“Ngươi?” Mỹ nhân dùng ánh mắt hoài nghi khi nghe lời đề nghị của Lạc Nam, nàng lúc lắc đầu:
“Đừng có đùa, mặc dù bị quy tắc ảnh hưởng buộc bọn chúng phải đem tu vi áp chế xuống Thiên Đế, nhưng bọn chúng dù sao cũng là cường giả ở Nguyên Giới, thủ đoạn không thể đo lường…”
“Ta cũng rất lợi hại đấy!” Lạc Nam đem mặt nạ lột xuống lộ ra dung mạo thật.
“A, thì ra ngươi vẫn luôn ngụy trang!” Mỹ nhân che lấy môi đỏ kinh hô.
“Thế nào? tin tưởng ta đủ sức hạ chúng rồi chứ?” Lạc Nam tự tin vỗ vỗ lồng ngực.
“Ngươi là ai nha?” Mỹ nhân nghi hoặc chớp chớp đôi lông mi cao vút.
“Phốc!” Lạc Nam phun ra một ngụm, cũng may da mặt hắn dày bằng không đã độn thổ với nàng.
Kỳ quái, nàng này vậy mà không nhận biết hắn, hiện tại toàn bộ vũ trụ này vẫn có người không biết hắn?
Chẳng lẽ nàng phải bận rộn canh phòng ở nơi này đến mức không có bất kỳ một chút rảnh rỗi nào để tâm đến tin tức bên ngoài sao?
“Ây nha, bọn chúng sắp tiến vào rồi!” Mỹ nhân giật mình kinh hô, hai tay kết ấn.
Hư ảnh Thế Giới Thụ sau lưng nàng lại rung động, một cành cây khổng lồ hóa thành thông đạo nhanh chóng xuyên qua thế giới, lắp đầy lối đi giữa Thái Sơn Chi Địa nối với vũ trụ.
Trong ánh nhìn chăm chú của Lạc Nam…
Phốc!
Mỹ nhân phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng nhợt như tờ giấy, cành cây cũng vội vàng thu lại.
Nàng thở ra một hơi nhẹ nhõm, bắt đầu điên cuồng hấp thụ Tiên Khí và Ma Khí để hồi phục lực lượng.
Hiển nhiên lại vừa thành công ngăn chặn một nhóm người.
Tuy nhiên rõ ràng việc làm này khiến nàng tổn hao cực kỳ lớn.
Bởi lẽ đối tượng mà nàng dịch chuyển là những cường giả có tu vi vượt xa nàng, bọn chúng còn ra tay chống lại chứ không nằm im chờ chết…
“Nàng đem bọn hắn dịch chuyển đến nơi nào?” Lạc Nam tò mò hỏi.
Trong lòng hắn cũng đã có suy đoán, đương nhiên là không thể dịch chuyển đến bên trong tiểu vũ trụ, điều này khác nào đưa sói vào tận bầy dê.
Vậy thì khả năng cao nhất là nàng sẽ dịch chuyển những kẻ xâm nhập trở về Nguyên Giới.
Nhưng nếu trở về Nguyên Giới một cách an toàn, bọn chúng sẽ lại tìm cách mò vào Tiểu Vũ Trụ, hoặc đem khe hở không gian này báo với người khác.
Để diệt trừ hậu hoạn, đem tất cả bọn chúng truyền tống đến một nơi nguy hiểm ở Nguyên Giới, đủ khả năng giết chết bọn chúng là được.
Nói thì đơn giản, đẳng cấp của Thế Giới Thụ hiện tại cũng chỉ là Thiên Đế mà thôi, muốn xâm nhập Nguyên Giới chắc chắn cũng sẽ tạo thành tiêu hao rất lớn đối với nàng.
Vừa rồi phun máu suy nhược là minh chứng tốt nhất cho phán đoán của hắn.
Chỉ hy vọng số lượng kẻ địch xâm nhập không quá nhiều, để mỹ nhân Thế Giới Thụ có thời gian nghỉ ngơi hồi sức.
Bất quá đó chỉ là hy vọng của Lạc Nam và Thế Giới Thụ.
Bởi vì trận chiến quy mô lớn giữa Trụ Việt Tông cùng Bất Tử Chí Tông kinh động toàn bộ Bắc Châu, cho nên không riêng gì Lưu Tinh Đoàn mà rất nhiều thế lực và những tán tu khác cũng âm thầm chú ý đến, lòng tham ngứa ngáy, không tìm hiểu một phen sao được?
Lưu Tinh Đoàn có thể phát hiện khe hở giữa Thế Giới Thụ và Tiểu Vũ Trụ mà tìm cách mò vào, thì những thế lực khác đương nhiên cũng có thể làm được.
Chưa đầy một ngày sau, đã có một nhóm khác mong muốn tiến vào.
Sắc mặt mỹ nhân Thế Giới Thụ trở nên nặng nề đến cực điểm, nàng chưa hồi phục được bao nhiêu cả.
“Nè, giao cho ta đi!” Lạc Nam lại mở miệng đề nghị.
“Không được, ngươi sẽ chết!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ nghiêm túc nói.
“Nhưng nếu tiếp tục ngươi cũng sẽ chết!” Lạc Nam nghiêm túc nói lại.
“Ta còn chống được vài đợt nữa!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ đáp.
“Ta có thể diệt sạch bọn chúng!” Lạc Nam nói.
“Ngươi khoác lác!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ vẫn lắc đầu.
“Hừ, ta đến đây để giết ngươi cướp đoạt Thụ Tâm!” Lạc Nam ra vẻ hung ác: “Vậy nên nếu không muốn chết thì để đám người xâm nhập kia giết ta!”
“Ngươi…ngươi nói cái gì đó?” Mỹ nhân Thế Giới Thụ lắp ba lắp bắp đầy kinh hãi.
“Ta nói ta muốn Thụ Tâm, để đúc thành Hóa Vũ Bá Thần Thể, nghe rõ chưa hả?” Lạc Nam hừ hừ.
“Đáng ghét, sao ngươi lại có ý muốn như vậy?” Mỹ nhân Thế Giới Thụ gắt một tiếng, giọng điệu hờn giận không thôi.
Lạc Nam âm thầm im lặng, cô nàng này thiện lương đến mức không oán hận ta khi ta muốn cướp Thụ Tâm của nàng sao?
Phải biết rằng theo Thiên Cơ Bảng cung cấp thông tin, Thế Giới Thụ chỉ có duy nhất một Thụ Tâm mà thôi.
“Nếu ngươi đã muốn chiếm Thụ Tâm của ta, vậy ta sẽ để đám người kia làm thịt ngươi!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ phồng má.
Theo sau đó, nàng mở ra cái thông đạo bên trong cành cây.
Lạc Nam liền không chút do dự nhảy vọt vào.
VÙ…
Như xoay trời đổi đất, cành cây thần kỳ xuyên toa qua khe hở giữa Nguyên Giới và Tiểu Vũ Trụ.
Rất nhanh, Lạc Nam đã xuất hiện ở vùng không gian tiếp giáp Tiểu Vũ Trụ và Nguyên Giới.
“Ồ, nơi này không có Tiên Khí hay Ma Khí, càng không có Nguyên Khí trong truyền thuyết!” Lạc Nam âm thầm xác nhận.
Như vậy nếu chiến đấu ở tại nơi này, tu sĩ sẽ không thể hấp thu để bổ sung lực lượng, điều này có ưu thế rất lớn đối với bản thân hắn.
“Hả, sao ở đó lại có một tên tiểu tử?”
Mà lúc này, có âm thanh nói chuyện rốt cuộc truyền đến.
“Vẫn là nói cùng một ngôn ngữ…” Dương Việt âm thầm gật đầu, hắn cứ tưởng người ở Nguyên Giới sẽ nói bằng ngôn ngữ khác, hiện tại xem ra không phải như vậy.
Một tên nam tử trung niên đạp chân bước đến trước mặt Lạc Nam, nhận ra khí tức trên người của hắn chỉ là Địa Đế, nhưng cũng không dám xem thường.
Thân là một tán tu lăn lộn ở Nguyên Giới, hắn hiểu có rất nhiều kẻ thực lực hùng mạnh nhưng ưa thích ẩn giấu tu vi, giả heo ăn thịt hổ.
Tốt nhất là cẩn thận…
Nghĩ đến đây, nam tử trung niên chắp tay hỏi:
“Không biết các hạ là?”
“Người thủ hộ vũ trụ!” Lạc Nam phong thái vô cùng nói: “Ngươi nếu như muốn xâm nhập vào vũ trụ này thì tốt nhất nên cút trở về đi!”
Ánh mắt nam tử trung niên híp lại, không lựa chọn tin tưởng lời nói điên khùng của Lạc Nam.
Ngược lại, hắn cho rằng Lạc Nam cũng giống như mình, là một kẻ đang muốn lén lút tiến vào phiến tiểu vũ trụ đó.
Nghĩ đến đây, nam tử trung niên muốn thử thăm dò.
Thánh Lực điều động vào cánh tay, hóa thành một thanh Đại Đao vô hình trảm ra, Đao Khí xung thiên, cực kỳ sát phạt.
Cửu Tầng Đao Vực hòa vào Đao Khí càng khiến uy lực của môn vũ kỹ này tăng mạnh.
Cảm nhận được sức mạnh vượt trội của Thánh Lực, Lạc Nam không dám xem nhẹ.
Bá Lực Chưởng hội tụ trong tay, một luồng hủy diệt hung hăng bắn ra, được gia trì Cửu Tầng Sát Vực.
OÀNH!
Lực lượng nổ tung, hai loại công kích đồng quy vu tận giữa không trung.
Ánh mắt Lạc Nam híp lại, Bá Lực hiện tại của hắn chỉ ngang hàng với Thánh Lực hay sao?
“Vì sao có nhiều Đế Lực dung hợp vào nhau đến như vậy? ngươi tu luyện rốt cuộc là thứ công pháp gì?”
Mà ở phía đối diện, nam tử trung niên cũng là giật mình nhìn Lạc Nam quát lên.
Lạc Nam sắc mặt trầm xuống.
Không hổ danh là tu sĩ đến từ Nguyên Giới, kiến thức vượt qua cường giả đỉnh cao ở trong tiểu vũ trụ.
Bá Lực của hắn đối với phần lớn người trong Tiểu Vũ Trụ khó lòng nhìn thấu, chỉ có số ít sau thời gian chiến đấu nhiều lần với hắn mới nhận ra Bá Lực là do nhiều loại lực lượng khác nhau dung hợp thành.
Nhưng tên nam tử trung niên này chỉ sau một lần giao thủ ngắn ngũi đã nhận ra huyền cơ bên trong Bá Lực, thậm chí còn liên tưởng đến Công Pháp mà hắn tu luyện.
Nếu là như vậy, chẳng may những cường giả hàng đầu của Nguyên Giới nhận ra hắn tu luyện Cấm Kỵ thì sao?
Không có thời gian để Lạc Nam đắn đo quá nhiều, bởi vì ở phía đối diện nam tử trung niên lại phát động công kích.
Hắn đã nhận ra Lạc Nam không hề nói dối, tiểu tử này không có Thánh Lực, rõ ràng là cường giả đỉnh cao của Tiểu Vũ Trụ kia mà thôi.
“Công pháp và vũ kỹ của ngươi không tệ, chắc chắn có giá trị!” Nam tử trung niên trong mắt hiện lên vẻ tham lam.
KENG!
Một thanh Chiến Đao ngập tràn Thánh Uy đã xuất hiện.
XOẸT.
Thoáng chốc, thân ảnh của hắn đã biến mất tại chỗ, vừa xuất hiện một lần nữa đã đến phía sau lưng Lạc Nam.
“Thật nhanh!” Lạc Nam sắc mặt nghiêm nghị.
Thánh Lực chẳng những giúp cho công kích có được uy lực mạnh mẽ, mà nó còn gia tăng tốc độ của Thân Pháp.
Hơn thế nữa, môn thân pháp mà nam tử trung niên thi triển rõ ràng là hàng Thánh Cấp.
Bất quá cũng may, Lạc Nam có Dò Thám Tương Lai, dù tốc độ của nam tử trung niên nhanh đến cỡ nào cũng không thoát khỏi tầm quan sát của Cấm Kỵ Chi Nhãn.
KENG!
Ánh kiếm Lạc Hồng chiếu rọi không gian, Lạc Nam mãnh liệt xoay người, Bá Lực hòa vào thân Kiếm, cửu tầng Kiếm Vực và cửu tầng Sát Vực hòa vào, hung hăng trảm xuống.
ĐÙNG!
Cánh tay cả hai người tê dại, Lạc Nam và nam tử trung niên liên tục lùi bước.
“Vũ khí trong tay ngươi chỉ là Đế Cấp Cực Phẩm vậy mà có thể khiến Chiến Đao Thánh Cấp của ta run rẩy!” Nam tử trung niên liếm liếm khóe miệng:
“Truyền ngôn Trụ Việt Tông kết minh với một số thành viên của Binh Nhân Tộc quả nhiên không phải là giả, Kiếm của ngươi chính là Binh Nhân Tộc!”
Lạc Nam mặt không biểu tình, Chiến Đao cấp Thánh quả nhiên hùng mạnh, nhờ có Lạc Hồng Kiếm áp chế một phần, lại thêm hắn tinh thông đến hai loại Vực trong khi nam tử trung niên chỉ có mỗi Đao Vực…nhưng cũng chỉ có thể đánh ngang tay đối phương.
Mà lúc này, như đã nhận ra giới hạn thực lực của Lạc Nam, nam tử trung niên lòng tự tin tăng mạnh, nở nụ cười lạnh lẽo:
“Từ nãy đến giờ ta vẫn chưa dùng đến Vũ Kỹ, để xem lần này ngươi chống lại bằng cách nào!”
Nói xong, hai tay cầm chặt Chiến Đao, miệng niệm pháp quyết:
“Thánh Đao Vương Trảm!”
Cuồn cuộn Thánh Lực được điều động, Thánh Uy ngập trời hòa vào thăng đao, sau lưng nam tử trung niên xuất hiện hư ảnh một tôn Thánh Vương, tay cầm Đại Đao hung hăng bổ xuống đầu Lạc Nam.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Sức mạnh tàn phá dữ dội, một đao như có thể cắt đôi hoàng vũ, đặc biệt là hư ảnh Thánh Vương cầm Đao mang đến lực chấn nhiếp kinh khủng vô cùng.
Đối mặt với thế công mạnh mẽ như vậy, Lạc Nam cũng bước lên một bước, 99 đường Hồng Hoang Ma Văn bao trùm lưỡi kiếm Lạc Hồng.
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
“Cửu Tầng Kiếm Vực, Cửu Tầng Chiến Vực, Cửu Tầng Sát Vực, Bá Vực!”
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Kiếm sau chồng chất kiếm trước, ầm ầm dung hợp, Kiếm ảnh đầy trời sau cùng hóa thành một luồng Kiếm khí hùng mạnh đỏ ngầu như máu.
XOẸT!
Hãm Quân Xa Luân Kiếm cùng Thánh Đao Vương Trảm va chạm dữ dội giữa không gian, ma sát kịch liệt, Kiếm Khí và Đao Khí tung hoành ngang dọc, bá đạo vô cùng nghiền nát lấy nhau, không chịu ăn thua.
“Làm sao lại mạnh như vậy, rõ ràng ngươi vẫn chỉ là Đế Cấp Cực Phẩm!” Nam tử trung niên không dám tin.
Hắn thi triển Đao Kỹ hùng mạnh nhất của mình, triệu hoán cả hư ảnh Thánh Vương dùng đao nhưng vẫn không thể triệt hạ đối thủ một cách triệt để.
Điều này khiến nam tử trung niên vô pháp để lý giải.
NGAO!
Chưa dừng lại ở đó, theo một tiếng Long Ngâm kinh thiên động địa truyền ra, cánh tay cầm kiếm của Lạc Nam hóa thành Long Trảo.
100 đường Nghịch Long Văn xuất hiện, vuốt rồng nâng lấy Lạc Hồng Kiếm tiếp tục trảm xuống.
Thật sự là hủy diệt thiên địa.
PHỐC!
Trong ánh mắt không dám tin tưởng, hoài nghi nhân sinh của nam tử trung niên, thân thể của hắn bị rọc thành hai nửa.
RĂNG RẮC…
Chiến Đao trong tay rạn nứt.
“Thật là hoang đường!”
Từ trong thân thể bị phân tách, một luồng linh hồn điên cuồng trốn chạy.
Hiển hiên nam tử trung niên chỉ còn lại linh hồn, muốn bỏ xác cứu thân.
“Đoạt Hồn!” Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn kích hoạt.
Một sợi xiềng xích linh hồn nhanh chóng tiếp cận, hung hăng trói chặt linh hồn của nam tử trung niên, dùng lực lôi kéo.
“Mau thả ta ra!”
Nam tử trung niên cực kỳ ngoan cường, linh hồn yếu ớt vậy mà có thể dùng sức ngạnh kháng sự cướp đoạt của Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn, kéo căng cả xiềng xích linh hồn, có dấu hiệu bỏ chạy thành công.
Hiển nhiên linh hồn của hắn là của Thánh Cấp cường giả, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn còn chưa triệt để thành Thánh Cấp Pháp Bảo, cho nên khó mà cướp đoạt.
ONG!
Lạc Nam đem Hồn Đỉnh ném ra.
Hồn Nguyệt Ánh xuất hiện, nàng cầm lấy Hồn Đỉnh từ trên không ấn xuống, nhốt toàn bộ linh hồn nam tử trung niên vào trong.
Lúc này, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mới thoải mái hoạt động, kết hợp với Kinh Văn Bất Hủ ngâm tụng, điên cuồng luyện hóa linh hồn của nam tử trung niên.
VỌT…
Thoáng chốc, tu vi Linh Hồn của Lạc Nam mãnh liệt đề thăng, chỉ còn thiếu một chút nữa là đột phá Thiên Thể Đế.
“Baba, thanh đao này quá ngon!”
Ở phía bên cạnh, Lạc Hồng Kiếm cũng hiện thân Tiểu Hồng Nhi, ra sức gặm cắn nhai nuốt Chiến Đao Thánh Cấp như chiến lợi phẩm.
Cha con hai người ai cũng có chiến lợi phẩm.
“Baba, ăn thêm vài cây vũ khí cấp bậc này nữa, tin chắc ta sẽ viễn siêu Đế Cấp!” Tiểu Hồng Nhi hưng phấn bừng bừng nói.
“Haha, vậy chúng ta cứ ngồi ở đây chờ con mồi tiếp tục tìm đến!” Lạc Nam thoải mái cười, khoanh chân ngồi xếp bằng bên trong thông đạo.
Mặc dù biểu hiện tự tin nhưng trong lòng Lạc Nam lại ngưng trọng dị thường.
Quả nhiên tu sĩ đến từ Nguyên Giới không dễ đối phó.
Chỉ là một tên tán tu bình thường, hắn phải tiêu hao không ít thủ đoạn mới có thể tiêu diệt.
Suy cho cùng, Thánh Lực có ưu thế quá lớn, thoải mái thi triển Thánh Kỹ mà không hề tiêu hao.
Nếu đám người Nhị Lang Thần lần trước có được Thánh Lực hoàn chỉnh, e rằng người bỏ chạy phải là Lạc Nam và chúng nữ rồi.
Bởi vì thủ đoạn của đám Nhị Lang Thần cao cấp và vượt trội hơn cái tên nam tử trung niên vừa rồi nhiều lắm.
Chỉ riêng hai loại Bí Tự đã đủ tạo nên sự khác biệt.
Dù là Vĩnh Hằng Thuộc Tính như Tam Muội Chân Hỏa cường đại vẫn khó lòng rút ngắn khoảng cách giữa Đế Lực và Thánh Lực.
Đây là sự biến đổi về chất lượng rất lớn, cũng chứng minh Nguyên Giới cao cấp hơn Tiểu Vũ Trụ quá nhiều.
Không còn dám chủ quan, Lạc Nam bắt đầu kết ấn, liên tục bố trí Trận Pháp bên trong thông đạo, chờ đợi địch nhân kế tiếp.
“Cái này…thật sự đánh thắng rồi?”
Mà ở phía bên ngoài, mỹ nhân Thế Giới Thụ đương nhiên nhìn rõ tình cảnh vừa xảy ra, bởi vì đại chiến rõ ràng phát sinh trong cành cây của nàng mà.
Nàng không dám tưởng tượng được một tu sĩ của Tiểu Vũ Trụ này lại có thể giết chết một tu sĩ ở Nguyên Giới, thậm chí ngay cả Linh Hồn muốn bỏ chạy cũng chạy không thoát.
“Hắn thật sự rất mạnh, hắn không có khoác lác!”
Mỹ nhân Thế Giới Thụ hưng phấn nói.
Nhiều năm qua một thân một mình nàng thủ hộ vũ trụ ở nơi này không ai hỗ trợ gánh vác đã sớm mệt muốn chết rồi.
Lúc này có Lạc Nam đột nhiên xuất hiện trợ giúp, quả thật như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khiến nàng vừa cảm động vừa thở phào nhẹ nhõm.
Đã có hắn tạm thời ngăn cản địch nhân, nàng cũng phải cố gắng tranh thủ hồi phục.
Chạy đua với thời gian…
…
Chúc cả nhà ngủ ngon