vị thần được chạm khắc cực kỳ tỉ mỉ, nồng đậm khí tức dương cương và sự uy mãnh của giống đực, thậm chí tiểu huynh đệ vốn ngoại cỡ cũng lớn theo tỷ lệ cơ thể.
Lạc Nam quan sát toàn bộ cơ thể mình, trong lòng sinh ra một cổ cuồng ngạo không gì sánh được, dường như không biết sợ trời cũng không biết sợ đất, có cảm giác duy ngã độc tôn.
“Đây là Quỷ Đạo…” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.
Hắn không ngờ đạo thứ ba mà mình mở ra trong Lục Đạo Luân Hồi Tâm lại là Quỷ Đạo, một đạo mang đến trải nghiệm hoàn toàn mới lạ.
Ý niệm vừa động, Xích Tà Kích hiện ra trong tay.
“A, hình tượng gì thế này? Thật là bá khí.” Xích Tà vừa mới xuất hiện, chứng kiến dáng vẻ của Lạc Nam mà tim đập thình thịch.
Đối với bản tính tà dị bá đạo như Xích Tà, nàng càng yêu thích hình tượng nam nhân vào lúc này.
Lạc Nam ở dạng Quỷ, tay cầm Xích Tà quét ngang.
OÀNH.
Toàn bộ sơn cốc như bị chia làm hai nửa, không gian tầng tầng lớp lớp xuất hiện vết rạn.
Hắn hài lòng cười cười, lúc này mới đem trạng thái Quỷ Đạo giải trừ, khôi phục hình tượng nam nhân tuấn mỹ vô hại.
Lúc này nếu không phải Lạc Tư Tình đã bế quan tu luyện Hóa Quỷ Tam Hồn Thuật, Lạc Nam đã gọi nàng ra chiêm ngưỡng phong thái của mình.
Nhưng bấy nhiêu đó chưa đủ làm Lạc Nam hài lòng, hắn đem Xích Tà đặt sang một bên, tiếp tục ngồi khoanh chân giữ đống hoang tàn.
Động lấy ý niệm, hàng nghìn quả trái cây đen kịch với Ma Lực nồng nặc đã chất chồng trước mặt như một ngọn núi nhỏ.
Chính là Lập Ma Quả.
Lần trước được một giọt Dục Tài Thánh Thủy, sau khi đã pha trộn nó cùng Dịch Thần Kỳ, Lạc Nam tách thành hai phần để bồi dưỡng Tiên Thiên Hồ Lô Đằng và Lập Ma Thụ.
Hiện tại đã là thời điểm hắn thu hoạch Lập Ma Quả…
Cũng chẳng có quá nhiều công đoạn, Lạc Nam chỉ đơn giản lấy ra Ma Đỉnh sau đó đem hàng nghìn Lập Ma Quả ném vào bên trong.
ẦM ẦM ẦM…
Toàn bộ Ma Đỉnh điên cuồng luyện hóa, Lập Ma Quả bị nghiền nát như nước ép trái cây, từng dòng chảy Ma Lực cường đại bị Ma Đỉnh hấp thụ, từ đó sản sinh ra Ma Văn với số lượng khổng lồ.
Từ 2000 đường Ma Văn, con số không ngừng đề thăng.
Mãi đến khi đạt đến vừa tròn 3000 đường Ma Văn, Lạc Nam mới hạ lệnh cho Ma Đỉnh dừng lại, số lượng Lập Ma Quả cũng chẳng còn lại bao nhiêu.
3000 Nguyên Văn, 3000 Ma Văn, 2000 Phật Văn, 2000 Long Văn…
Tổng hợp tất cả thành Bỉ Ngạn Hoa trạng thái toàn lực chính là vừa đủ một vạn đường văn, không thừa không thiếu.
Đây chính là một cổ sức mạnh khủng bố, cũng không biết đủ sức một quyền đấm chết Thánh Đế hay không.
Nếu thêm cả 200 hành tinh từ Hóa Vũ Bá Thần Thể và 17 vị Pháp Tướng, Lạc Nam tự tin có thể đấm nổ Thánh Đế chỉ với một quyền.
Về phần Chí Tôn chỉ có thể dựa vào Tiểu Vũ Kết Giới, nếu đối phương thoát khỏi kết giới thì hắn lại tiếp tục chạy trốn.
…
Trong cùng thời điểm, trong tiểu thung lũng đâu đó ở Đông Vực…
Trước một tòa tế đàn huyền ảo với vô số văn tự đen kịch quỷ dị nhảy nhót, nhóm bốn người vây quanh.
Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, không khó để hắn nhận ra ba trong bốn người này chính là người quen.
Chẳng phải kẻ nào xa lạ, chính là ba huynh muội của Thiên Lệnh Giáo, những kẻ vẫn luôn truy sát Lạc Nam gồm La Hiên, La Ngọc và La Tuấn.
Đúng như Lạc Nam dự đoán, Thiên Lệnh Giáo là những sát thủ hàng đầu với tác phong chuyên nghiệp, bọn hắn chỉ ra tay với mục tiêu khi đã chắc chắn chín phần mười khả năng thành công giết chết.
Lần trước sự xuất hiện của Tịnh Dạ Tiên Tử là sự cố nằm ngoài kế hoạch mới dẫn đến sự thất bại của Thiên Lệnh Giáo.
Sau khi bị Tịnh Dạ Tiên Tử đánh bay, ba huynh muội La Hiên hiển nhiên không dễ dàng từ bỏ ý đồ, trái lại tiếp tục dò tìm tung tích của Lạc Nam.
Gần nhất Lạc Nam xung đột với Viêm Ngục Tộc tại Đông Hoa Khách Sạn, hành tung của hắn liền truyền đến tai Thiên Lệnh Giáo, nhưng đám La Hiên cũng vì vậy mà biết được mục tiêu mình săn giết vậy mà sở hữu một con cương thi có sức mạnh tương đương với Thể Chí Tôn.
Bởi vì kiêng kỵ cương thi, bọn hắn liền chuyển sang phương thức khác.
Đó là thỉnh một vị sát thủ đặc thù tại Thiên Lệnh Giáo đến Đông Vực hỗ trợ hành động.
Chính là lão già mặc y phục đạo sĩ đang đứng trước tế đàn lúc này.
“Vận Hộ Pháp, lần này nhờ đến ngươi đấy, thứ này là giọt máu của Lạc Nam mà ta đã lén lút thu được trong trận chiến lần trước cùng hắn.” La Hiên trịnh trọng nói, từ trong ngực lấy ra một bình chứa máu đưa đến.
Lão già nghe vậy ánh mắt sáng lên, mở miệng cảm thán nói: “Thánh Tử quả nhiên chu đáo, vậy mà đã tính đến mức này…có giọt máu của đối phương, ngay cả Chí Tôn ta cũng có thể nguyền rủa trọng thương, huống hồ gì là một Hồn Thánh Vương như mục tiêu lần này?”
“Cẩn thận là trên hết, Lạc Nam không phải nhân vật có thể tính toán theo lẽ thường được đâu.” La Hiên trầm giọng nhắc nhở.
“Thánh Tử xin yên tâm, lão phu sẽ không chủ quan.” Vận Hộ Pháp khẳng định chắc nịch.
La Hiên ba huynh muội gật đầu, thanh danh của Vận Hộ Pháp ở Thiên Lệnh Giáo cũng không nhỏ, hắn là một sát thủ có thể khiến vô số kẻ đau đầu.
Bởi vì ở dưới Chí Tôn, chưa có mục tiêu nào bị Vận Hộ Pháp nhắm đến mà sống sót.
Đơn giản vì hắn ta tinh thông thuật Nguyền Rủa thượng cổ, tuy rằng tu vi chỉ là Hồn Thánh Đế Viên Mãn…nhưng ngay cả Chí Tôn khi trúng phải lời nguyền cũng gặp trọng thương.
Đương nhiên cái giá phải trả cũng rất đắt, Vận Hộ Pháp nhìn giống như một lão già, thực chất tuổi tác chẳng lớn hơn La Hiên bao nhiêu cả, chính phản phệ mỗi khi thi triển lời nguyền đều khiến tuổi thọ của hắn hao tổn rất lớn.
Bất quá sau mỗi lần nguyền rủa chết mục tiêu, Vận Hộ Pháp sẽ thu được cái giá rất lớn, điều này khiến hắn cắn răng mặc kệ phản phệ mà tiếp tục thi thuật.
Lần này cũng giống như vậy, Lạc Nam là miếng mồi ngon béo bở, chỉ cần thu được một phần ba giá trị cái đầu của hắn cũng đủ cho Vận Hộ Pháp gom góp đủ tài nguyên đột phá Chí Tôn, có thể thấy đám Chí Tôn Thế Lực điên cuồng như thế nào khi treo thưởng.
Có được giọt máu của Lạc Nam, Vân Hộ Pháp càng tự tin hơn.
“Bắt đầu đi!” La Ngọc đã sớm mất kiên nhẫn, nàng ra lệnh nói.
La Ngọc từ nhỏ đã sùng bái đại ca La Hiên của mình, tuyệt không mong muốn có kẻ yêu nghiệt vượt qua La Hiên tồn tại trên thế gian.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng lý trí của La Ngọc thừa hiểu rằng nếu ở trong cùng cấp, La Hiên hoàn toàn không đủ tư cách chống lại Lạc Nam.
Vì vậy Lạc Nam phải chết càng sớm càng tốt.
Vận Hộ Pháp nghiêm nghị gật đầu, cất bước đi đến phía trước tế đàn.
Lúc này nhìn lên tế đàn sẽ chứng kiến một ít đồ vật đã được bày biện.
Ở giữa tế đàn là một tên hình nhân bằng rơm đang ngồi xếp bằng, trên đỉnh đầu của hình nhân là một nén nhan cắm vào, xung quanh là vô số văn tự huyền ảo lượn lờ đầy bí hiểm.
Nhìn thì khá đơn giản, nhưng một khi thi thuật chính là vô cùng hung hiểm.
Lúc này sắc mặt của Vận Hộ Pháp trịnh trọng đến cực điểm, cẩn thận đem giọt máu của Lạc Nam từ trong bình đổ lên đầu hình nhân bằng rơm.
Ngay lập tức, từ bên trên hình nhân bằng rơm huyền phù lên một hư ảnh nhân loại, chính là dáng vẻ của Lạc Nam.
“Bắt đầu, Nhất Hương Tử Thuật…” Vận Hộ Pháp miệng niệm khẩu lệnh, sắc mặt trắng bệch, cắn lưỡi phun ra tinh huyết lên trên nén nhan.
Hừng hực…
Ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt nén nhan, sau đó chậm rãi lan tràn xuống dưới…một khi nén nhan cháy hết, ngọc lửa sẽ tiếp tục thiêu đốt vào hình nhân bằng rơm.
Nhất Hương Tử Thuật chính là một loại thuật nguyền rủa thời thượng cổ, ám chỉ sau khi một nén nhang lụi tàn sẽ là lúc kẻ bị nguyền rủa tử vong, hỏa diễm từ nén nhan sẽ thiêu đốt Linh Hồn, sau đó lan tràn khắp cơ thể, đem nạn nhân thiêu đốt thành tro tàn.
Có thêm giọt máu của Lạc Nam, hiệu quả của Nhất Hương Tử Thuật càng tăng lên hàng trăm lần.
Để đảm bảo tuyệt đối, Vận Hộ Pháp tiếp tục làm ra hành động.
Hắn dùng Hồn Lực có pha trộn máu huyết của mình ngưng tụ thành năm sợi xiềng xích, phong tỏa hai chân, hai tay và phần đầu của hình nhân bằng rơm.
Ở phía hư ảnh cũng xuất hiện bóng dáng của mấy sợi xích khóa chặt hư ảnh Lạc Nam, vô pháp cử động.
Tình cảnh này càng khiến La Hiên mấy người hài lòng…
...
Lạc Nam cảm thấy toàn thân chấn động, một cảm giác kỳ quái trào dâng dường như đang bị ai đó từ nơi xa xôi nhìn chằm chằm.
Hắn móc ra từ trong lồng ngực của mình một con mộc nhân, lại kinh ngạc phát hiện lúc này có mấy sợi xiềng xích hư ảnh đang trói lấy tay chân và đầu của mộc nhân, trên đỉnh đầu nó còn có hư ảnh một nén nhan đang thiêu đốt.
“Dị tượng gì đây?” Lạc Nam kinh ngạc không thôi.
Con mộc nhân này chính là Phản Kiếp Mộc Nhân, đồ vật mà hắn thu được từ Rương Đặc Biệt, có công dụng gánh vác nguyền rủa và phản sát lại hàng trăm lần lên cơ thể người thi thuật.
Lạc Nam nhếch miệng cười tà, cứ tưởng con mộc nhân này sẽ rảnh rỗi, thậm chí mình xém chút quên mất sự tồn tại của nó.
Bất quá xem dị tượng của nó lúc này, xem ra là có gia hỏa nào đó đang nhắm vào chính mình rồi.
“Cũng thật xui xẻo cho ngươi a, hy vọng tu vi sẽ không quá thấp, bằng không tổn thất Phản Kiếp Mộc Nhân của ta.” Lạc Nam chép chép miệng.
Phản Kiếp Mộc Nhân chỉ có tác dụng một lần, vậy nên Lạc Nam hy vọng kẻ đang nguyền rủa mình tu vi không tệ.
…
“Sắp rồi…”
Trong ánh mắt chăm chú của La Hiên đám người, nén nhan rốt cuộc tàn lụi, ngọn lửa bên trên đó không dập tắt, trái lại còn bùng cháy mãnh liệt hơn, bắt đầu hừng hực thiêu đốt vào người rơm bị trói chặt bên dưới.
“Khà khà…” Vận Hộ Pháp cất tiếng cười quái dị, còn đem toàn bộ Hồn Lực của mình đánh vào ngọn lửa gia tăng uy lực.
Đúng lúc này, dị biến phát sinh.
Một cổ lực lượng quỷ dị bỗng nhiên giáng lâm.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Năm trăm sợi xiềng xích từ trong hư không bắn ra, quấn chặt lấy Vận Hộ Pháp từ trên xuống dưới, làm hắn ngay cả một đầu ngón tay cũng chẳng động đậy nỗi.
Chưa kịp phản ứng, vô tận hỏa diễm đã giáng lâm mà xuống, đem toàn bộ tiểu thung lũng hóa thành một biển lửa.
“AAAAAAAAAAAAA”
Tiếng hét thảm thiết kinh thiên động địa như lệ quỷ từ địa ngục vọng ra.
Những gì mà Vận Hộ Pháp muốn làm lên cơ thể người khác lúc này đã nhân lên trăm lần uy lực và tác động trực tiếp lên bản thân hắn.
“Chuyện gì xảy ra?” La Tuấn và La Ngọc sắc mặt kịch biến.
“Không có thời gian thắc mắc, mau né ra!” La Hiên gầm lên, e ngại ngọn lửa nguyền rủa sẽ lan tràn đến cơ thể mình, liền nắm đệ đệ và muội muội lao khỏi thung lũng.
“Cứu…làm ơn…cứu…”
Bên dưới chỉ còn lại tiếng rên rỉ tuyệt vọng yếu ớt của Vận Hộ Pháp.
Không biết qua bao lâu sau, trước mặt La Hiên chỉ còn sót lại một đám tro tàn, khí tức của Vận Hộ Pháp đã hoàn toàn biến mất…
Sắc mặt ba huynh muội cực kỳ khó coi, thân thể run lên lẩy bẩy…
Mọi thứ chìm vào tĩnh lặng…
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn