Lạc Nam ánh mắt híp lại, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn mở ra, không cần quay đầu thì tầm nhìn vẫn bao quát 360 độ, lập tức chứng kiến hai người đang bám sát phía sau mình.
Chính là tên thanh niên gọi Cao Trọng vừa rồi đi cùng Phạm Chí, một người khác là lão già đi cùng với thanh niên, tu vi vậy mà đạt đến tận Thiên Đế.
Cao Trọng là Đế Tử của Trận Điện, vậy lão già Thiên Đế này rất có thể là người hộ đạo của hắn.
Đối với Trận Điện, Lạc Nam không có hảo cảm gì, thậm chí có thể nói là phản cảm.
Hắn nở nụ cười lạnh lùng, dự định tìm nơi vắng vẻ tiêu diệt hai tên này…
Bất quá trong đầu bỗng nhiên lóe lên một ý niệm, Lạc Nam thay đổi dự định.
Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ triển khai, thân ảnh của hắn thoát ẩn thoát hiện, nhanh chóng kéo dài khoảng cách.
“Mau đuổi theo!” Cao Trọng cùng lão già thấy tình cảnh này vội vàng bám sát, giày mang dưới chân hai người lóe lên các luồng Trận Văn gia tăng tốc độ, không để Lạc Nam thoát khỏi tầm kiểm soát.
Khối tài sản khổng lồ kia quá mức hấp dẫn, nó đủ khiến bất kỳ nhân vật nào cũng phải phát điên, Cao Trọng cũng không ngoại lệ.
Lòng tham lấn át lý trí, với thân phận Đế Tử Trận Điện của mình, lại thêm bên cạnh có người hộ đạo mạnh mẽ đạt đến Thiên Đế, Cao Trọng muốn chơi lớn một phen…
Hắn không tin thế gian này sẽ có kẻ nào sở hữu khối tài sản kinh khủng như vậy mà còn đem tất cả ra buôn bán, chắc chắn cái tên này may mắn đạt được tất cả những thứ đó từ một di tích cổ xưa nào đó, thực lực chưa chắc thật sự mạnh mẽ.
Khi nhìn thấy Lạc Nam thi triển Thân Pháp bỏ chạy, Cao Trọng càng thêm tự tin về phán đoán của mình.
Phạm Gia và Thiên Địa Hội không dám giết người cướp của nhưng Cao Trọng hắn lại dám.
Khối tài sản khổng lồ đó hoàn toàn đủ sức hấp dẫn để hắn liều lĩnh một lần.
Mà trong quá trình truy đuổi, Cao Trọng còn cẩn thận gửi tin tức về cho sư phụ mình là Nhị Trưởng Lão Trận Điện, để cử thêm người đến chi viện, quyết tâm sát nhân đoạt bảo.
…
Lạc Nam tốc độ không nhanh không chậm, chạy vào một thành trì đông đúc rồi thả chậm tốc độ, trong quá trình này khí tức Đại Đế không thể che giấu…
“Haha, hắn chậm lại rồi, xem ra Tiên Lực sắp cạn!” Thấy tình cảnh như vậy, Cao Trọng nở nụ cười đắc thắng, dường như sắp chiếm lấy tài sản khổng lồ vào tay.
“Đế Tử suy đoán rất đúng, kẻ này chỉ là một Đại Đế, không thể nào tự làm ra khối tài sản kinh khủng như vậy, chẳng cần chi viện đuổi đến, một mình lão phu đủ sức giải quyết hắn!” Lão già Thiên Đế hưng phấn đề nghị nói.
Cao Trọng ánh mắt híp lại, suy tính một hồi, cuối cùng chấp nhận gật đầu:
“Khoảng cách giữa Đại Đế và Thiên Đế như kiến với voi, quả thật là bổn Đế Tử hơi lo xa, cứ việc ra tay đi!”
“Tốt!” Lão già Thiên Đế được lệnh, sức mạnh toàn thân bạo phát, khí thế điên cuồng tăng cao, động tĩnh kinh động toàn thành.
Bất quá khi cảm giác được có Thiên Đế cấp cường giả động thủ, toàn bộ thành trì im phăng phắt, ngay cả thở mạnh cũng không dám, bởi vì dù là Thành Chủ cũng chỉ là một Địa Đế mà thôi.
“Một con kiến hôi Đại Đế cũng dám ra vẻ thần bí, chết đi cho lão phu!”
Lão già Thiên Đế tiếp cận Lạc Nam, bàn tay hóa chưởng, Thiên Đế Lực đầy trời phủ xuống.
BÙM!
Trong ánh mắt đắc ý của hắn, thân ảnh Lạc Nam hóa thành tro bụi…
“Người đâu?”
Nhận ra chưởng lực của mình chỉ đánh vào tàn ảnh, sắc mặt lão già Thiên Đế biến đổi.
Lạc Nam chơi lại bài cũ, thân ảnh đã dịch chuyển đến trước mặt Cao Trọng.
“Không thể nào…” Cao Trọng ánh mắt co rút lại.
Siêu Hồn kết hợp Tạc Hồn Thuật, Hồn Lực của Lạc Nam hung hăng oanh kích vào đầu não Cao Trọng.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, Cao Trọng ôm đầu la hét thảm thiết.
Tưởng chừng Cao Trọng không chết cũng trọng thương hôn mê, nào ngờ cảnh tượng tiếp theo khiến Lạc Nam kinh ngạc không thôi.
Chỉ thấy vùng đầu của Cao Trọng bỗng chốc sáng lên, sau đó một cổ lực lượng kỳ dị nhanh chóng trị thương linh hồn cho hắn.
“Ta sẽ giết ngươi!” Cao Trọng phẫn nộ gầm thét, hai tay cấp tốc kết ấn, tầng tầng lớp lớp Trận Văn kết thành một Trận Pháp triệu hồi Lôi Kiếp phong tỏa toàn thân Lạc Nam vào bên trong.
ẦM ẦM ẦM…
Cửu Sắc Đế Lôi oanh tạc mà xuống, muốn trấn Lạc Nam thành cặn bã.
Đáng tiếc, thực lực của Lạc Nam và Cao Trọng chênh lệch quá lớn.
Mặc dù bất ngờ vì Cao Trọng phục hồi nhanh chóng, nhưng Lạc Nam vẫn mạnh hơn quá nhiều.
Hắn chỉ nhẹ nhàng phất tay, những Trận Pháp do Cao Trọng vất vả bố trí tiêu tán thành hư ảo.
“Làm sao có thể?” Cao Trọng hai mắt muốn lòi ra ngoài.
Thiên Trận Đế và Đại Trận Đế chênh lệch như trời và đất, ở trước mặt Lạc Nam muốn bố trí Trận Pháp? Cao Trọng cần phải tập luyện thêm một triệu năm.
“Chết!” Lạc Nam sát cơ dày đặc, sức mạnh Thân Thể bùng nổ, Thiên Thạch Cước hung hăng giáng xuống đầu Cao Trọng.
Nhưng cũng ngay khoảnh khắc then chốt, đôi chân của Cao Trọng đột ngột sáng lên, dịch chuyển cơ thể của hắn né sang một tấc.
PHỐC!
Thiên Thạch Cước lẽ ra phải giáng vào đầu Cao Trọng thì chỉ đạp trúng bả vai, da thịt nát bấy, xương cốt đứt gãi.
“AAAAAAA” Cao Trọng đau đớn tê tâm liệt phế gầm lên.
Nhưng khi Lạc Nam tưởng rằng hắn đã trọng thương, thì lại có vài luồng ánh sáng lóe lên nơi bả vai của Cao Trọng, đem thân thể hắn phục hồi với tốc độ chóng mặt.
“Chuyện gì xảy ra? đánh không chết?”
Lạc Nam cảm thấy kinh dị.
Hắn mở ra Dò Thám Tương Lai quan sát Cao Trọng, phát hiện dù mình tiếp tục công kích thì Cao Trọng vẫn có thể làm lành vết thương hoặc né tránh đòn trí mạng trong thời khắc then chốt, kéo dài cho đến khi lão già Thiên Đế đuổi đến chi viện.
Điều này khiến Lạc Nam cười lạnh một tiếng:
“Đã tạm thời không thể giết được ngươi, vậy bắt ngươi về nghiên cứu!”
Ý niệm vừa động, một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo có hình dạng như Xiềng Xích được Lạc Nam tung ra.
Xiềng Xích vừa xuất hiện đã như thiên la địa võng bao trùm Cao Trọng vào bên trong, sau đó nhanh chóng trói theo Cao Trọng thu nhỏ lại vô số lần rơi vào trong tay Lạc Nam.
Xiềng Xích này là một trong số những Pháp Bảo đạt được từ Hắc Ám Vĩnh Kiếp, có công dụng khống chế mục tiêu rất không tồi.
“Khốn nạn, mau thả Đế Tử ra!”
Mọi thứ nói thì dài dòng, thực chất diễn ra vô cùng nhanh chóng.
Từ lúc Lạc Nam tiếp cận Cao Trọng và bắt giữ hắn, lão già Thiên Đế mới kịp thời lấy đà truy đuổi trở lại.
Chứng kiến Đế Tử nhà mình hoàn toàn không có sức phản kháng trong tay Lạc Nam, hắn phẫn nộ gầm lên:
“Khôn hồn thì thả Đế Tử ra, bằng không lão phu tru ngươi tam tộc!”
Lạc Nam không đáp tiếng nào, cấp tốc xoay người bỏ chạy, ra vẻ vô pháp địch lại Thiên Đế.
“Chạy đi đâu?”
Lão già Thiên Đế nở nụ cười lạnh lùng, một kiện Ám Khí như Phi Đao xuất hiện trong tay, Thiên Đế Lực bao trùm trong đó khiến tốc độ của nó gia tăng đến cực điểm.
VÈO!
Sát khí bạo tăng, Phi Đao nhắm ngay đầu Lạc Nam bắn thẳng.
KENG!
Trước sự quan sát của toàn thành, Phi Đao cắm vào mặt Lạc Nam, hung hăng nghiền nát mặt nạ màu bạ bên ngoài bao phủ.
Diện mạo uy nghiêm táo bạo của Nhị Lang Thần hiện ra trong mắt thế nhân.
Lạc Nam vô cùng “hoảng sợ” nhảy dựng lên, nhanh chóng lấy áo choàng che lại khuôn mặt như sợ người khác chứng kiến, đồng thời bóp nát một tấm Dịch Tinh Phù cao cấp.
Không gian rung lên, dịch chuyển hắn biến mất trong ánh mắt bất lực của lão già.
“Khốn kiếp!”
Lão già ngửa đầu lên trời rít gào, thanh âm chấn động toàn thành khiến vô số người màn nhỉ rách nát.
Đế Tử ở trước mặt hắn bị bắt cóc, đây là sỉ nhục…sỉ nhục vô cùng to lớn.
“Bằng mọi giá ta phải tìm ra hung thủ!” Lão già siết chặt nắm tay.
Kẻ kia vô tình bị mình ném Phi Đao làm rách mặt nạ, chỉ cần biết được dung mạo và thân phận của hắn, với nội tình của Trận Điện không khó để tìm ra.
Cố gắng lục lại trí nhớ, dung mạo vừa rồi của thủ phạm “không may lộ ra” dần dần hiện lên trong tâm trí.
“Khoan đã…vì sao ta cảm giác kẻ này có chút quen mắt!?” Một tia sáng lóe lên trong đầu lão già.
Mà lúc này, bên dưới thành trì cũng có vài thanh âm đang nghị luận:
“Các ngươi thấy gì chứ? Người vừa rồi chính là Đế Tử của Săn Ma Điện – Nhị Lang Thần!”
“Đúng là Nhị Lang Thần, ta từng cực kỳ hâm mộ hắn nên dù hắn hóa thành tro ta cũng sẽ nhận ra!”
“Nhị Lang Thần thật lợi hại, ngay cả Thiên Đế truy đuổi mà cũng chạy thoát!”
“Chạy thoát thì tính là gì? Hắn còn bắt cóc cả một vị Đế Tử đồng cấp không thấy sao?”
Từng câu từng chữ lọt vào cảm ứng của lão già Thiên Đế khiến hắn nhảy dựng lên, hai tay vỗ mạnh chan chát:
“Đúng, chính là hắn! chính là Nhị Lang Thần, kẻ từng là Đế Tử…sau này trở thành tội nhân của Săn Ma Điện!”
Lão già vô cùng hưng phấn vì đã có được đầu mối, bất quá rất nhanh hắn khựng lại, nghi hoặc lẩm bẩm:
“Kỳ quái, chẳng phải nghe đồn Nhị Lang Thần đã chết trong tay Lạc Nam ở Thiếu Đế Chi Chiến rồi sao?”
“Nhưng dung mạo vừa rồi rõ ràng là Nhị Lang Thần, hơn nữa hắn còn rất sợ người khác phát hiện, cố gắng che giấu thật kỹ lưỡng!”
Mà ngay lúc này, không gian bên cạnh Lão Già nứt ra hai cái khe.
Từ bên trong đó bước ra hai vị Hộ Pháp của Trận Điện, nghi hoặc hỏi:
“Đế Tử đâu? chúng ta vừa nhận được lệnh của Trưởng Lão tiến hành chi viện cho hắn!”
Lão già nghe vậy sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, bất quá vẫn cẩn thận kể lại đầu đuôi mọi việc.
“Cái gì? Nhị Lang Thần dám bắt cóc Đế Tử? ngươi không đùa chúng ta?” Hai vị Hộ Pháp giật mình trợn tròn mắt.
“Gạt các ngươi làm gì? Toàn bộ thành trì này đều nhìn thấy!” Lão già bực bội quát.
Hai vị Hộ Pháp đưa mắt nhìn nhau, thần thức tỏa ra nghe ngóng, quả nhiên nghe thấy rất nhiều âm thanh bàn tán sôi nổi bên dưới thành, không phải chỉ một mình lão già chứng kiến Nhị Lang Thần lộ mặt.
“Chẳng lẽ tin đồn Nhị Lang Thần chết ở Thiếu Đế Chi Chiến là giả?” Một vị Hộ Pháp nghi ngờ hỏi.
“Không biết!” Lão già lắc đầu: “Nhưng khả năng này rất lớn!”
“Liệu có kẻ nào ngụy trang thành Nhị Lang Thần không?” Người Hộ Pháp còn lại suy đoán hỏi.
“Ta đã dùng Sát Nhân Phi Đao ám sát hắn nên mới làm vỡ được mặt nạ, lộ ra bộ mặt thật bên trong tuyệt đối không phải ngụy trang!” Lão già khẳng định.
“Được rồi!” Hai vị Hộ Pháp kết luận:
“Bất kể như thế nào thì khuôn mặt Nhị Lang Thần cũng là manh mối duy nhất mà chúng ta có được lúc này, cứ phát lệnh truy nã hắn với giá cao, hy vọng có thể cứu Đế Tử trở về!”
“Chỉ đành như vậy!” Lão già Thiên Đế nghiến răng nghiến lợi:
“Nếu Nhị Lang Thần thật sự không còn, tin chắc sẽ không ai rảnh rỗi đi ngụy trang thành một kẻ đã chết làm gì, nhưng nếu hắn còn sống…vậy thủ phạm đích thị là hắn!”
Hai vị Hộ Pháp nhẹ gật đầu, tán thành cách nói của lão già.
Thế là, ba người vội vàng đem tin tức truyền về tổng bộ của Trận Điện.
Mà tất cả những việc đang xảy ra cũng lọt vào mắt của thám tử đến từ Phạm Gia cũng như vô số người đang ở thành trì bên dưới.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngũi, tin tức về việc Nhị Lang Thần còn sống, hơn nữa còn mang theo bên mình khối tài sản khổng lồ kinh thiên động địa truyền khắp bốn phương tám hướng.
Chưa dừng lại ở đó, Phạm Chí Đế Tử vì lòng mang thù, đã cẩn thận điều tra về lai lịch xuất sử của những vật phẩm mà “Nhị Lang Thần” từng ở trước mặt mình lấy ra, cuối cùng hãi hùng phát hiện khối tài sản đó từng thuộc về tất cả những cường giả từng bị nhốt trong Địa Ngục Môn.
Điều này đồng nghĩa với việc, đại sự kiện Hắc Ám Vĩnh Kiếp biến mất có liên quan đến Nhị Lang Thần?!
Tin tức này lấy tốc độ chóng mặt lan truyền, những cường giả từng bị giam cầm trong Địa Ngục Môn vô số năm sau khi nghe tin đã quyết tâm truy bắt Nhị Lang Thần bằng mọi giá.
Vài vị cường giả trong đó tinh thông Thiên Cơ Thuật muốn bói toán về Nhị Lang Thần, kết quả đều bị phản phệ trọng thương vô cùng thê thảm.
Lại có vài vị khác bói toán về người đã bắt cóc đế tử Cao Trọng của Trận Điện, kết quả cũng là hấp hối.
Dựa vào điểm này, hầu hết người đã khẳng định Nhị Lang Thần thật sự còn sống, sau một phen xung đột đã bắt cóc Đế Tử của Trận Điện, trên người mang theo khối tài sản khổng lồ lấy từ Địa Ngục Môn, ngay cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng liên quan đến hắn.
Trong lúc nhất thời, cái tên Nhị Lang Thần trở nên nóng hổi chưa từng có, vượt qua cả Lạc Nam và Văn Lang trong nửa tháng gần đây.
…
Bằng vào thân phận Nhị Lang Thần, Lạc Nam bí mật trở về Tiên Ma Vực, đi vào chi nhánh Thiên Địa Hội của Mộng Gia.
Nếu đã dùng thân phận của kẻ thù đi làm chuyện mờ ám, Lạc Nam không ngại giúp Mộng Gia đạt được lợi ích khổng lồ.
Tất cả như một lần ngẫu nhiên ghé ngang, như cái cách hắn từng ghé qua Phạm Gia vậy.
Giao dịch quy mô lớn diễn ra, Mộng Thải Vân tự mình ra mặt tiến về tổng bộ của Thiên Địa Hội lấy thêm tài nguyên mà hắn yêu cầu để đáp ứng đủ số lượng.
Lạc Nam cũng không có ý định để Mộng Gia biết thân phận thật sự của mình, chấp nhận ánh nhìn tràn đầy địch ý của Liễu Tú Quyên và Mộng Chi Tiên trong suốt quá trình tẩu tán tài sản.
Hắn còn nhân cơ hội cố tình ra vẻ hống hách, trêu chọc hai vị thê tử yêu dấu một phen.
Sau năm ngày, Lạc Nam hài lòng rời khỏi Mộng Gia, một lần nữa như bóc hơi giữa nhân gian.
Lần giao dịch này, những thứ mà hắn yêu cầu gồm có Nguyên Thạch, Tiên Thạch, Ma Thạch, Đan Dược và vô số loại nguyên liệu Luyện Đan, Luyện Khí, Luyện Phù…
Cũng nhờ vậy, nguyên liệu luyện chế Oanh Thiên Tổ Phù đã tập hợp đầy đủ.
Cảm nhận được Băng Lam Tịch, Diễm Hồng Liên cùng Vương Y Vận vẫn còn tọa trấn ở Tiên Ma Vực bảo hộ Việt Long Tinh phát triển, Lạc Nam lập tức đoán ra ý đồ của các nàng.
Ba nữ công khai lộ diện, không còn ý định quay về Tuế Nguyệt Cung, đồng nghĩa với không để bất kỳ ai biết các nàng và Tuế Nguyệt Nữ Đế từng có quan hệ.
Hơn nữa hiện tại các nàng đã có đủ năng lực tự vệ, lực chiến siêu cường, cũng không cần lúc nào cũng phải e sợ sẽ bị người khác đoạt xác cướp lấy Thể Chất như những ngày đầu.
Về phần hai bảo bối ở Vạn Yêu Thánh Địa, bởi vì vẫn luôn ở trong Cung Điện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, bên trong Cung Điện như một thế giới khác song song tồn tại, Việt Long Linh hiện tại vẫn còn rất yếu, nó chưa đủ khả năng giúp Lạc Nam nhìn trộm xuyên vào bên trong.
Vui vẻ mỉm cười, Lạc Nam cảm nhận được một vài động tĩnh bên trong Linh Giới Châu.
Cửa của ba tòa Cung Điện đã lâu không có người bên trên Cung Đình Thụ vừa mở ra.
Không thể chờ đợi thêm nữa, thân ảnh Lạc Nam biến mất tại chỗ.
…
Chúc cả nhà ngủ ngon