Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay

Bên trong Bá Đỉnh, khi tiếng nói hờ hững của nam nhân chậm rãi vang lên, mọi thứ bắt đầu thay đổi.

NGAO!

Một tiếng ngâm từ thể nội Lạc Nam gào thét mà ra như đến từ thái cổ khai thiên lập địa khiến Hải Mạn Sa cùng Hải Long Thái Tử toàn thân chấn động…

Theo sau đó, Nghịch Long Lực và Chân Long Lực bên trong Long Lực Đỉnh của Lạc Nam điên cuồng sôi sục và bóc cháy dữ dội.

Long Lực cuồn cuộn tiêu hao nhưng đổi lại cứ mỗi lần chúng nó bóc cháy thì bản chất lại cấp tốc mạnh lên.

Chân Long Lực vốn có màu xanh như ngọc lục bảo, Nghịch Long Lực vốn có màu tím đen.

Thì lúc này đây, cả Chân Long Lực và Nghịch Long Lực đều chuyển sang một màu sắc hoàn toàn mới.

Đây là màu tượng trưng cho quyền lực tối thượng, sự âm trầm huyền bí và sức mạnh bá đạo tuyệt luân.

Đen tuyền xen lẫn tử kim.

Chân Long Lực đã không còn là Chân Long Lực, Nghịch Long Lực đã không còn là Nghịch Long Lực.

Chúng nó hiện tại đã thuộc về một phạm trù khác với danh xưng…

Thần Long Lực!

Tóc dài của Lạc Nam tung bay, mái tóc của hắn chẳng biết từ bao giờ cũng đã chuyển sang loại màu sắc uy nghiêm đầy quyền lực đó.

Đặc biệt nhất, Thần Long Lực đã ngưng tụ thành một kiện Long Thần Vương Miện đội trên đỉnh đầu và một kiện Long Thần Chiến Bào khoác quanh cơ thể hắn.

Một luồng áp bách kinh thiên động địa tỏa ra bốn phương tám hướng.

Hình tượng này của Lạc Nam vừa ra, Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử toàn thân run lẩy bẩy, một cảm giác hoang đường đến cùng cực bao phủ toàn thân bọn hắn.

Đó là loại cảm giác kính sợ từ tận xương tủy và linh hồn không thể ức chế nổi, mặc dù bọn hắn thừa hiểu rằng kẻ ở trước mặt có tu vi kém hơn mình, thực lực yếu hơn mình, nhân số càng là ít ỏi hơn mình nhưng chẳng hiểu vì sao cái loại cảm giác sợ hãi đó khiến bọn hắn không dám có một chút bất kính nào, càng không gợi lên nổi chiến ý.

Đáng nói hơn chính là, Thủy Long Tôn Lực của bọn hắn lúc này như bị loại lực lượng chí cao vô thượng của đối phương khắc chế triệt để, Thủy Long Lực hoàn toàn trở nên vô dụng, không dám lộ mặt ra bên ngoài.

Nhìn dáng vẻ của hai người Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử, ngay cả Lạc Nam cũng âm thầm kinh ngạc.

Đây là lần đầu tiên hắn thi triển môn Chí Tôn Bí Thuật này của Nghịch Long Huyết Mạch sau khi giác tỉnh, hoàn toàn không nghĩ đến nó có công dụng vượt trội đến như vậy.

Một khi Long Thần Biến triển khai, tất cả Long Lực của hắn sẽ điên cuồng thiêu đốt và chuyển hóa thành Thần Long Lực.

Thần Long Lực chính là loại lực lượng chí cao vô thượng trong Long Tộc, chúng nó tự hình thành Long Thần Vương Miện và Long Thần Chiến Bào khoác lên người hắn như tiêu chí tượng trưng cho thân phận Long Thần.

Ở trước mặt Long Thần, tất cả Thần Thú thuộc Long Tộc đều trở thành con sâu cái kiến hèn mọn.

Ngay cả Lạc Nam giờ đây khi nhìn về phía Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử cũng có cảm giác rằng bọn chúng chỉ là bậc tôi tớ của mình, không cần đáng bận tâm.

Cũng không biết là Long Thần Biến có thể tác động vượt quá bao nhiêu cảnh giới, nhưng lúc này đây chắc chắn nó có thể áp đảo cả Long Tộc tu vi Yêu Thánh Tôn.

Bất quá Lạc Nam biết trạng thái này của mình không thể kéo dài quá lâu, bởi vì một khi Long Lực bên trong Long Lực Đỉnh cạn kiệt, Long Thần Biến sẽ mất hết tác dụng.

Nghĩ đến đây hắn quyết định đánh nhanh rút gọn.

Long Văn cuồn cuộn bao trùm thân thể, Long Vực toàn diện mở ra, áp bách thật mạnh về phía hai con giun nhỏ yếu.

Không còn là Long Văn và Long Vực thông thường, mà là Thần Long Văn và Thần Long Vực.

PHỐC!

Hải Long Thái Tử chịu không nổi áp bách điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.

Ở bên cạnh hắn Hải Mạn Sa tâm cảnh vững vàng hơn nhiều, toàn thân run lẩy bẩy nhưng trong ánh mắt lại có một tia quật cường không khuất phục.

“Con sâu cái kiến ở trước mặt bổn Thần mà dám không tuân?” Lạc Nam cười lạnh một tiếng.

“Công Pháp – Long Thần Nguyên Kinh!”

Trong lòng động ý niệm, Thần Long Lực sôi trào phá thể mà ra, ở sau lưng hắn kết thành hư ảnh một viên ngọc rồng hoàng kim khổng lồ, bên trong có một ngôi sao.

Ngọc rồng này có tác dụng điên cuồng hấp thụ lực lượng ở bốn phương tám hướng xung quanh chuyển hóa thành Thần Long Lực cho chủ nhân sử dụng.

Đó là sự lợi hại của Long Thần Nguyên Kinh, môn Chí Tôn Công Pháp bên trong truyền thừa Nghịch Long giác tỉnh.

Long Thần Nguyên Kinh có tất cả bảy tầng, Lạc Nam chỉ mới luyện được tầng thứ nhất mà thôi.

Mặc dù như vậy, bằng vào số Thần Long Lực mà nó cung cấp, Lạc Nam đã đủ lực lượng thi triển thế công.

“Long Thần Đệ Nhất Thức – Long Thần Quyền Trượng!”

Thần Long Lực cấp tốc ngưng tụ thành một thanh quyền trượng với long thủ làm đầu, đuôi rồng làm cán, giương nanh múa vuốt như sẳn sàng xé nát trường không.

Lạc Nam đầu đội Vương Miện, thân khoác Thần Bào, tay cầm Quyền Trượng hung hăng nện xuống thân thể Hải Long Thái Tử.

Long Thần Lực có tác dụng khắc chế Long Tộc, Long Thần Quyền Trượng càng gia tăng sự khắc chế đó lên gấp mấy lần.

Một trượng nện xuống, Hải Long Thái Tử hoàn toàn không sinh ra ý niệm phản kháng, hắn giống như con dân quỳ trước đế hoàng, chỉ biết lĩnh mệnh.

Bất quá Hải Long Thái Tử chịu phục tùng nhưng Pháp Bảo hộ thân của hắn thì vô thức hộ chủ.



Chỉ thấy từ trên áo giáp mà hắn mặc, một lớp màn chắn cường đại cấp tốc hình thành ngăn cản thế công của Lạc Nam.

ĐÙNG!

Long Thần Quyền Trượng nện vào áo giáp, sức mạnh bá đạo của Thần Long Lực, Thần Long Văn và Thần Long Vực kết hợp triệt để nghiền nát nó.

PHỐC!

Hải Long Thái Tử miệng phun máu tươi, thân thể điên cuồng bay ngược đập vào thành vách Bá Đỉnh.

“Trốn!”

Hải Mạn Sa cực kỳ có lý trí, nàng cố nén cảm giác khiếp sợ, quay người ôm lấy đệ đệ muốn chạy trốn khỏi Bá Đỉnh.

Lạc Nam hờ hững vô tình, uy nghiêm niệm lên:

“Long Thần Đệ Nhị Thức – Long Thần Chỉ Lệnh!”

Hư ảnh một bức Thần Chỉ vàng óng cao quý hiện ra sau lưng hắn, bên trên Thần Chỉ xuất hiện dòng chữ đúng theo mong muốn của Lạc Nam:

“Bổn Thần nói ngươi đứng lại!”

Toàn thân Hải Mạn Sa cứng đờ, một cảm giác thần phục từ tận tâm can khiến nàng phải dừng động tác chạy trốn.

Nàng không dám tin xoay người nhìn Lạc Nam, run rẩy lẩy bẩy chất vấn:

“Rốt cuộc ngươi là ai? Vì sao lại nghịch thiên một cách vô lý như vậy?”

“Ta là Thần, ngươi chỉ là con dân!” Lạc Nam bình thản nói:

“Ở trước mặt Thần còn không mau quỳ xuống?”

Thần Chỉ ở phía sau cũng xuất hiện dòng chữ y hệt như vậy, từ trong Thần Chỉ là Thần Long Lực trấn áp lên cơ thể Hải Mạn Sa ép nàng quỳ gối.

KẼO KẸT…

Xương cốt của Hải Mạn Sa kêu lên dữ dội, nàng theo bản năng sợ hãi muốn quỳ xuống thuần phục, nhưng sự ngạo khí và tâm cảnh vượt trội khiến nàng có thể kháng cự lại với uy áp của Lạc Nam mà cố gắng đứng vững dù cho cả người đã đầy mồ hôi lạnh.

“Đồ Long Chưởng!”

Lạc Nam không chút lưu tình, Thần Long Lực ngưng thành Đồ Long Chưởng, hư ảnh Thần Long cuồng ngạo tuyệt luân gào thét mà ra, bất khả kháng cự chưởng vào cơ thể Hải Mạn Sa.

Cũng giống như Hải Long Thái Tử, trên thân nàng có Pháp Bảo hộ vệ, chỉ bay ngược và trọng thương chứ không hề tổn hao tính mạng.

Lạc Nam nhíu nhíu mày, căn cứ vào thân phận, trên người hai kẻ này nhất định không thiếu công kích cao cấp của Thánh Đế và Chí Tôn phòng thân, chẳng qua đang bị hắn dùng khí thế Long Thần uy hiếp nên không dám bất kính lấy ra sử dụng đối phó với hắn mà thôi.

Mà trạng thái Long Thần Biến của hắn cũng sắp mất hết tác dụng, Long Thần Nguyên Kinh tầng thứ nhất còn chưa đủ cung cấp lượng Long Thần Lực dồi dào để hắn duy trì trạng thái Long Thần Biến trong thời gian dài.

Nếu ở thời điểm này ép Hải Mạn Sa và Hải Long Thánh Tử vào đường cùng, khả năng rất cao bọn hắn sẽ liều mạng sử dụng công kích Chí Tôn bất chấp tất cả.

Lạc Nam còn chưa dám chắc Bá Đỉnh của mình lúc này kháng cự nổi công kích cấp Chí Tôn bạo tạc hay không.

Chẳng may cả Bá Đỉnh cũng nổ tung, hắn thật sự khóc không ra nước mắt.

Nghĩ đến đây Lạc Nam liền túm lấy cổ Hải Long Thái Tử xách lên, Long Thần Quyền Trượng đặt trên đỉnh đầu hắn.

Hải Mạn Sa sắc mặt đại biến, bỗng nhiên lấy ra một khối Ngọc Bội cầm trên tay, hai mắt đỏ bừng uy hiếp nói:

“Ngươi dám động đến hắn, ta sẽ liều mạng với ngươi.”

“Quả nhiên…” Lạc Nam híp mắt, bên trong Ngọc Bội kia chắc chắn phong ấn Chí Tôn công kích.

“Ngươi dám sao?” Long Thần Vương Miện lóe sáng, hắn nhìn thẳng vào mắt nàng.

“Ta…ta…” Hải Mạn Sa sắc mặt trắng bệch, không dám nhìn thẳng Lạc Nam, vô thức cúi thấp đầu xuống, một cảm giác đấu tranh điên cuồng xảy ra trong lòng nàng.

Ở trước mặt Thần, nàng thật sự không dám ra tay mạo phạm, đó là sự chênh lệch về đẳng cấp huyết mạch ăn sâu vào tận tâm can không thể thay đổi.

Nhưng nếu liên quan đến an nguy của đệ đệ, nàng sẽ liều lĩnh đến cùng dù phải rơi vào địa ngục.

Lạc Nam hít sâu một hơi, quả nhiên Thánh Tôn cũng không dễ đối phó.

Hắn muốn thử thách giới hạn của Hải Mạn Sa, một lần nữa khóa chặt khí thế vào nàng, động ý niệm.

Bên trên Long Thần Chỉ, một dòng chữ lại hiện ra:

“Giao Linh Hồn Bổn Nguyên và cam tâm thuần phục, bổn Thần tha cho hắn một mạng!”

“Ngươi…” Hải Mạn Sa nổi giận, cảm giác khuất nhục dâng lên.

“Thế nào? làm nô lệ của Long Thần chính là vinh hạnh của ngươi!” Lạc Nam cao cao tại thượng lên tiếng.

Chứng kiến hắn tay nâng Long Thần Quyền Trượng, thân khoác Long Thần Chiến Bào, đầu đội Long Thần Vương Miện…Hải Mạn Sa chẳng biết vì sao cảm thấy lời của hắn là đúng.

Cảm giác này giống như một thiếu nữ nơi làng quê được chỉ định vào cung làm thị nữ của Hoàng Đế vậy, không có quyền lựa chọn.

“Ngươi chỉ có một cơ hội!” Lạc Nam không chút do dự ngưng tụ Thần Long Lực vào quyền trượng, sẳn sàng nện nổ đầu Hải Long Thái Tử.

“Xin đừng…” Hải Mạn Sa toàn thân rốt cuộc hư nhược, mềm nhũn hạ người quỳ gối, ranh giới trong lòng sụp đổ, giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên.

Lạc Nam vội vàng thu lấy Linh Hồn Bổn Nguyên của Hải Mạn Sa, trong lòng âm thầm vui vẻ.



Không nghĩ đến Long Thần Biến nghịch thiên đến mức này, ngay cả Thánh Tôn Long Tộc kiêu ngạo cũng bị uy thế của nó khuất phục.

“Long Thần Biến thật ra còn chưa khủng bố đến vậy, chẳng qua công tử kết hợp với cả Yêu Đạo nên uy lực của nó vượt xa tưởng tượng, ngay cả ta cũng không ngờ.” Kim Nhi cảm thán lên tiếng:

“Suy cho cùng Yêu Đạo là thủ đoạn cấp Cấm Kỵ, phối hợp với Long Thần Biến chẳng hề tầm thường, Thủy Long cũng không phải giống loài quá cao cấp trong Long Tộc, bị kính sợ thuần phục là chuyện bình thường.”

“Nữ nhân này tâm cảnh rất vững, lại thêm tính cách cực kỳ kiêu ngạo nên mới phải phí công thuyết phục, đổi lại tộc nhân bình thường đã sớm quỳ xuống dập đầu từ lâu rồi.”

Lạc Nam gật gật đầu, lột Nhẫn Trữ Vật của Hải Long Thái Tử sau đó ném hắn đang hấp hối cho nàng nói:

“Xóa trí nhớ của hắn đi!”

Hải Mạn Sa không dám không nghe, vội vàng xóa đi trí nhớ của đệ đệ mình.

Lạc Nam hài lòng gật đầu, lúc này mới đem Hải Long Thái Tử ném ra khỏi Bá Đỉnh, mặc kệ sống chết.

Hắn bước đến nâng cằm Hải Mạn Sa lên, nhìn dung nhan tuyệt sắc của nàng mà nhẹ gật đầu.

Đưa tay trấn lột tất cả thủ đoạn cao cấp của nàng, bao gồm hai ngọc bội công kích cấp Thánh Đế, một ngọc bội công kích cấp Chí Tôn và cả Nhẫn Trữ Vật.

Làm xong tất cả, hắn mới điều động Bá Đỉnh dịch chuyển rời xa hiện trường.

“PHỐC!”

Lạc Nam bất chợt phun ra một ngụm máu, hư ảnh ngọc rồng một sao tan rã, Long Thần Lực cạn kiệt, Long Lực Đỉnh ảm đạm, trạng thái chí cao vô thượng vừa rồi hóa thành hư vô.

Hiển nhiên Long Thần Biến rốt cuộc vô hiệu.

Trạng thái này tiêu hao còn nhiều hơn cả khi thi triển Chư Thần Hoàng Hôn, nếu như hắn lựa chọn chiến đấu trực diện để tiêu diệt Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử thay vì thu phục, e rằng không đủ thời gian.

Tuy nhiên di chứng của nó không nặng như Chư Thần Hoàng Hôn, chỉ cạn kiệt Long Lực và không thể thi triển Long Thần Biến ngay lập tức nữa mà thôi.

“Vô liêm sĩ!”

Uy áp vừa mất đi, Hải Mạn Sa liền như một con sư tử cái phẫn nộ lao đến Lạc Nam.

Hắn nhếch miệng cười tà, động vào Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng.

“AAAAAAAA”

Hải Mạn Sa đau đớn gào thét, hai tay ôm đầu lăn lộn trên mặt đất, oán hận nhìn Lạc Nam quát lớn:

“Ngươi giết ta đi!”

“Nô lệ không có quyền yêu cầu chủ nhân được chết.” Lạc Nam thản nhiên bước đến vỗ vỗ khuôn mặt không chút tỳ vết của nàng.

Ngoài mặt nói thế nhưng hắn vẫn nhíu nhíu mày, cũng chẳng hiểu vì sao mình không giết chết Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử sau khi lừa gạt đạt được Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng.

Thông thường đối với những kẻ muốn hại hắn, dù là mỹ nhân thì Lạc Nam cũng chưa từng nhân nhượng.

“Công tử bị trạng thái Long Thần ảnh hưởng…” Kim Nhi vì hắn giải đáp nghi hoặc:

“Mặc dù trạng thái Long Thần cho ngươi quyền uy tối thượng và áp đảo Long Tộc, nhưng đổi lại ngươi cũng thật sự đặt mình vào vị thế Long Thần, có được sự bao dung và khí phách của người đứng đầu trong một chủng tộc.”

“Đối với con dân mắc phải sai lầm, Long Thần sẽ trừng phạt và thuần phục thay vì lựa chọn tiêu diệt.”

“Thì ra là thế…” Lạc Nam bừng tỉnh hiểu ra.

Cũng không phải nói Long Thần nhân từ, mà là vì ở trong mắt của hắn thì những con dân như Hải Long Thái Tử hay Hải Mạn Sa còn chưa đủ tư cách để hắn phải tiêu diệt, thay vào đó khiến đối phương cam tâm tình nguyện thuần phục sẽ có cảm giác thành tựu hơn.

Huống hồ có một thuộc hạ là Long Thánh Tôn cũng không tồi lắm.

Nghĩ đến đây Lạc Nam vung chân đá vào mông tròn của Hải Mạn Sa một cái, nhàn nhạt hạ lệnh:

“Hóa thành bản thể đi!”

Hải Mạn Sa bị Linh Hồn Bổn Nguyên tác động, cơ thể và linh hồn không nghe theo lý trí, chỉ có thể hiện thành bản thể Thủy Long.

Lạc Nam cưỡi lên lưng nàng trong ánh mắt khuất nhục của Hải Mạn Sa, cả hai rời khỏi Bá Đỉnh.

Hắn nhếch miệng cười tà, ung dung nói:

“Tiểu Tinh thực lực còn yếu, sắp tới ngươi sẽ là tọa kỵ của ta!”



Chúc cả nhà ngủ ngon
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!