“Ăn với chả nói, ai dạy ngươi bán tỷ mình như vậy?” Thủy Nương Khanh đỏ bừng cả mặt, lấy tay cốc mạnh lên đầu Thủy Mặc…
Tên này vẫn không biết xấu hổ cười hề hề, ôm lấy Linh Cấp Công Pháp hớn hở chạy đi, hiển nhiên đã không nhịn được muốn lập tức tu luyện…
Trong lòng thầm nghĩ đợi khi luyện thành sẽ trở lại Bách Linh Học Phủ ra oai một phen, xem đám top đầu Bách Linh Bảng còn dám đắc ý trước mặt hắn?
Đối với thiên phú của mình Thủy Mặc rất tự tin, hắn chỉ tu luyện Địa Cấp công pháp các loại đã có thể lọt vào Bách Linh Bảng, hiện tại có Linh Cấp Công Pháp, ngoài trừ vài tên thiên tài của Cửu Cấp Thế Lực, hắn chẳng sợ ai nữa…
“Nhớ giữ bí mật về lai lịch của công pháp đó!” Thủy Nương Khanh quát một tiếng, nếu để người khác biết Linh Cấp công pháp do một Nguyên Anh Viên Mãn xuất ra, Lạc Nam nhất định gặp không ít phiền phức…
Thủy Sương Hoa dở khóc dở cười, nhưng nàng cũng là nữ nhân thông tuệ, đã chấp nhận cho Thủy Mặc nhận ân tình lớn của Lạc Nam, cũng đồng nghĩa với việc âm thầm chấp nhận giao nữ nhi của mình cho hắn…
“Tiểu Nam, ngươi xuất thủ bất phàm, lại là thiên tài yêu nghiệt, chắc hẳn thân phận không đơn giản…có thể cho chúng ta biết được không?”
Thủy Sương Hoa mở miệng hỏi, mẫu thân lo cho con gái cũng là chuyện bình thường, tìm hiểu lai lịch xuất thân của con rể hoàn toàn hợp lý…
Thủy Nương Khanh vểnh tai, đối với điều này nàng cũng rất tò mò…
Lạc Nam trầm ngâm, âm thầm lựa lời thích hợp, mới mở miệng đáp:
“Tiểu tử xuất thân từ Liễu gia, chỉ là một cái Ngũ Cấp gia tộc…bất quá may mắn được cao nhân nhận làm đệ tử, vì thế mới có được ngày hôm nay…hiện tại ta cũng tập tành thành lập một thế lực, đang trong giai đoạn phát triển…”
Hắn không muốn nhắc lại chuyện Lạc gia nữa, mỗi lần nhắc đến đều mang lại bầu không khí ngột ngạt không cần thiết…
Thủy Sương Hoa và Thủy Nương Khanh liếc nhau, cảm thấy bất ngờ trước xuất thân có phần thua thiệt của hắn, hơn nữa hắn họ Lạc, mà lại xuất thân Liễu gia?
Hai nàng biết Lạc Nam không muốn tiết lộ quá nhiều, chắc cũng có uẩn khúc nào đó, không đi sâu vào chủ đề xuất thân nữa, Thủy Nương Khanh cảm thấy hứng thú hỏi:
“Thế lực gì? Ngươi thành lập thế lực gì? Quy mô ra sao?”
“Thế lực chỉ mới sơ bộ hình thành, số lượng thành viên chưa đến hai mươi người…” Lạc Nam cười cười…
“Chưa đến hai mươi?” Thủy Sương Hoa giật mình, với bản lĩnh của Lạc Nam chắc hắn phải làm được hơn thế mới đúng chứ?
Trên gương mặt xinh đẹp của Thủy Nương Khanh cũng mang theo vẻ nghi hoặc…
Lạc Nam không tiếp tục che giấu, thành thật nói:
“Thế lực của ta chỉ thu nhận tinh anh trong tinh anh, chú trọng chất lượng hơn số lượng, hiện tại có bốn Luyện Hư cường giả dao động từ Sơ Kỳ đến Viên Mãn, phần có lại thấp nhất cũng là Nguyên Anh Hậu Kỳ…
Thủy Sương Hoa giật bắn người, lắp ba lắp bắp mở miệng: “Bốn Luyện Hư Kỳ? Luyện…luyện hư viên mãn?”
Bốn Luyện Hư Kỳ? nội tình chỉ kém hơn Bát Cấp Thế Lực một chút mà thôi…
Về phần Luyện Hư Viên Mãn? Đây là tồn tại mà đa số người cầm đầu của các Bát Cấp thế lực cũng không đạt tới được a…
Không thấy Thủy Lưu ăn trộm Thủy Hải Chân Quyết tu luyện ngàn năm, vẫn chỉ là Luyện Hư Hậu Kỳ đấy sao?
Đạt đến đẳng cấp cao như thế này, muốn đột phá mà nói còn khó hơn lên trời, hàng ngàn Luyện Hư Hậu Kỳ chưa chắc có một thành công đạt đến Viên Mãn…bởi ngoài yêu cầu công pháp và thiên phú ra, cơ duyên cũng là thứ quyết định then chốt…
Lạc Nam gật đầu xác nhận, mặc dù Diễm Nguyệt Kỳ còn ra vẻ kiêu ngạo trước mặt hắn, nhưng nàng đã chấp nhận Cung Điện trên Cung Đình Thụ, chính là người của Hậu Cung rồi…Kỳ Nam Cung chính là minh chứng…
Về phần ba cường giả Luyện Hư còn lại chính là Băng Lam Tịch, Cơ Nhã và Tần Mộng Ảnh rồi…
Ngay cả tính cách lạnh lùng như Thủy Nương Khanh cũng hít một ngụm khí lạnh, thế lực kinh khủng như thế này do một thanh niên Nguyên Anh Viên Mãn lập ra, chuyện này sợ rằng nói ra cũng chẳng ai tin tưởng…
Nhưng các nàng lại tin, bởi vì đã chứng kiến sự cường đại của Cơ Nhã…
“Nhã Nhi kia cũng là thành viên trong Thế Lực của ngươi?” Thủy Nương Khanh dù đã đoán được nhưng vẫn muốn hắn chính miệng xác nhận…
“Không sai, trong thế lực của ta chỉ toàn nữ nhân!” Lạc Nam tự hào nói…
Nếu đã xác định tình cảm của mình với Thủy Nương Khanh, hắn sẽ không lừa dối nàng…
Thủy Sương Hoa một mặt khiếp sợ che lấy đôi môi đỏ, ngay cả Thủy Nương Khanh lúc này cũng trợn tròn mắt thất thố…
Các nàng sở dĩ biểu hiện như vậy là vì câu nói thế lực chỉ có toàn nữ nhân của hắn…
Nên biết rằng, số lượng nữ tử có thể tu luyện đến Luyện Hư Kỳ trên đại lục có rất ít, so với nam nhân còn không đến hai phần mười…
Bởi con đường tu luyện gian nan và trắc trở vô vàn, nữ nhân là phái yếu ít có ai đủ bản lĩnh đi qua, đa số chỉ sống phụ thuộc vào nam cường giả…
Rất nhiều nữ tử khi còn bé đã mơ mộng có thể trở thành thê thiếp của cường giả chân chính, mà không phải chính bản thân các nàng trở thành cường giả…
Vì thế nên, khi mẫu nữ hai nàng nghe chỉ một thế lực không đến hai mươi thành viên, lại sở hữu tận bốn vị nữ Luyện Hư? Sao có thể không kinh sợ?
Mỗi một vị nữ tu đạt đến Luyện Hư, ai không phải thần tượng của ngàn vạn người?
“Cái này…các nàng phải chăng đều là nữ nhân của ngươi?” Thủy Nương Khanh sợ mẫu thân bị đả kích, chỉ có thể truyền âm hỏi…
Lạc Nam nhanh nhảu truyền âm đáp lại: “Không sai, sắp tới Hậu Cung của ta sẽ có thêm nữ Luyện Hư Kỳ thứ năm, chính là Khanh Nhi nàng!”
“Hậu Cung? Vô sĩ, ai thèm vào Hậu Cung của ngươi?” Thủy Nương Khanh sắc mặt đỏ bừng gắt giọng, tên này cũng quá tự tin đi nha, mình chưa nói sẽ vào thế lực đó của hắn…hơn nữa đặt cái tên thế lực vừa nghe qua đã biết có hàm ý khác thường rồi…
Thủy Sương Hoa ngồi trầm tư suy nghĩ, hé mở đôi môi phun ra một câu:
“Tiểu Nam, có thể cân nhắc cho Nương Khanh nha đầu gia nhập thế lực của ngươi không?”
Thủy Nương Khanh: “…”
…
Lại bảy ngày trôi qua...
Đông Minh Thương Hội chính thức xác nhập Hải Hồng Phái trước thủ đoạn quả quyết của Thủy Nương Khanh…
Đông Minh Thương Hội toàn bộ cao tầng bị ám sát một cách bí ẩn…như rắn mất đầu, dễ dàng thu phục…
Minh Đảo trở thành phân đà của Hải Hồng Phái, do một tên trưởng lão có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ đến tiếp quản…tập trung kinh doanh, điệu thấp làm ăn mang tài nguyên về cho Hải Hồng Phái, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn phát sinh…
Mà cùng thời điểm đó, Hải Hồng Phái tuyên bố với toàn thiên hạ chính thức Bế Quan Tỏa Cảng mặc kệ chuyện bên ngoài, thời gian xuất thế chưa biết…
Đây chính là quyết định do Lạc Nam và Thủy Nương Khanh sau khi thương nghị đưa ra, cũng đạt được toàn Phái tán thành…
Có được Thủy Hải Chân Quyết và số lượng tài nguyên khổng lồ, việc cấp thiết của Hải Hồng Phái cần làm lúc này là tập trung tiêu hóa tất cả một cách tốt nhất…
Phong bế toàn phái, từ trên xuống dưới tất cả thành viên đều được phân chia tài nguyên, tập trung tu luyện Thủy Hải Chân Quyết…
Thời gian tu luyện luôn dài đằng đẳng, không ai dám chắc thời điểm Hải Hồng Phái xuất thế là khi nào…
Nhưng tin rằng khi đó, Hải Hồng Phái sẽ hoàn toàn thay da đổi thịt, như cá chép vượt long môn, tư thế oai hùng năm xưa có thể trở lại…thậm chí vượt qua…
Bởi vì bọn hắn có tiểu thư Thủy Nương Khanh và vị hôn phu của nàng, Lạc Nam công tử…
Đương nhiên, Hải Hồng Phái cũng chính thức trở thành thế lực phụ thuộc của Hậu Cung tại Hải Châu Đại Lục…
…
Một ngày này, cách Hồng Đảo trăm dặm trên bầu trời, thân ảnh một nam một nữ dưới ánh bình minh nhẹ nhàng tung bay…
“Chuẩn bị xong chưa? Chúng ta đến Tây Hải nhé?” Thủy Nương Khanh bàn tay nhẹ vạch lên hư không, quay sang hỏi người thanh niên bên cạnh…
“Không thành vấn đề, ta đối với Hải Châu còn quá mơ hồ, tất cả sẳn sàng nghe theo chỉ dẫn của hoa tiêu nàng!” Lạc Nam thản nhiên cười nói…
Thủy Nương Khanh gật đầu, cầm lấy bàn tay hắn, xé rách hư không…
Hai người cùng nhau tiến vào…
…
Tây Hải…
Tại một quần đảo không thấy điểm cuối phồn hoa đến cực điểm, bên trên náo nhiệt tấp nập, vô số thân ảnh ngự trên không trung, cũng có tu sĩ đi bộ dưới mặt đất…
Cặp bến đảo là hàng ngàn thương thuyền lớn nhỏ khác nhau của các thế lực, ồn ào huyên náo không dứt…
Điều đáng chú ý là con người nơi này, phần lớn đều hình thể cao to, da trắng mắt xanh, nam nhân lực lưỡng, nữ nhân khỏe khoắn nóng bỏng, có một loại dã tính và phong tình nơi Tây vực…
Mỗi nơi đều có nét văn hóa và truyền thống riêng, y phục của bọn họ phóng khoáng và thoải mái hơn so với nữ nhân cổ đại phương Đông, phần cổ áo của nữ nhân được chẻ khá sâu, có thể nhìn thấy một khe rãnh tiêu hồn nằm giữa hai ngọn đồi đầy đặn, hết sức hút mắt…
Đôi chân cũng không được che kín hoàn toàn, có thể thấy loáng thoáng bắp đùi trắng nõn nà săn chắc…
Nam nhân không gò bó, một số thậm chí còn cởi trần, khoe khoang thân hình rắn rỏi…
Quần đảo này gọi Nga Mỹ Đảo, diện tích cực lớn không kém gì một đại lục, nằm giữa đại dương mênh mông…gồm vô số hòn đảo lớn nhỏ tạo thành, bên trên chủng tộc phong phú, nhưng phần lớn là người Tây phương…
Một vết rách hư không xuất hiện ở độ cao hàng ngàn trượng trên quần đảo Nga Mỹ…
Thân ảnh của Lạc Nam cùng Lý Nương Khanh vừa bước ra, cả hai lơ lửng trên không trung, từ trên cao nhìn xuống có thể ngắm nhìn toàn cảnh quần đảo…
“Ưm, mạnh lên một chút! Ngươi chưa ăn cơm sao?”
Một âm thanh rển rỉ truyền vào tai hai người, sắc mặt nhanh chóng trở nên cổ quái, vội vàng nhìn sang phương hướng vừa phát ra âm thanh…
Cách bọn họ vài chục met, một kiện pháp bảo có hình dạng tấm Thảm định trụ trên không trung, bên trên thảm là một nam nhân mập mạp tóc vàng người đầy lông, đang ra sức thúc côn thịt ra vào thân thể một nữ nhân phương Tây có bộ dạng lẳng lơ…
Hai người toàn thân mồ hôi nhể nhại, nữ nhân lẳng lơ liên tục cào cấu móng tay nhọn của mình vào lưng nam nhân mập, bộ ngực sửa nảy nảy theo từng nhịp…vừa thở vừa mắng chửi, yêu cầu bạn tình của mình làm mạnh hơn…
Mà nam nhân mập mạp thở hổn hển như heo chọc tiết, sắc mặt tái mét, hiển nhiên không đủ sức chiều bạn tình của mình…
“Haha, người phương Tây thật biết cách chơi!” Lạc Nam hứng thú nhếch miệng cười, con mắt tỏa sáng đến lợi hại…
Bọn họ đang giao hoan giữa không trung, xung quanh mây trắng lượn lờ, quả nhiên hữu tình a…
“Tằng hắng…”
Lý Nương Khanh gương mặt đã sớm đỏ bừng như trái đào chín, bất quá nàng dù gì cũng là cường giả Luyện Hư Kỳ, tuy xấu hổ nhưng không đến mức thất thố, âm thầm ho khan một tiếng, lực lượng của Luyện Hư Kỳ hòa vào âm thanh lan tràn đến đôi nam nữ kia…
“AAA”
Âm thanh của Lạc Nam và Thủy Nương Khanh lập tức làm đôi nam nữ đang hành sự giật mình… cảm giác kích thích vụng trộm bị phát hiện, nam nhân mập rung rẩy hết cả người, bắn vào cơ thể bạn tình…
“Khốn kiếp, lão nương còn chưa sướng đâu?” Nữ nhân tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, gương mặt đầy vẻ hụt hẫng…
Hộc hộc hộc…
Nam nhân da trắng mập mạp vội vàng động ý niệm…
Kiện pháp bảo Thảm Bay hết sức thần kỳ bộc phát một tòa trận pháp bên ngoài rìa thảm, đem hình ảnh bên trong che chắn…
Âm thanh sột soạt vang lên, trận pháp một lần nữa mở ra…
Đôi nam nữ phương Tây đã mặc xong y phục, như chưa có chuyện gì xảy ra, nam nhân mập mạp cười hề hề, bạo dạn hỏi thăm Lạc Nam:
“Chào hai vị, các người xé rách hư không xuất hiện sao?”
Lạc Nam và Thủy Nương Khanh cảm thấy kỳ quái, đôi nam nữ phương Tây này chỉ có tu vi Hóa Thần, lẽ ra phải sợ hãi khúm núm trước Luyện Hư Kỳ chứ? sao lại thản nhiên như vậy?
Bất quá Lạc Nam vẫn lịch sự gật đầu…
“Quả nhiên, trách không được thiếp thân trưởng lão của ta không phát hiện” Nam nhân mập mạp cười khà khà một cái, bộp bộp vỗ tay…
“Đại thiếu gia có gì căn dặn?” Vết nứt hư không xuất hiện, một lão già thân cao tầm hai mét, cơ thể lực lưỡng như đô vật từ bên trong đi ra…
Lạc Nam và Thủy Nương Khanh giật mình, lão già này chính là Luyện Hư Sơ Kỳ cường giả…
“Thất trưởng lão ngươi xem, ta và A Lệ muốn trăng hoa một phen trên không trung, căn dặn ngươi quản lý trăm dặm không cho ai đến gần, ngươi lại bất cẩn để hai vị khách quý nhìn thấy cảnh tượng không hay?”
Nam tử mập mạp trách mắng lão già, chỉ về hai người Lạc Nam và Thủy Nương Khanh…
“Thiếu gia ngươi trách lầm lão hủ, thủ đoạn ẩn nặc khí tức của hai vị đây quá cao minh, ta chưa từng phân tâm nhưng vẫn không bắt được dao động trong hư không của họ…” Thất trưởng lão một mặt cười khổ nói…
“Ồ?”
Nam tử mập mạp ồ lên một tiếng, có thể qua mắt Thất trưởng lão, chứng tỏ hai người này không phải dạng tầm thường, hắn phất phất tay…Thất trưởng lão khom người cáo lui…
Mà Lạc Nam và Thủy Nương Khanh đang kinh ngạc nhìn một màn này, có thể hạ lệnh cho một trưởng lão Luyện Hư như vậy…thân phận của nam nhân mập này không đơn giản a…
“AAAAA”
Bỗng lúc này, nữ nhân gọi A Lệ kia đột ngột hét ầm lên, gương mặt hưng phấn đến cực điểm…lắp ba lắp bắp chỉ vào Thủy Nương Khanh:
“Nàng…nàng là Thủy Linh Tiên Tử đúng chứ?”
Thủy Nương Khanh kỳ quái nhìn nữ nhân tây Phương này gật đầu…
“AAA, Tiểu Lệ rất hâm mộ ngài...có thể cho ta chữ ký a?…” A Lệ vui mừng hớn hở, không biết từ đâu móc ra một giấy một bút, tung tăng tiến đến trước mặt Thủy Nương Khanh…
“Thủy Linh Tiên Tử? thì ra là nàng…” Nam nhân mập mạp lẩm bẩm, lúc này mới nhớ đã gặp qua bộ dạng của Thủy Nương Khanh ở đâu rồi, bất quá hắn từ trước đến nay chỉ thích nét phong tình hoang dại của nữ nhân Tây phương, đối với nữ nhân phương Đông không có hứng thú quá nhiều, vì thế không có mấy ấn tượng…
Đúng là mỗi người mỗi gu…
Thủy Nương Khanh đành phải ký tên cho nữ tử gọi là A Lệ trước ánh mắt trêu chọc của Lạc Nam…
Hoàn thành tất cả, hai người đang tính rời đi…
“Hai vị chậm chân!…xin tự giới thiệu…ta gọi Bảo Lập, là người thuộc chi nhánh của Đa Bảo Các tại Nga Mỹ…rất hân hạnh được làm quen cùng Thủy Linh Tiên Tử và vị công tử này…”
Nam nhân mập mạp từ ngực móc ra một danh thiếp, đưa cho hai người Lạc Nam…
“Là người của Đa Bảo Các?” Lạc Nam và Thủy Nương Khanh liếc nhau, trách không được tên này thủ đoạn xa hoa như thế, dùng Pháp Bảo để hoang dâm cùng nữ nhân giữa trời, lại có Luyện Hư Kỳ canh gác…
“Đúng vậy, ta nhìn hai vị chắc hẳn đến quần đảo Nga Mỹ du lịch, nhân dịp chỉ còn bảy ngày sau…chúng tôi có tổ chức một buổi lễ “Trao Đổi Vật Phẩm” giữa các cường giả, nếu có thể xin vui lòng ghé qua!…” Bảo Lập cười híp mắt, bộ dạng y hệt gian thương…
“Trao Đổi Vật Phẩm?” Thủy Nương Khanh và Lạc Nam lập tức hứng thú…
“Đúng vậy, các cường giả thường thu thập được rất nhiều bảo vật, nhưng có những thứ họ không thích hợp sử dụng, vì thế tình nguyện đem ra trao đổi với người khác lấy vật mình cần dùng…” A Lệ cười duyên giải thích, sắp xếp lại mái tóc có phần ngổn ngang của mình…
Lạc Nam và Thủy Nương Khanh gật đầu, xem như đại khái hình dung ra các hoạt động của buổi lễ Trao Đổi Vật Phẩm này…là một hình thức tiện lợi hơn cả Đấu Giá Hội…
“Được rồi, nếu có rãnh chúng ta sẽ ghé qua một chuyến!” Lạc Nam hơi suy nghĩ nói, hắn mặc dù có Cửa Hàng May Mắn nhưng không phải lúc nào cũng mua được đồ tốt, tham gia buổi lễ này xem như một trải nghiệm không tệ, biết đâu lại mua được một vài thứ thích hợp…
Chưa kể buổi lễ này do Đa Bảo Các đứng ra tổ chức, các vật phẩm và nhân vật tham dự nhất định không tầm thường đấy…
“Quá tốt rồi, đây là thiệp mời…Đa Bảo Các chờ các vị hàng lâm!” Bảo Lập cười híp mắt, thịt mở trên mặt giật giật, lấy ra một tấm vé mời…
“Đa tạ!” Thủy Nương Khanh vươn tay thu nhận, cùng Lạc Nam biến mất…
Nhìn thân ảnh hai người rời đi, A Lệ mở miệng cười nói:
“Dựa theo tin tức đạt được, Hải Hồng Phái vừa diệt trừ băng Cá Mập Đen, lại thu Minh Đảo, đồng thời tìm về công pháp đã thất lạc lâu năm Thủy Hải Chân Quyết, sắp tới sẽ có bước nhảy vọt về thực lực, không thể xem thường…”
“Không tệ chút nào…đối với Thủy Linh Tiên Tử, tỷ tỷ ta nhất định sẽ có hứng thú!” Bảo Lập lẩm bẩm…
Tỷ tỷ của hắn là một trong các thị nữ từ nhỏ đã hầu bên cạnh Thánh Nữ Đa Bảo Các...
Mà Thánh Nữ Đa Bảo Các chính là nhân vật tuyệt thế xếp hạng đệ Tứ trên Hoàng Kim Bảng…
Bảo Lung Tiên Tử - Thiên Diệp Dao…