Một đường đi thẳng, Lạc Nam rốt cuộc khuất dạng phía sau cổng vào.
Nhìn theo bóng lưng của hắn khuất dạng trong tầm mắt, ba vị cường giả của Bất Tử Chí Tông đưa mặt nhìn nhau.
Một vị trong đó lên tiếng:
“Mặc dù lần này chúng ta hành động khá hợp tình hợp lý, nhưng sự xuất hiện của dòng dõi Cấm Kỵ không thể xem thường, nên báo về cho cao tầng một tiếng để suy tính bước kế tiếp!”
“Tán thành!” Hai người còn lại gật đầu.
Ba người chắp tay trước ngực, miệng niệm khẩu quyết, bắt đầu thông qua Bí Thuật riêng biệt truyền tin về Bất Tử Chí Tông:
“Bẩm báo Trưởng Lão, có nhân vật mang tên Lạc Nam tu vi Thiên Đế miểu sát Nhập Thánh như giết gà, tự xưng là con ruột của Cấm Kỵ, một mình sở hữu ba kiện Binh Nhân Tộc, dễ dàng đàn áp tất cả những người có tên trên Khảo Thiên Bia và giành vị trí thứ nhất!”
“Vì tránh xung đột trực diện với kẻ thần bí như vậy, chúng ta đã tặng Bất Tử Lệnh, đồng thời cho phép hắn tiến vào Chí Tôn Lăng Mộ nơi Vân Duyên Công Chúa đang lẫn trốn!”
“Hy vọng Trưởng Lão có phương hướng giải quyết!”
Báo cáo hoàn tất, ba người giải trừ Bí Thuật, cùng nhìn nhau thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Có như vậy thì xảy ra phiền phức gì cũng hạn chế được phần nào trách nhiệm…
…
Nhìn thấy hàng rào trúc xung quanh Chí Tôn Lăng Mộ như sinh ra linh tính cúi chào Lạc Nam sau đó đứng thẳng trở lại khi hắn đã bước vào, ý nghĩ khẳng định tên này là con ruột của Cấm Kỵ càng thêm chắc nịch trong lòng mỗi người.
Chỉ có tồn tại liên quan đến Cấm Kỵ mới được cảnh sắc bên ngoài Lăng Mộ của một vị Chí Tôn hạ mình tiếp đón như vậy.
Lạc Nam thấy tình cảnh này cũng hơi nghi hoặc, không hiểu vì sao đám trúc xanh mát này lại đối xử đặc biệt với mình như vậy.
Hắn là một vị Chiến Trận Sư nên vừa nhìn liền biết hàng rào trúc của tòa lăng mộ này không hề đơn giản như vẻ ngoài của nó.
Ngược lại hàng trúc được bố trí trồng trọt theo một loại Trận Pháp với quy luật cực kỳ cao thâm vượt quá khả năng lý giải của hắn.
Lạc Nam dám khẳng định, nếu kẻ nào có ý định trực tiếp bay qua hàng rào trúc để lao vào Lăng Mộ thì chính những cây trúc vô hại này sẽ trở thành vũ khí kết liễu tính mạng của hắn.
Hắn thu hồi ánh mắt, không dám đánh giá hàng rào trúc quá lâu sợ linh hồn rối loạn, khả năng Trận Pháp chưa tới mà cố gắng tìm hiểu quy luật của một Trận Pháp cấp cao chắc chắn sẽ dẫn đến phản phệ.
Đưa mắt nhìn về phía trước, Lạc Nam nhất thời cảm thán: “Đúng là thủ đoạn của Chí Tôn!”
Ở bên ngoài nhìn vào thì rõ ràng diện tích của tòa trang viên này không hề to lớn, các kiến trúc bên trong đó cũng san sát kế cận bên nhau.
Nhưng khi tiến vào bên trong, mọi thứ lại trở nên phóng đại lên gấp vô số lần, nói là trang viên nhưng diện tích nhìn không thấy bốn phía như một phương vũ trụ, mỗi một kiến trúc lại trôi nổi lơ lửng ở giữa tinh không như các hành tinh.
“Khảo nghiệm này cũng thật là quái dị!” Lạc Nam hít sâu một hơi.
Hắn đã mơ hồ đoán được thử thách mà vị chủ nhân của tòa Chí Tôn Lăng Mộ này muốn dùng để khảo nghiệm hậu bối.
Đó chính là từ trong vũ trụ mênh mông tìm ra vị trí ẩn giấu truyền thừa.
Và đương nhiên cũng sẽ có vô số nguy hiểm đang rình rập, sẳn sàng khiến người tiến vào thám hiểm vạn kiếp bất phục bất cứ lúc nào.
Lạc Nam nhíu chặt chân mày.
Mục đích của hắn không phải truyền thừa của vị Chí Tôn này, điều hắn mong muốn chỉ là nhanh chóng cứu được Vân Duyên Công Chúa.
Nhưng hoàn cảnh khảo nghiệm nơi này lại vô tình làm khó hắn.
Bởi vì so với tìm kiếm truyền thừa thì việc tìm kiếm Vân Duyên Công Chúa giữa vũ trụ mênh mông cũng chẳng dễ dàng hơn.
Chưa kể truyền thừa thì khả năng cao sẽ nằm im một chỗ, có quy luật để tìm kiếm, chỉ cần khám phá ra quy luật, thông qua khảo nghiệm thì thành công.
Trong khi đó Vân Duyên Công Chúa sẽ di động liên tục không có quy luật rõ ràng, muốn tìm nàng chẳng khác nào mò kim đáy biển, toàn bộ chỉ dựa vào vận khí.
Nhưng vô tình hoàn cảnh rộng lớn này sẽ thuận lợi hơn cho việc chạy trốn địch nhân của Vân Duyên, xem như trong cái rủi có cái may, địch nhân muốn tìm ra nàng cũng không hề đơn giản.
Nghiền ngẫm một hồi, Lạc Nam liền nảy sinh ý định táo bạo.
Thay vì dựa vào vận khí tìm kiếm tung tích Vân Duyên một cách mơ hồ, chi bằng cố gắng tìm ra quy luật của vũ trụ trước mặt, thành công thông qua khảo nghiệm, tiếp nhận truyền thừa của chủ nhân Lăng Mộ.
Đến khi đó toàn bộ Lăng Mộ cũng sẽ trở thành vật sở hữu của hắn, muốn gặp Vân Duyên chẳng phải chỉ cần động ý niệm hay sao?
Kim Nhi ngồi trên bả vai hắn liên tục gật đầu, không thể không nói phong cách hành sự và mạch suy nghĩ của Lạc Nam đang ngày càng thể hiện vị thế của nhân vật bản lĩnh, chặt chẽ và rõ ràng, quyết đoán và tự tin mà không cần nàng mở miệng gợi ý như những ngày đầu bước chân vào con đường tu luyện.
Không do dự nữa, hắn lao mình vào vũ trụ.
Đang muốn sử dụng Xích Nha Hắc Ám kết hợp Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn thăm dò không gian, tìm ra quy luật…
Dị biến đột ngột phát sinh.
Một cổ sức mạnh tuyệt đối khóa chặt lấy toàn thân Lạc Nam, trước cổ sức mạnh này…hắn bé nhỏ như một con kiến hôi, ngay cả đầu ngón tay cũng không thể động đậy.
“Chuyện gì xảy ra?”
Hắn còn chưa kịp lấy lại tinh thần, thân thể đã bị dịch chuyển biến mất tại chỗ.
…
“Hộc…hộc…hộc…sắp tìm thấy rồi…”
Giữa tinh không mênh mông, một thân ảnh nữ nhân trong cung trang màu trắng phiêu bồng như tuyết nhưng lại thấm đẫm những đóa huyết hoa thê mỹ, sau lớp mặt nạ là dung nhan phiêu nhiên xuất trần tái nhợt đang thở hổn hển.
Tuy thân mang trọng thương, khí tức suy yếu, dáng vẻ chật vật nhưng khí chất và thần thái của nữ nhân này vẫn hết sức rung động lòng người, đúng với câu nói đã là mỹ nhân thì làm gì cũng đều toát lên vẻ đẹp hoàn hảo.
Nàng chính là Vân Duyên Công Chúa đang trốn tránh ba tên cường địch truy sát.
Vốn là có tận bốn tên nhưng đã bị nàng lợi dụng hoàn cảnh đặc biệt của nơi này dẫn dụ bọn chúng tách ra, sau đó tập kích giết được một tên.
Bất quá mặc dù như vậy, thương thế nặng nề của nàng khi bị vây công trước khi trốn vào Táng Địa cũng đang dần tái phát, máu tươi không ngừng chảy, lý trí cũng dần trở nên mơ hồ.
Tất cả Thánh Đan có công dụng trị thương đều đã được sử dụng nhưng vẫn chưa ăn thua, địch nhân có đến hai vị Thánh Tôn, dù áp chế tu vi xuống ngang nhau ở mức Tiểu Thánh thì thực lực cũng không kém gì nàng.
Vân Duyên biết tình cảnh của mình đang cực kỳ nguy hiểm, trong ngoài đều có địch đang đợi sẳn, cách duy nhất để thoát khỏi Chí Tôn Lăng Mộ đồng thời khôi phục thương thế lúc này chỉ có một.
Đó chính là nhận được truyền thừa của vị chủ nhân của Lăng Mộ này, từ đó chuyển bại thành thắng.
Không thể không nói Vân Duyên thiên phú tuyệt đỉnh, bất kể là về phương diện thực lực hay trí tuệ đều có thể xếp trong hàng ngũ đứng đầu thiên hạ.
Vừa phải trọng thương đào tẩu không ngừng, vừa phải vượt qua rất nhiều thử thách tiềm ẩn, vậy mà nàng cũng đã khám phá ra quy luật để tìm được nơi cất chứa truyền thừa của chủ nhân Lăng Mộ.
Vũ trụ này nhìn qua thì rộng mênh mông nhưng trong khoảng thời gian di chuyển khắp nơi, Vân Duyên đã nhận ra một điều quan trọng.
Bởi vì từ bên ngoài nhìn vào thì Chí Tôn Lăng Mộ như một trang viên hình chữ nhật, vậy nên vũ trụ này cũng là không gian ẩn bên trong một cái hình hộp chữ nhật khổng lồ.
Hình hộp chữ nhật có 12 cạnh, 8 đỉnh và 6 mặt tương ứng với 12 thử thách, 8 tai nạn và 6 phần thưởng ở những vị trí kiến trúc được thiết lập tại nơi đó.
Tại 12 cạnh của vũ trụ có 12 tòa tháp, tại 8 đỉnh của vũ trụ có 8 cung điện, tại 6 mặt của vũ trụ thì lại có 6 căn nhà nhỏ bằng gỗ, sân nhà có trúc xanh, cực kỳ thanh mát yên tịnh.
Bởi vì cách xây dựng Lăng Mộ như trang viên yên tịnh có trúc xanh, chứng tỏ vị Chí Tôn ưu thích phong cách này, nên chuyện tốt đẹp là phần thưởng sẽ được ưu tiên đặt ở 6 căn nhà có cùng phong cách.
Khi di chuyển trong vũ trụ, ngươi buộc phải định hình được cách sắp xếp này bên trong đầu mình, biết nơi đâu là thử thách, nơi đâu là tai nạn và nơi đâu là phần thưởng.
Cố gắng né tránh và bỏ qua 8 cung điện ẩn chứa tai nạn, nếu ngu ngơ đi vào sẽ gặp nguy hiểm cửu tử nhất sinh, dù có thành công sống sót cũng chẳng thu được bất kỳ thứ gì.
Vân Duyên cũng phải hao hết thủ đoạn để sống sót từ trong một cung điện đi ra nên mới hiểu được hoàn toàn quy luật.
Thứ nàng cần quan tâm không phải 8 cung điện mà là 12 tòa tháp và 6 căn nhà nhỏ.
Có tất cả 6 phần thưởng ở sáu căn nhà nhỏ đó.
Bất quá tất cả cửa nhà đều đã bị khóa chặt, để có thể mở ra thì ngươi phải thu được chìa khóa hoàn chỉnh, cần đến 6 chiếc chìa khóa để mở ra 6 căn nhà.
Mà muốn có chìa khóa buộc phải hoàn thành thử thách ở các tòa tháp.
Hoàn thành thử thách ở mỗi một tòa tháp sẽ đạt được nửa mảnh chìa khóa.
Cho nên chỉ khi nào vượt qua hai thử thách ở hai tòa tháp ngươi mới thu được một chìa khóa hoàn chỉnh.
12 mảnh chìa khóa ghép lại sẽ đạt được 6 chiếc chìa khóa.
Vân Duyên tin tưởng rằng, khi phần thưởng trong cả 6 căn nhà đều được mình lấy mất, truyền thừa của chủ nhân Chí Tôn Lăng Mộ chắc chắn sẽ hiện ra.
Sau vô số khó khăn và vất vả, nàng đã hoàn thành 11 thử thách ở 11 tòa tháp khác nhau, thu được 11 mảnh chìa khóa cũng như mở cửa được 5 căn nhà.
Ở căn nhà đầu tiên, nàng đạt được một môn Cửu Tinh Thánh Kỹ tương đối lợi hại.
Ở căn nhà thứ hai, nàng đạt được một viên Phá Tôn Thánh Đan, là loại Thánh Đan có công dụng trợ giúp Thánh Vương Viên Mãn đột phá Thánh Tôn.
Ở căn nhà thứ ba, nàng đạt được một môn Cửu Tinh Thánh Công.
Ở căn nhà thứ tư, nàng đạt được một bình Phản Tỉnh Huyết cực kỳ tinh khiết.
Ở căn nhà thứ năm, nàng đạt được Thời Gian Bổn Nguyên giá trị liên thành.
Không thể không nói phần thưởng bên trong Chí Tôn Lăng Mộ đều là hàng khủng bố cực kỳ trân quý, xứng đáng để vô số tu sĩ liều mạng đi vào tranh đoạt.
Vân Duyên cũng cho thấy bản thân mình là nhân vật thiên chi kiêu nữ khi thành công đạt được đến tận 5 phần thưởng dù rằng đang trọng thương.
Nhưng nàng cũng hiểu rằng bấy nhiêu đó chẳng có ý nghĩa gì.
Bởi nếu nàng thất bại ở thử thách cuối cùng và chết tại Chí Tôn Lăng Mộ, tất cả phần thưởng mà nàng vừa đạt được rồi sẽ lại trở về các căn nhà nhỏ.
Đó cũng là lý do mà vô số năm qua chưa ai thành công mang bất cứ phần thưởng nào ra ngoài.
Chỉ khi chân chính đạt được truyền thừa Chí Tôn, phần thưởng mới vĩnh viễn thuộc về ngươi.
Vậy nên lúc này đây, Vân Duyên đang cố gắng giữ quyết tâm, bình tĩnh nhất có thể trước khi tiến vào thử thách cuối cùng ở tòa tháp thứ 12.
Nửa mảnh chìa khóa còn lại đang chờ nàng đến lấy, phần thưởng ở căn nhà thứ 6 đang chờ nàng thu nhận, truyền thừa của Chí Tôn sẽ hiện ra trong mắt nàng.
Nàng kiên cường cắn đầu lưỡi để giữ lý trí thanh tỉnh không cho mình lâm vào hôn mê.
Một đường hành tẩu không ngừng nghĩ, nàng rốt cuộc có mặt ở đại môn của tòa tháp cuối cùng.
Cũng may có lẽ đám địch nhân còn chưa nhận ra quy luật của lăng mộ này nên chưa đoán được nơi nàng sẽ đến.
Vân Duyên hít sâu một hơi, dù trạng thái bây giờ của nàng không còn sánh bằng một nửa thời kỳ toàn thịnh, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, đây là cơ hội duy nhất để nàng trở mình.
Đặt chân bước vào…
Tiến vào bên trong tháp, lập tức một mùi hương dễ chịu thư thái lan vào trong mũi.
Nhưng Vân Duyên lại cực kỳ đề phòng, nàng phong tỏa toàn bộ khứu giác không để mùi hương xâm nhập, còn cẩn thận dùng Thánh Lực bao quanh cơ thể.
Chẳng biết từ bao giờ, y phục trên cơ thể của nàng biến mất.
Làn da trắng trong không chút tỳ vết lộ diện, các vết thương dường như mất sạch.
Lớp mặt nạ không còn, một mái tóc đen tuyền mượt nhà chảy xuống như thác trượt trên tấm lưng hoàn mỹ.
Giữa trán có một nốt ruồi đỏ điểm thêm phần thánh khiết, mắt ngọc mày ngày, mi cong như liễu, mũi quỳnh nhỏ nhắn cao thẳng, đôi môi hồng nhuận pha một chút đỏ, gò má có hai lúm đồng tiền tô điểm cho nụ cười ngọt nhẹ trên cánh môi.
Chiếc cổ thiên nga ngọc ngà, xương quai xanh tinh tế tỉ mỉ, bầu ngực không quá lớn nhưng lại tròn và căng, đỉnh đầu vểnh lên với hai hạt ngọc trai hồng hấp dẫn.
Vùng bụng phẳng lì, cái rốn có gắn ruby nằm trên vòng eo nhỏ bé, đường cong chết người của thân thể càng được bờ mông to tròn nhấn mạnh.
Đôi chân không dài dong dỏng cao nhưng lại cực kỳ cân xứng với cơ thể, nhìn qua các đầu ngón chân như búp hoa rất đáng yêu.
Có một chút sắc sảo, có một chút dịu dàng, có một chút cơ trí, có một chút ngạo kiều và điềm tĩnh.
Cũng không biết nên dùng từ ngữ nào để miêu tả khí chất của Vân Duyên…
Nhưng nhìn qua Vân Duyên quả thật là hợp với hình tượng của một vị công chúa đài các đoan trang, lại có thêm tiên vận và phong thái làm say đắm lòng người.
Lúc này nàng mới chú ý đến thân thể của mình đã trần truồng, vô thức nhíu nhíu mày.
Không gian của tòa tháp này là một màu hồng phấn, phía trước có chiếc giường đỏ, căn phòng được trang trí như phòng tân hôn.
Ánh mắt Vân Duyên co rụt lại.
Bởi vì ở trên giường, một tên nam nhân đang trần truồng thản nhiên nhìn lấy nàng.
Chỉ thấy hắn sở hữu đôi mắt hắc bạch phân minh vô cùng tà mị, khuôn mặt như được điêu khắc với những đường nét cương nghị, anh tuấn và một chút uy vũ tự nhiên mà có.
Cơ bắp cuồn cuộn, thân thể lực lưỡng nhưng lại không kịch cỡm và vạm vỡ, cực kỳ dẻo dai với nguồn năng lượng tràn đầy.
Đặc biệt là khúc côn thịt to lớn như bắp tay của nàng giữa chân càng khiến hắn trở nên nổi bật.
Vân Duyên không thể không thừa nhận nam nhân này có một thân thể rất tốt.
Nhưng điều đó không phải thứ khiến nàng kinh ngạc.
“Lạc Nam?!” Vân Duyên khó tin thốt lên.
Không sai, nam nhân đang trần truồng trước mặt nàng chính là Lạc Nam.
Bởi vì đã nghe phụ thân Lạc Nhất Vương nhắc qua về hắn, nàng cũng có chút tìm hiểu về người này, biết được dung mạo của hắn là chuyện đương nhiên.
Chỉ là Lạc Nam vì sao có mặt ở đây?
Mà lúc này, Lạc Nam đứng lên, hướng về phía Vân Duyên vẩy vẩy tay, sắc mặt không chút cảm tình nói:
“Đến đây tiếp nhận đi! thử thách cuối cùng…sắc dục!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon