“Đã đánh toàn lực rồi! Ta cũng không thể yếu kém!”
Hầu Tuấn mặc dù đang cùng Hỏa Phượng chơi đuổi bắt, nhưng đó chẳng qua là hắn chưa muốn bộc phát tất cả thủ đoạn của mình mà thôi, cứ nghĩ bản thân tiến hành câu giờ thì đám người Hầu Tú dễ dàng đánh bại nhân loại kia, hắn cũng không cần tốn nhiều sức lực…
Bất quá hiện tại gặp đám người Hầu Tú đều xuất sử ra toàn bộ lực lượng vẫn chưa thể làm gì Lạc Nam, Hầu Tuấn không cam lòng yếu kém, rống to một tiếng:
“Pháp Thiên Tướng Địa!”
Lại là loại vũ kỹ Thiên Cấp của Hỏa Hầu nhất tộc này, theo sau đó, thân thể Hầu Tuấn và cung tên trên tay hắn cũng cấp tốc biến lớn…
Trong lúc nhất thời, chiến trường xuất hiện toàn một đám khổng lồ, Lạc Nam trở thành tồn tại bé nhỏ nhất…
“QUÁT!”
Hỏa Phượng thấy đối thủ trở nên to lớn, chợt thanh lãnh thét gào, đôi cánh hừng hực Dị Hỏa quét ngang…
“Tạc Địa Luân!” Theo một âm thanh trầm thấp như núi vang vọng, thân hình vốn to lớn của Nhím Địa đột ngột uốn cong lại, hóa thành một bánh xe lăn cứng cáp phủ đầy gai nhọn, rời bỏ chiến trường cùng Lạc Nam, lăn nhanh đến Hỏa Phượng…
QUÁT
Hỏa Phượng gặp có kể tấn công mình, giận dữ gầm lên, tạm thời từ bỏ thế công đối với Hầu Tuấn, há miệng phun ra một ngọn lửa màu tím về phía bánh xe kia…
XÈO XÈO…
Bánh xe như được bao phủ bởi toàn bộ đại địa cứng cáp, ngọn lửa kinh khủng do Dị Hỏa mang lại vậy mà bị nó ngăn cản bên ngoài lớp vỏ đang xoay tròn, không gây được tổn thương cho Nhím Địa…
“Tốt lắm Nhím huynh! Ngươi giúp ta ngăn chặn con chim này! Ta đối phó nhân loại kia!” Hầu Tuấn thấy có đồng bạn giúp đỡ vui mừng quá đổi, vội vàng đạp lấy đóa Hồng Vân khổng lồ, nhanh chóng rời xa…
Trong lúc đó, một mũi tên cự đại hừng hực xuất hiện trên tay hắn, bắn mạnh về Lạc Nam, uy lực tăng mạnh rất nhiều lần vì đang trong trạng thái Pháp Thiên Tướng Địa…
“Cứ để đó cho ta! Nhân loại kia giao cho ba người các ngươi!”
Nhím Địa òm òm đáp lại, hắn là yêu thú có sở trường Phòng Thủ, khẳ năng công kích không cao, vì lẽ đó quyết định thay mặt Hầu Tuấn ngăn cản Hỏa Phượng Hoàng…
“Hừ, phiền phức thật!” Lạc Nam đôi mắt nghiêm túc không gì sánh được, đối diện Mũi Tên khổng lồ của Hầu Tuấn bắn ra, tạm thời dùng Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ né tránh…
“Đi chết!” Hầu Tú thành công nện Mộc Quy vào mặt đất, một lần nữ chuyển thế công về phía Lạc Nam, Đinh Ba hừng hực hỏa diễm sôi trào đâm xuống…
Tốc…
Tốc Biến triển khai, Lạc Nam lại xuất hiện ở một nơi khác…
“Nhân loại ngu xuẩn! Chỉ biết trốn chạy sao?” Theo một âm thanh hài hước cười nhạo vang lên, Bức Kiệt ẩn mình trong bóng tối một lần nữa thò ra cánh tay khô gầy đã cháy bỏng, trên tay cầm một thanh lưỡi hái sắc bén, nhắm ngay cổ Lạc Nam cắt đến…
“Cút!” Lạc Nam bỗng nhiên mãnh liệt xoay người, một ngọc bội xuất hiện trong tay, nhanh chóng bóp vỡ, hướng hư không ném tới…
ĐÙNG…
Theo một âm thanh động trời vang vọng, vô số Băng Hệ linh lực cấp tốc tiến ra, như một quả bom nguyên tử nổ tung trên không trung…
“Làm? Làm sao có thể?”
Đây là câu hỏi cuối cùng của Bức Kiệt trước khi chết, hắn không nghĩ tới đối thủ mình muốn ám sát đột ngột tung ra một thứ kinh khủng như vậy…
Chỉ thấy thân thể một con Biên Bức nhanh chóng hóa thành khối băng, lại nát vụn trong tích tắc, chết đến không thể chết lại…
“Là cái quỷ gì?” Đám yêu thú đang quan sát thấy thảm trạng của Bức Kiệt cùng nhau nhảy dựng, trong lúc nhất thời chưa kịp lấy lại tinh thần, sợ hãi bao trùm tâm trí, có nằm mơ cũng không nghĩ đến thiên tài tinh thông ám sát trên Thiên Yêu Bảng đột nhiên chết đi một vị…
“Ngọc bội kia có chứa công kích của một Băng Hệ Cường giả, Tu Vi ít nhất phải là Hóa Thần Viên Mãn!” Bên trong bóng tối, Hầu Tam và tên Lục giai còn lại thầm nghĩ…
Do có kinh nghiệm từ trước, thân hình Lạc Nam đã sớm rời xa vụ nổ Băng giá kia, ngọc bội hắn vừa sử dụng chính là một kích toàn lực của gia chủ Hàn gia, lần trước cướp được trên tay Hàn gia Tam trưởng lão…
Vì quá ghét Bức Kiệt chuyên gia đánh lén, Lạc Nam đã ấp ủ mưu kế một kích tất sát này từ lâu, rốt cuộc thành công mỹ mãn…
…
VỤT VỤT VỤT…
Ba mũi tên Hỏa Diễm khổng lồ lại từ cung tên tay Hầu Tuấn bắn ra…
Mộc Quy bên dưới mặt đất tiêu tán, một con Mộc Quy khổng lồ khác đã hoàn hảo xuất hiện trước mặt Lạc Nam…
XÈO XÈO XÈO…
Ba mũi tên đâm vào mai rùa kiên cố, sau vài lần cố gắng thiêu đốt, bị Phệ Thiên Mộc tiêu hóa, nhanh chóng lụi tàn…
Phòng thủ thành công…
“Linh lực của nhân loại này dường như vô tận? Liên tục thi triển các loại Vũ Kỹ như thế vẫn không hề hấn gì!” Núp trong không gian, tam trưởng lão Hầu Tam trầm giọng nói…
“Đúng thật kinh khủng! Đổi lại người khác đã sớm cạn kiệt Linh Lực, kẻ này càng ưu tú chúng ta càng phải giết chết!” Lục giai yêu thú còn lại sát tâm càng thêm mãnh liệt…
Mà Lạc Nam mặc dù chưa bị tổn thương gì, nhưng đồng thời hắn cũng chưa làm gì được đối thủ…
“Không thể tiếp tục như vậy!”
Thấu Thị Vạn Lý quan sát toàn bộ chiến trường một vòng, một ý nghĩ lóe lên, hai bàn tay một lần nữa đặt chồng lên nhau…
Tam Đỉnh vù vù chuyển động, giữa hai bàn tay, một quả cầu năng lượng tam sắc dần dần hình thành…
“Lại là loại Chưởng pháp khủng bố này? Không thể được!”
Đám yêu thú hét ầm lên hoảng sợ…
Lần trước vì Lạc Nam bí mật đánh lén Độc Giác Ưng Vương, đám yêu thú mới không kịp đề phòng, nhưng lần này gặp hắn lại một lần nữa muốn thi triển Vũ Kỹ bá đạo này, chúng nó sao có thể ngồi yên?
Vô số công kích mãnh liệt phát ra, nhằm ngăn chặn Lạc Nam thi triển vũ kỹ…
VÈO VÈO VÈO…
Ba âm xé rách không khí liên miên không dứt vang lên, Hầu Tuấn sát ý kinh hồn, bằng mọi giá phải ngăn chặn kẻ này thi triển chưởng pháp…
“Đi chết, Đinh Ba Phần Sơn!” Hầu Tú gương mặt dữ tợn, một chân đạp mây, công kích khổng lồ nện xuống...
“Ba loại Linh Lực dung hợp thành Chưởng sao? Thật bá đạo!” Hồ Ngọc Nghiên không rãnh để ý hành vi của Bức Kiệt, gương mặt kiều mị ngưng trọng nhìn chằm chằm vào quả cầu trên tay Lạc Nam…
Nàng âm thầm ước tính một chút, cảm thấy dù mình dốc hết toàn lực cũng không ngăn chặn được một chưởng này…
Ý nghĩ này khiến Hồ Ngọc Nghiên càng thêm tò mò về Lạc nam…
“Quá yếu!” Mà Lạc Nam nhìn huynh đệ Hầu tộc điên cuồng công kích muốn quấy rối mình, cười lạnh một tiếng, ý niệm vừa động, Mộc Quy đã xuất hiện cản trở hầu hết các loại công kích…
Quả cầu năng lượng trên tay ngày một to lớn, sử dụng nhiều lần thành thạo nên tốc độ Hợp Linh của Lạc Nam gia tăng vô số lần…
“Chạy mau!” Hầu tộc huynh đệ sợ hãi muốn tè ra quần, biết đã không còn kịp nữa, vội vàng giải trừ trạng thái Pháp Tướng, thân thể thu rút nhỏ lại tiến hành bỏ chạy…
Đối diện với một tu sĩ nhân loại, ba thiên tài nổi danh trên Thiên Yêu Bảng một tên thì chết, hai tên lâm trận đào tẩu…
Chuyện này chẳng khác nào tát thẳng vào mặt toàn bộ U Nguyên Đại Lục, nếu truyền ra chẳng phải khiến thiên hạ chê cười Yêu Thú toàn là một đám vừa yếu kém vừa hèn nhát sợ chết hay sao?
Trong lúc nhất thời, đám yêu thú cấp thấp cúi gầm mặt xuống đất, nhục nhã vô cùng…
“Khốn kiếp! toàn lũ hèn nhát, biết thế lão tử đã không ngăn cản Hỏa Phượng khó dây này thay ngươi!” Nhím Địa nhìn hai đồng bọn đào tẩu, giận dữ rống to một tiếng, ngoan cường phòng ngực trước biển lửa màu tím cuồn cuồn của Hỏa Phượng, hai mắt âm thầm đề phòng nhìn Lạc Nam…
“Hợp Linh Chưởng!”
Rốt cuộc, sau một tiếng hét lớn, Lạc Nam một chưởng bắn mạnh mà ra…
Hai tên Hầu tộc huynh đệ tóc gáy dựng đứng khi nghe âm thanh này, mặc dù bọn hắn đã đào tẩu khá xa…
Bất quả hai bọn hắn đều lầm, một kích này Lạc Nam không nhằm vào bọn hắn, trái lại chuyển hướng sang một mục tiêu khác không ai ngờ đến…
Đang cuồng bạo chiến đầu cùng Tiểu Sư, Lang Keo trái tim bất chợt giật thót, nổi sợ hãi từ tận linh hồn vang lên không hề báo trước, cảm giác tử thần ngày một đến gần…
Trong quá trình chiến đấu, hắn ngày một bị Tiểu Sư áp chế, toàn thân đã nhiễm lấy Tử Lôi, tê liệt vô cùng…Trên thân đầy rẩy các vết thương lớn nhỏ, lực lượng toàn thân còn không đến ba phần…
So với Lang Keo, Tiểu Sư hoàn hảo hơn nhiều lắm, vết thương trên người đa số là ngoài da, chỉ là lực lượng toàn thân cũng còn không nhiều..
Tu vi của Lang Keo và Tiểu Sư đều là Ngũ giai Sơ Kỳ, nhưng luận về công kích thì Tiểu Sư lại sở hữu Lôi Thuộc Tính có sức tàn phá cao, mà xét về tốc độ thì Lang Keo cũng theo không kịp nàng…
Vì lẽ đó Lang Keo bị áp chế là điều dễ hiểu…
Mà lúc này, cảm nhận được ý niệm của Lạc Nam, Tiểu Sư thân ảnh lóe lên Lôi Quang, cấp tốc rời xa trận chiến với Lang Keo, trở về bên cạnh Lạc Nam…
Cũng cùng lúc đó, tia sáng ba màu khủng bố đã bắn mạnh mà đến, hư không sụp đổ những nơi nó đi qua, mục tiêu chính là đoạt mạng của Lang Keo…
“Không!!!!!!!”
Lang Keo ánh mắt bị tuyệt vọng bao phủ, cơ thể đầy rẫy vết thương lại bị tấn công bất ngờ khiến hắn không kịp bỏ trốn…
“Biết thế đã không nhúng chân vào vũng nước đục này!” Lang Keo tràn đầy hối hận khép lại hai mắt, chờ đợi tử vong giáng lâm xuống thân mình…
Chợt…
Dị biến nãy sinh…
“Chết một đã đủ rồi!”
Theo một âm thanh khàn khàn lão làng vang vọng, hư không trước mặt Lang Keo nứt ra...
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một thân ảnh già nua xuất hiện trước mặt Lang Keo, cánh tay khô gầy bao bọc cuồn cuồn Địa Linh Lực hướng về Hợp Linh Chưởng đang đến gần chộp tới…
Chuyện kinh hoàng xảy ra…
Hợp Linh Chưởng lần đầu bị ngăn cản…
Bất quá tia sáng năng lượng vẫn ngoan cường tiến tới, uy lực khủng bố đến cực điểm, muốn đem cánh tay khô gầy kia tiêu diệt…
“Hử?” Thân ảnh khô gầy thốt lên một tiếng kinh ngạc, bàn tay còn lại năng lên, Linh Lực khủng bố lưu chuyển cuồn cuộn…
Qua vài hơi thở, Hợp Linh Chưởng rốt cuộc tiêu tán trong thiên địa…
Thân ảnh khô gầy nhìn đôi tay nhăn nheo của mình đang run lẩy bẩy, đã có vài lớp da bị bong tróc…Hiển nhiên ngăn cản Hợp Linh Chưởng không phải dễ dàng gì…
“Con kiến hèn mọn! Không thể tha ngươi được!” Thân ảnh khô gầy ngẩng đầu nhìn Lạc Nam, âm thanh âm u từ miệng hắn phát ra…
“Thật để ý ta? Lục giai vậy mà xuất hiện!” Lạc Nam nhìn kẻ vừa xuất hiện ra sức chế giễu một tiếng, bất quá thân thể sau lớp ào bào đã lấm tấm xuất hiện mồ hôi, âm thầm nghĩ cách đào tẩu…
Bởi vì Kim Nhi vừa cho hắn biết, kẻ này chính là một tên Địa Lang tộc Lục Giai Trung Kỳ yêu thú, so với Độc Giác Yêu Vương thời kỳ toàn thịnh không kém chút nào…
…
Vốn tưởng bản thân chết chắc Lang Keo đột nhiên mở mắt, không cảm thấy đau đớn chút nào, gặp thân ảnh khô gầy xuất hiện trước mặt mình, hắn vui mừng hớn hở hét lên một tiếng:
“Nhị trưởng lão?”
Thì ra kẻ vừa ngăn cản Hợp Linh Chưởng của Lạc Nam tên là Lang Thương, chính là Nhị trưởng lão của Địa Lang nhất tộc…
Chính Lang Keo cũng không ngờ trận chiến lần này lại thu hút một tên trưởng bối nhà mình…bất quá nghĩ lại cũng đúng, dù sao thì địa bàn của Địa Lang nhất tộc gần ngay khu vực này…
“Tiểu Keo ngươi làm không tệ! So với hai con Khỉ kia bản lĩnh hơn nhiều!”
“Hừ, cái này gọi là mưu trí, nếu không có ngươi chỉ sợ hắn đã thành một cổ thi thể!”
Theo một tiếng hừ lạng vang lên, hư không bên cạnh Lang Thương lại nứt vỡ, một tên Hầu yêu thân thể cường tráng xuất hiện, chỉ là màu lông bạc trắng cho thấy độ tuổi đã không nhỏ của hắn, vừa lên tiếng đã biện hộ cho Hầu Tuấn hai huynh đệ…
“Tham kiến Hầu Tam tiền bối!” Lang Keo vội vàng chắp tay, tên này chính là Tam trưởng lão của Hỏa Hầu Tộc, có Lục giai sơ kỳ tu vi, đáng giá để hắn tôn kính…
“Lại thêm một tên Lục giai?” Lạc Nam gương mặt vô cùng khó coi, ý niệm vừa động, Hỏa Phượng đã từ bỏ công kích đối với Nhím Địa, trở về đỉnh đầu hắn…
“Hừ! nếu ngươi có thể sống sót, lần sau ta nhất định đánh bại ngươi!” Nhím Địa nhìn thân ảnh của Lạc Nam thầm nghĩ…
“Ra mắt Lang Thương tiền bối! Tạm biệt Lang Keo huynh, hẹn gặp lại!” Nhím Địa tâm tính kiên cường vô cùng, khẽ lên tiếng chào hỏi Lang Keo và Lang Thương, thân hình hóa thành Bánh Xe lăn đi khuất xa…
Hiển nhiên hắn cũng xem thường hành động chạy trốn của hai tên Hầu tộc, vì thế chẳng thèm chào hỏi Hầu Tam làm gì…
Điều này khiến gương mặt khỉ già của Hầu Tam thoáng co giật…
“Tiểu Sư, vào trong!” Lạc Nam hướng Tiểu Sư bên cạnh mình truyền âm, trước hai tên Lục giai yêu thú, tốc độ của Tiểu Sư không có tác dụng quá nhiều, một mình hắn sẽ có cơ hội sóng sót…
Lạc Nam đang cố gắng bảo trì bình tĩnh suy nghĩ đối sách…
RỐNG…
Nhận ra tình hình chủ nhân lành ít dữ nhiều, Tiểu Sư hai mắt nhỏ lệ, không cam lòng rống lên một tiếng, thả lỏng toàn thân để Lạc Nam thu mình vào Linh Giới Châu…
Nhìn thân hình to lớn của Tiểu Sư biến mất, Hầu Tam trong ánh mắt lóe lên một tia hứng thú lẩm bẩm nói:
“Có cả không gian chứa vật sống à? Đây là thứ quý hiếm tại U Nguyên Đại Lục chúng ta!”
Lang Thương gật đầu, nhìn Lang Keo xua tay nói:
“Ngươi trước hết về dưỡng thương! Nhân loại này hôm nay chết chắc rồi, không cần để ý!”
Lang Keo hít sâu một hơi, không thể không nói so với để trưởng bối ra mặt, hắn càng muốn đích thân đánh bại Lạc Nam hơn, bất quá cũng biết thực lực của mình không đủ, cắn răng một cái quay người bay đi…
Hiển nhiên hắn cũng cho rằng Lạc Nam hẳn phải chết không có gì đáng lo ngại…
“Con kiến hôi nói cho ta, ngươi muốn chết như thế nào?” Hầu Tam hài hước vò đầu gãi tai, nhìn Lạc Nam tủm tỉm cười hỏi...
“Trong từ điển của lão tử không có từ chết! Hai cái súc sinh Lục giai, Địa Lang và Hỏa Hầu tộc đúng không? Ta nhớ kỹ các ngươi rồi!”
Lạc Nam cười lạnh một tiếng, Tiểu Na Di Phù xuất hiện trong tay…
“Không tốt! Là Na Di Phù, hắn muốn truyền tống rời đi!” Lang Thương sắc mặt thay đổi…
“Yên tâm! Ta sẽ lập tức phong tỏa không gian!” Hầu Tam không sao cả nhún vai nói, một tay đưa lên hư không, muốn đem không gian cầm cố…
“Ngọc Nghiên ra mắt hai vị tiền bối!” Mà trong lúc Hầu Tam muốn phong tỏa không gian, một ánh chớp màu hồng phấn xuất hiện trước mặt hai tên này…
Hồ Ngọc Nghiên xinh đẹp như hoa, lúc này lại thi triển Mị Thuật, đôi mắt gợi tình khiến hai người Hầu Tam và Lang Thương thoáng thất thần trong chốc lát…
“Không tốt!” Đợi bọn hắn lấy lại tinh thần, Lạc Nam đã bóp nát Tiểu Na Di Phù, thân ảnh biến mất…
“Là ngươi cố ý?” Hai người Hầu Tam ánh mắt nghiêm nghị nhìn Hồ Ngọc Nghiên, nàng không ra tay vây công Lạc Nam từ đầu đã khiến bọn hắn bất mãn…
“Tiền bối nói gì tiểu nữ không hiểu?” Hồ Ngọc Nghiên đôi mi cong chóp chóp, ngây thơ hỏi…
“Hừ!” Hai tên Hầu Tam và Lang Thương chỉ có thể hừ lạnh, không dám ra tay với Hồ Ngọc Nghiên…Hồ tộc mạnh hơn bọn hắn…
Trong lúc cả hai tức giận định xé nát hư không rời đi, đột nhiên thần thức quét được một thân ảnh vừa xuất hiện, sắc mặt lập tức trở nên vừa vui mừng vừa dữ tợn…
Mà Hồ Ngọc Nghiên sắc mặt xinh đẹp đại biến, cắn cắn đôi môi, biểu tình tràn đầy lo lắng, nàng đã cứu hắn một lần, không ngờ tên này lại xui xẻo như vậy…
Chỉ thấy cách vị trí cũ chưa đến trăm dặm, cũng tại U Nguyên Đại Lục, thân ảnh Lạc Nam xuất hiện…
“Khốn kiếp!” Lạc Nam quan sát tình huống xung quanh, giận dữ mắng to một tiếng…
Tiểu Na Di Phù vốn có công dụng truyền tống ngẫu nhiên, nghĩa là có thể truyền tống chỉ vài chục bước, cũng có thể lên đến vạn dặm…
Nhưng lúc này đây, vận khí của Lạc Nam dường như kém chưa từng có, vậy mà chỉ truyền tống được chưa đến trăm dặm…
Trong khoảng cách này, với Thần Thức của hên tên Lục Giai yêu thú, có chạy bằng trời?
Nhìn thân ảnh hai người Hầu Tam và Lang Thương cười tà tiếp cận, Lạc Nam điên cuồng Đổi Mới Cửa Hàng May Mắn, hy vọng một lần nữa mua được Tiểu Na Di Phù…
Bất quá đã xui là xui triệt để, sau vài chục lần Đổi Mới liên tục, Tiểu Na Di Phù như mất đi tung tích, không hề xuất hiện…Mất oan lượng lớn Điểm Danh Vọng…
“Tiểu tử! Dường như ông trời cũng nghiêng về chúng ta!” Lang Thương cùng Hầu Tam lại đứng đối diện, nhìn hắn tràn đầy chế giễu…
Lạc Nam đóng lại Cửa Hàng May Mắn, hắn biết đã không còn thời gian nữa, sau lớp mặt nạ Ngạo Tiếu, gương mặt hắn bình thản như chưa từng có, nhẹ nhàng phun ra mấy chữ:
“Đã đến bước này! Ta cũng muốn xem Lục Giai Yêu Thú thời kỳ toàn thịnh mạnh cỡ nào? Chiến thôi!”
“Vô tri cuồng vọng!” Hai tên Hầu Tam và Lang Thương khinh thường cười lạnh…
Chỉ là rất nhanh, sắc mặt bọn hắn đột ngột hơi đổi…
Mái tóc vốn dĩ màu đen tuyền đột ngột dài ra tung bay trong gió, cấp tốc chuyển thành Hoàng Kim sắc cao quý…
Phía sau mặt nạ, con mắt màu trắng bạc trở nên ngang tàn bá đạo, khinh thường vạn vật, ngạo nghễ trời cao, không xem thiên hạ ra gì…
Một luồng khí thế vô hình từ thân thể hắn ép mạnh mà ra, Hồ Ngọc Nghiến trái tim nhỏ hoảng hốt, chỉ cảm thấy đôi chân dài mềm nhũn, muốn phủ phục dưới thân nam nhân này mà uyển chuyển hầu hạ…
Thiên Đế Đệ Nhất Biến – Thiên Hạ Vô Song…