“Chủ nhân…chúng ta…tu vi của thiếp đang gia tăng?”
Tiểu Sư ngơ ngác nhìn tất cả biến hóa, chỉ cảm thấy mọi chuyện như nằm mơ…
Nàng vốn ôm tâm lý cùng chết với Lạc Nam, không ngờ mọi chuyện lại đi theo chiều hướng này…
Chụt…
Lạc Nam cười cười cúi đầu hôn lên môi nàng…
“Chúng ta sao có thể chết? thế giới này còn chưa dẫm dưới chân đâu…” Lạc Nam bá khí cười nói…
“Vâng…” Tiểu Sư bị phong thái của hắn chinh phục, trái tim như bị hòa tan, nép má vào lòng nam nhân…
Tam sắt Lôi Kiếp vẫn lưu chuyển qua lại giữa thân thể hai người, linh lực cả hai tăng lên là điều dễ hiểu…
ẦM…
Trong lúc đó, Thiên Đạo Chi Nhãn chứng kiến người này không còn thứ gì bảo vệ…lại một tia Tam Sắc Lôi Kiếp phá không mà đến…
“Hừ…” Lạc Nam ngẩng đầu cười lạnh, há miệng nuốt trọn…
ẦM…
Cơ thể hắn vẫn bị nổ tung, bất quá lần này so với trước đó không hề nát vụn, trái lại chỉ bị nổ một phần…
Một nửa bên mặt và một bên vai…
So với trước đó nổ toàn thân trên, khác biệt cực lớn…
Niết Bàn Linh Thủy trở nên mạnh hơn khi tu vi chủ nhân có sự tiến bộ, cấp tốc bao phủ những vết nổ trên người hắn…
Mà tia Tam Sắc Lôi Kiếp này, lại như liều thuốc kích thích cho quá trình đề thăng tu vi của hắn và nàng…
Trước lực lượng tia Lôi Kiếp này mang lại, tôn Tam Sắc Lôi Đỉnh trong đan điền rốt cuộc hình thành…
Chỉ thấy toàn thân nó lập lòe ba màu Lôi Đình chi lực, cô động mạnh mẽ, kích thước thậm chí sánh ngang Diễm Tâm Đỉnh…
Mặc dù phần lớn lực lượng, Lạc Nam đã truyền sang Tiểu Sư…
Do bản thân nàng trời sinh tu luyện Lôi Đình, tu vi lại cao hơn…trong quá trình Tụ Đỉnh tốc độ luyện hóa thậm chí vượt qua người mới như hắn một bậc, chưa kể bên trong cơ thể nàng, vẫn còn một viên yêu Đan Lôi hệ cấp cao cần được luyện hóa…
Vì thế phần lớn Tam Sắc Lôi Đình đều chuyển sang thân thể Tiểu Sư…
Chỉ thấy mái tóc vốn tím và trắng của nàng, lúc này lại xuất hiện thêm một màu đen tuyền thần bí…
Tam Sắc Lôi Đình có tổng cộng ba màu phân biệt là Trắng…Đen và Tím…
Mà tu vi của Tiểu Sư, đề cao rất khủng bố…
Ngũ giai Hậu Kỳ…Ngũ giai Viên Mãn…Lục giai sơ kỳ…chỉ còn thiếu một chút sẽ tiến vào Trung Kỳ…
Tiểu Sư chính thức tiến vào Lục giai, tương đương với Luyện Hư Kỳ nhân loại…
Tu vi càng lên cao, lực lượng để đột phá yêu cầu càng là khủng bố…
Có thể thấy nàng đột phá liên tục như thế, cần năng lượng khủng khiếp đến nhường nào…
Trước đây Dị Mộc hay Dị Hỏa chỉ giúp Lạc Nam đột phá một Đại Cảnh Giới…
Hiện tại dựa vào Tam Sắc Lôi Kiếp này, mặc dù đã chia sẽ phần lớn cho Tiểu Sư…nhưng khí tức của hắn lúc này, chính là Hóa Thần Hậu Kỳ…cũng hết sức kinh người rồi…
“Tới đi…haha, lão tử nhờ ngươi giúp Sư nhi của ta đột phá luôn…” Lạc Nam ngửa đầu cười ha hả, trêu tức chọc giận Thiên Đạo Chi Nhãn…
Con mắt này quá mức đáng ghét, chỉ vì hắn tu luyện một môn công pháp mà liên tục muốn dồn hắn vào chỗ chết…
Cái giá hy sinh không nhỏ chút nào đâu…
Một tấm Hộ Hồn Phù, một Linh Dược đẳng cấp không rõ Trọng Thân Thảo...Lực lượng trong Thất Hải Huyền Cầm tiêu hao, Định Hồn Quan bị ảnh hưởng…Bia Đá xuất hiện khe nứt…ngay cả quà vốn dành tặng cho sư phụ cũng gặp trọng kích chưa biết có thể khôi phục hay không…
Cái giá bỏ ra là quá lớn cho một lần Tụ Đỉnh…
Lúc này đây, chỉ cần liều mạng nuốt thêm một tia Tam Sắc Lôi Kiếp là Tiểu Sư sẽ lại tiến thêm một bậc…Luyện Hư Trung Kỳ trong tầm tay…
Nếu người trên đại lục thấy tình cảnh này, nhất định sẽ ghen ghét đến mức phát điên…
Người ta tu luyện tốn trăm ngàn năm, các ngươi chỉ cần ăn Lôi là đột phá, còn gì nghịch thiên hơn?
Đó chính là sự khủng bố của hai từ “Cấm kỵ”…
Chỉ là rất nhanh, Thiên Đạo Chi Nhãn trong mắt lập lòe sát khí mãnh liệt, so với trước đây càng thêm bá đạo hàn ngàn lần…
“Chuyện gì xảy ra…?” Lạc Nam cảm thấy hơi bất an…
“Không xong…công tử mau nghĩ cách…nó bắt đầu dùng đến Lôi Kiếp mạnh hơn Tam Sắc…” Kim Nhi hét lên thất thanh, hoa dung thất sắc…
“Cái quỷ gì?” Lạc Nam và Tiểu Sư thầm mắng một tiếng…
Vừa tưởng ngon ăn, nào ngờ Thiên Đạo không phải hạng dễ trêu, chơi đến hàng thứ dữ…
“Ực…mạnh hơn cả Tam Sắc? chính là thứ gì?” Lạc Nam không dám tưởng tượng hỏi…
“Tinh Cầu này đẳng cấp không cao, Thiên Đạo chỉ ngưng tụ được Ngũ Sắc Lôi Kiếp là tối đa…” Kim Nhi trầm giọng nói…
“Con mẹ nó…khủng bố như vậy?” Lạc Nam nhảy dựng, cứ tưởng Tam sắc là khủng bố nhất rồi…hiện tại lòi ra hàng Ngũ Sắc…
Không cho hắn quá nhiều cơ hội phản ứng, bầu trời như ngày tận thế, sát khí bao trùm toàn bộ Tinh Cầu, vô số sinh linh hoảng sợ quỳ trên mặt đất…
Cường giả đỉnh cao trên đại lục cùng lúc đứng bật dậy…
“Thiên Kiếp này…vượt qua Tam Sắc? làm sao có thể?”
Một ý niệm khiến toàn bộ bọn hắn sắc mặt trắng nhợt…
Dù là Độ Kiếp Kỳ Viên Mãn như Huyết Sát Ma Quân năm xưa, cũng không làm Lôi Kiếp bậc này xuất hiện…
…
Cách nơi Lạc Nam độ kiếp vạn dặm…
Trong mắt Võ Tam Nương đổ đầy huyết…từ khi Thiên Đạo Chi Nhãn xuất hiện, cảm ứng nàng đặt trên người tên đồ đệ đã triệt để bị hủy diệt…muốn cảm ứng đến hắn cũng không làm được…
“Tiểu tử thúi…rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Sắc mặt nàng khó coi lẩm bẩm nói, trước Lôi Kiếp cấp bậc này, nàng tiến vào cũng chỉ có con đường chết…
Trong lúc nhất thời, lần đầu tiên sinh ra cảm giác bất lực trước Thiên Đạo…
Chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, mọi chuyện không liên quan đến tiểu đồ đệ của nàng…
…
Lạc Nam lúc này muốn điên rồi, mọi chuyện vượt qua hoàn toàn dự tính của hắn, thậm chí sự vui mừng khi vừa Tụ Đỉnh hoàn toàn mất hết…
Mặc dù thực lực gia tăng, nhưng đối kháng với Ngũ Sắc Lôi Kiếp, có vẻ không đủ dùng…
“Tiểu Sư…” Hắn gọi một tiếng…
Tiểu Sư hiểu ý, một lần nữa hóa thành con thú nhỏ nằm vào lòng Lạc Nam…ngay cả chút khí chất của Lục giai Yêu Thú cũng không có…
Lạc Nam cảm giác được, hiện tại dù mình tiến vào Linh Giới Châu, cũng sẽ bị đánh chết…không còn chốn dung thân…
Mặc dù khí tức Bất Hủ không còn tồn tại, nhưng Thiên Đạo Chi Nhãn đã ghi nhớ hắn rồi…làm sao có thể thoát đi?
Trong lúc nhất thời, lại nảy sinh ý định giải phóng Phong Ấn…
Âm Ầm Ầm…
Trước ánh mắt muốn lòi ra của toàn thiên hạ, bên trên bầu trời, biển lôi rốt cuộc cô động…
Một tia Ngũ Sắc Lôi Kiếp như định hải thần chăm xẹt ngang bầu trời, mắt thấy sắp giáng xuống đầu Lạc Nam…
“Mạng ta đến đây sao?” Hắn nghiến chặt răng, đôi tay siết chặt đến rướm máu…
Nhưng…
Lại một lần nữa…Dị Biến phát sinh…
Chỉ thấy Thiên Đạo Chi Nhãn đột ngột chuyển dời ánh mắt…
Thậm chí tia Ngũ Sắc Lôi Kiếp kia cũng thay đổi phương vị…
“Cái quỷ gì?” Lạc Nam nhân cơ hội khó được, điên cuồng đào tẩu…
Mà hắn phát hiện, Thiên Đạo Chi Nhãn vậy mà mặc kệ hắn chạy trốn, ánh mắt chuyển đến nơi khác…
“Kẻ tu luyện “Cấm Kỵ”…thật sự xuất hiện ở tinh cầu hẻo lánh này sao?”
Theo một âm thanh nghi hoặc truyền vào tai mỗi sinh linh, toàn bộ Việt Long Tinh Cầu rung rẩy dữ dội, thiên địa trở nên u ám…như ngày tận thế đến gần…
“Lại là gì nửa đây?” Cấm Kỵ là cái quỷ gì?” Cường giả đỉnh cao trên bốn đại lục cùng lúc xuất hiện trên không trung, ánh mắt như xuyên thủng không gian, tìm về nơi vừa phát ra câu hỏi đó…
Theo tầm nhìn của bọn hắn, phía trên bầu trời ở toàn Tinh Cầu đều nhìn thấy…một đôi con mắt tràn ngập uy nhiêm xuất hiện, liếc sang một vòng, toàn bộ sinh linh trên toàn bộ Tinh Cầu không thoát khỏi đôi mắt này…
Ngay cả Lạc Nam đang chạy như điên cũng không ngoại lệ…bất quá vì khí tức Bất Hủ lúc này đã bị phong ấn hoàn toàn, hắn nhìn qua như một tu sĩ bình thường không có gì đặc biệt…
“Kim Nhi, rốt cuộc đây là đôi mắt gì?” Vừa cắm đầu chạy khỏi phạm vi mây đen, Lạc Nam vừa tò mò hỏi…
Chỉ vài ngày ngắn ngũi, hắn trải qua những chuyện mà người khác cả đời không gặp được…
Kim Nhi ngưng trọng nhìn đôi mắt đang liếc ngang liếc dọc trên không trung, trầm giọng mở miệng:
“Là mắt của Đại Năng trên Tiên Giới…hắn cảm ứng được khí tức Cấm Kỵ từ Việt Long Tinh Cầu…lúc này đang cưỡng ép dò tìm…muốn ra tay cướp đoạt…”
“Ta xxx con mẹ hắn…” Lạc Nam triệt để muốn điên rồi...
“Không sao…ngược lại hắn còn là cứu tinh của công tử đấy…” Kim Nhi cười hì hì…
“Hả…nói vậy là…” Lạc Nam ngẩng đầu nhìn lên, xém chút không nhịn được cười ha hả…
Bởi vì vốn là kẻ thù của hắn – Thiên Đạo Chi Nhãn lúc này lại tập trung sát khí vào đôi mắt vừa xuất hiện trên không trung kia…
Một con mắt lạnh lùng nhìn một đôi mắt…mà đôi mắt kia lại đang theo dõi toàn bộ Tinh Cầu…
Cảnh tượng có phần quái dị…
“Vũ Trụ luôn có quy tắc của nó…người có tu vi vượt qua Bán Tiên tại Tiên Giới không được phép xâm nhập các tinh cầu cấp thấp…nếu không sẽ gây mất cân bằng và hỗn loạn trầm trọng…” Kim Nhi nãi thanh nãi khí giải thích:
“Một tên vượt qua Bán Tiên đang cưỡng ép xâm nhập Việt Long Tinh Cầu để dò tìm công tử, chính là trực tiếp làm trái với quy tắc Vũ Trụ, Thiên Đạo Chi Nhãn sẽ tập trung đánh hắn trước…”
“Thì ra là thế?” Lạc Nam bừng tĩnh, cảm giác ánh mắt của đại năng tiên giới kia đang liếc ngang nhìn mình…
Hắn cấp tốc dừng lại…ra vẻ hèn mọn ngoáy lỗ mũi, sau đó hướng về mặt biển thản nhiên đi tè…
Còn rất vô liêm sĩ vẩy vẩy vài cái chào ông địa…
“Ở đâu ra tên không biết xấu hổ này? Người như vậy không thể được công pháp Cấm Kỵ lựa chọn được…” Chủ nhân của đôi mắt kia thầm mắng một tiếng, lúc này bắt đầu dò tìm mục tiêu khác…
Lạc Nam phát hiện mình không bị quan tâm, thở phào một hơi nhẹ nhỏm…
Lúc này thản nhiên lấy ra ghế ngồi cùng một ít bắp rang, quan sát cảnh tượng trên không trung…
ẦM ẦM ẦM
Ngũ sắt Lôi Kiếp bá đạo tấn công, Thiên Đạo Chi Nhãn khóa chặt vào kẻ vừa phá vỡ quy tắc thiên địa…Mặc kệ hắn là Tiên hay không phải Tiên, đánh trước tính sao…
Chủ nhân của đôi mắt kia thấy tình cảnh này, hừ lạnh một tiếng, âm thanh chấn đến thiên địa Việt Long Tinh Cầu tối sầm lại:
“Một Thiên Đạo của tinh cầu cấp thấp cũng muốn đánh bản Vương?”
Theo sau đó, từ đôi mắt hắn…hai luồng công kích khiến thiên địa đổ nát phá không mà ra…
ĐÙNG ĐÙNG…
Vốn đang thoải mái xem chiến Lạc Nam bị dội văng ra ngoài, một lần nữa điên cuồng thổ huyết…
“AAAA, Ta vừa Tụ Đỉnh còn chưa kịp ra oai…lại bị dư ba chiến đấu của kẻ khác đánh bay…quá uất ức rồi…”
Lạc Nam thầm mắng một tiếng, nhét Linh Giới Châu vào lòng ngực, tiếp tục rời khỏi nơi nguy hiểm này…
Lúc này đây, không gian một vùng Biển Tây đã hóa thành hư vô…
Vô số sinh linh tay bai vạ gió, xác chết thành núi rồi…
Chỉ có Nguyên Anh Kỳ đủ khả năng phi hành trở lên mới may mắn chạy sang nơi khác lánh nạn…
Ngũ Sắc Lôi Kiếp bị đánh nát, vị Tiên nhân thần bí kia vậy mà chỉ dùng ánh mắt ngăn cản Ngũ Sắc Lôi Kiếp…
Bất quá từ đôi mắt hắn cũng chảy ra huyết lệ, cái giá phải chịu không hề nhỏ…
“Dám đả thương bổn vương…Thiên Đạo của Tinh Cầu này cũng không cần thiết phải tồn tại…”
Theo âm thanh uy nghiêm truyền khắp thiên địa, như xuyên qua vô tận không gian, một cánh tay khổng lồ mang theo sức mạnh hủy diệt hàng lâm mà đến…
RĂNG RẮC…
Bầu trời Hải Châu như bị hủy diệt, lực lượng của Đại Năng từ Tiên giới này quá mức kinh khủng…
Thiên địa Việt Long Tinh Cầu rung lẩy bẩy…
Việt Long Tinh Cầu chỉ giới hạn cho tu sĩ Độ Kiếp Viên Mãn trở xuống tồn tại…hiện tại có kẻ mạnh hơn quá nhiều xuất hiện, làm sao có thể không chấn động?
Trước uy lực của cánh tay này, vô số sinh linh trên Tinh Cầu khiếp sợ quỳ gối, thậm chí một vài Độ Kiếp Kỳ cũng không ngoại lệ…
Chỉ có những người có lòng kiêu ngạo mạnh mẽ mới không hạ gối…
Lạc Nam là một trong số đó…lúc này đây, hắn cảm thấy xương cốt kêu lên ken két, cổ lực lượng này mặc dù không nhằm vào hắn, nhưng hắn lại bị ảnh hưởng đến mức này…
Lỗ chân lông rỉ máu dữ dội, vẫn nhất quyết không quỳ…
Tiểu Sư nằm trong lòng Lạc Nam, oán hận nhìn hai con mắt khổng lồ trên không trung kia, một ngày nào đó nàng sẽ đánh tan chúng nó…
“Ngũ Sắc Lôi Kiếp…chết đi…”
Âm thanh uy nghiêm khiến Thiên Đạo Chi Nhãn co rụt lại…cánh tay kia xuyên mạnh mà qua tầng tầng Lôi Kiếp, đâm mạnh vào tròng mắt nó…
ẦM…
Chấn động gây ra khiến toàn bộ Sinh Linh trên Tinh Cầu cùng lúc thổ huyết…
Chưa bao giờ có trường hợp tương tự như vậy xuất hiện…
Chuyện lần này sẽ ghi vào sử sách…
“Đại nạn hàng lâm Tinh Cầu chúng ta rồi sao?” Toàn bộ tu sĩ khiếp sợ thầm nghĩ…
Trước ánh mắt ngưng trọng của Lạc Nam, Thiên Đạo Chi Nhãn chảy máu…
Thật nhiều máu…
Bất quá nó không dễ dàng chịu thua như vậy, dốc hết bình sinh…một lần ngưng tụ 5 tia Ngũ Sắt Lôi Kiếp, nện mạnh vào cánh tay kia…
“Hừ…giao ngoan mất linh…để bổn Vương tìm Cấm Kỵ xong rồi rời đi có phải tốt hơn không?”
Tiếng hừ lạnh uy nghiêm tiếp tục vang lên, cánh tay khổng lồ kia ngưng tụ thành đấm, nện mạnh vào Ngũ Sắt Lôi Kiếp…
ẦM ẦM ẦM…
Thiên Địa đảo lộn một vòng, một phần phía Tây Hải Châu Đại Lục bị nghiền thành mãnh vụn…
Sinh linh chết không biết để đâu cho hết…
Mà Thiên Đạo Chi Nhãn, xuất hiện dấu hiệu uể oải…
Bất quá cánh tay kia cũng không khá hơn chút nào, mờ mờ ảo ảo…
“Loại sức mạnh này…chính là đến từ Tiên giới sao? hắn muốn cướp đoạt công pháp của ta sao?” Lạc Nam trong lòng thầm nghĩ, trái tim chưa bao giờ đập nhanh như thế…
Vừa thành công Tụ Đỉnh vốn còn chút đắc ý, hiện tại hoàn toàn mất sạch…
Con đường hắn đi còn quá dài, một Băng Thiên Đại Lục…thậm chí Việt Long Tinh Cầu cũng chẳng là cái thá gì…
Không thấy Thiên Đạo Chi Nhãn bị một người từ Tiên giới đến, tùy tiện đánh cho trọng thương hay sao?
“Công tử đừng bi quan…kẻ này tại Tiên giới cũng rất mạnh…huống hồ với Hệ Thống và Cấm Kỵ trợ giúp, tương lai ngươi vượt qua hắn không hề khó…” Kim Nhi mở miệng an ủi…
“Lạc Long Quân so với người này có mạnh hơn không?” Lạc Nam mở miệng hỏi thăm…
“Kẻ này không bằng cọng lông chân của Lạc Long Quân…” Kim Nhi nghiêm giọng nói:
“Với sức mạnh của Lạc Long Quân, chỉ cần hắn nhổ nước bọt một cái…toàn bộ Việt Long Tinh Cầu đã trở thành tro bụi rồi…cần gì rườm rà như vậy?”
Hít…
Lạc Nam cảm thấy toàn thân lạnh toát…nhiệt huyết sôi trào…cũng tràn ngập hướng tới…
Hiện tại hắn tu luyện Long Tiên Thánh Điển của Lạc Long Quân, lại sở hữu Huyết Mạch Nghịch Long, sao có thể không chờ mong?
“Hừ, chết đi cho bổn Vương…Thiên Đạo cấp thấp mà dám làm càn?”
Lúc này, vị cường giả từ tiên giới tiếp tục lên tiếng, từ đầu đến cuối hắn chỉ lộ ra đôi mắt và một cánh tay…
Lúc này đây, lại một cánh tay khác xuất hiện…muốn đem Thiên Đạo Chi Nhãn bóp chết…
HÍ…
Tiếng ngựa hí vang như trống trận đột ngột truyền khắp Tinh Cầu…
“Ngừng tay!…Đại Thủ Tiên Vương…ngươi đã phạm quy tắc của Tiên giới, tự tiện xâm nhập hạ giới…” Mắt thấy Thiên Đạo Chi Nhãn sắp bị hủy diệt…
Bên ngoài tinh không, một âm thanh quát lạnh khác vang lên…
Hiển nhiên lại xuất hiện một nhân vật đến từ Tiên giới…
“Phù Đổng Tiên Vương!? Ngươi muốn xen vào chuyện của ta?” Kẻ ra tay với Thiên Đạo Chi Nhãn được xưng là Đại Thủ Tiên Vương cứng rắn hỏi, bất quá trong giọng nói xuất hiện sự e dè mãnh liệt…
“Đừng tưởng vừa đột phá Tiên Vương thì lợi hại, Gióng ta một gậy tre có thể đập chết ngươi…mau trở về Tiên giới đi…!” Âm thanh kia trong trẻo quát, bá khí vô song…
“Tinh Cầu này có Cấm Kỵ…đợi ta tìm được chúng ta chia sẽ, ngươi thấy thế nào?” Đại Thủ tiên vương vẫn cảm thấy không cam lòng…ra điều kiện…
“Hoang đường…Cấm Kỵ là cấp bậc gì? Sao lại xuất hiện tại nơi đây…mau cút!” Một cây Tre xanh đột ngột hàng lâm, muốn hướng về cánh tay lớn kia đập đến…
“Hừ…” Theo một tiếng hừ lạnh, hai cánh tay to lớn biến mất…
Mà đôi mắt khổng lồ trên thiên địa cũng triệt để biến mất…
Hiển nhiên quyết định chạy trốn là thượng sách…
Nhánh Tre Xanh khủng bố kia cũng biến mất dạng…
Để lại một đống hoang tàn đổ nát…
ẦM ẦM…
Thiên Đạo Chi Nhãn khép lại đôi mắt, tan biến trong không trung…lần trọng thương này khiến nó lâm vào ngủ say…không biết phải bao giờ mới tỉnh giấc…ngay cả Lạc Nam cũng không thèm tiếp tục chú ý…
“Xong rồi?” Lạc Nam vẫn chưa định thần lại hỏi…
“Xong rồi…công tử xem như thoát được Thiên Đạo Chi Nhãn…bất quá không thể dùng đến khí tức Bất Hủ một lần nào nữa…bằng không trên Tiên Giới tiếp tục có người dòm ngó…” Kim Nhi ngưng trọng đến cực điểm nói, lần này cũng may chỉ có một tên cảm ứng được…mà hắn đến muộn một chút…bằng không Lạc Nam nguy rồi…
Lạc Nam gật đầu, nhìn phía Tây Hải Châu tổn thất thảm trọng, hắn nuốt nước bọt hỏi:
“Kim Nhi, Tiên Vương rốt cuộc là tu vi gì? Mạnh hơn Độ Kiếp bao nhiêu?”
Kim Nhi trầm mặc hồi lâu, cuối cùng phun ra vài chữ:
“Công tử vẫn chưa đủ tư cách biết được…cần cố gắng hơn a…”