Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Con Dâu Trời Phú

Ba ngày sau, Hàn Sóc về nước, Đàm Hi và Nhiễm Dao cùng đi đón.

Cô đội một chiếc mũ bóng chày, áo thun liền mũ màu đen, quần jeans, giày thể thao, khẩu trang che hết nửa khuôn mặt, vừa ngầu vừa đẹp trai.

“Bên này…” Nhiễm Dao vẫy tay Ánh mắt của Hàn Sóc bỗng toát lên ý cười, xua tan đi vẻ lạnh lùng1vốn có.

Đàm Hi lái xe, tìm một chỗ ăn cơm trưa. Trong thời gian đợi món ăn được mang lên, mọi người nhắc đến nguy cơ lần này.

“… May mà không có gì xảy ra!” Nhiễm Dao vỗ ngực, vẻ mặt hoảng sợ.

Hàn Sóc thì không có biểu cảm gì, cảm xúc cũng không có biến động gì lớn, cứ như người ngoài cuộc vậy.

Đàm8Hi nhìn cô ấy:“An Diệu và Dạ đại ảnh hậu ra mặt vì An An.”

“Tìm thấy An An rồi?” Lần này ánh mắt Sàn Sóc đã ánh lên chút sắc màu. Đàm Hi gật đầu: “Dạ Huy Nguyệt nói, cậu ấy đang ở tỉnh Thanh.” “Tỉnh Thanh?”

“Cậu ấy đi đến đó làm gì?” “Du lịch, hoặc ngồi thiền?”

Ăn xong, Đàm Hi đưa Hàn Sóc về2khách sạn.

Buổi chiều nhận được cuộc gọi của David: “Hey, cưng à, tôi đã đến Hoa Hạ rồi, em vẫn còn ở đảo Phuket à?” Hàn Sóc ngồi dậy, vừa mới ngủ trưa dậy, đầu óc hơi mơ màng: “… Không có, tôi về nước rồi.” Hai người hẹn địa điểm gặp nhau, Hàn Sóc kết thúc cuộc gọi, cả người mềm nhũn nằm dài4trên giường. Cô biết, David muốn nói gì. Nhìn chằm chằm vào trần nhà, thở dài một tiếng, đột nhiên bật dậy, xuống giường, làm vệ sinh cá nhân. sửa soạn xong xuôi, xách túi ra ngoài. 4 giờ chiều, ánh nắng mặt trời gay gắt, mặt đất nóng như lửa đốt. Hàn Sóc ngồi trong xe taxi, nhìn ra ngoài cửa sổ. Ánh mặt trời chói chang khiến cô phải nheo mắt lại. Cô thầm nghĩ, nếu rắc một nắm thì là thì có khi nào sẽ ngửi được mùi thịt không?

Quán cà phê số 16, đường Tây, phố Trường An. Do ở vị trí trong góc nên việc làm ăn không tốt lắm, mọi người đến chỉ vì muốn một không gian yên tĩnh.

David đã đến từ lâu, mặc một bộ đồ vest, trông rất chính thức, trước mặt có để một ly nước chanh đã uống được một nửa, có thể thấy đã đợi được một lúc lâu rồi. “Xin lỗi, tôi đến trễ.” David đứng dậy, kéo ghế thay cho cô, nở nụ cười mê người: “Không sao, đến trễ là độc quyền của phụ nữ.”

“So, chờ đợi là nghĩa vụ của quý ông ư?”

David ngồi xuống, đối diện với cô, “Nếu trong mắt em, tôi tồn tại với hình tượng là một quý ông.” Vậy thì chờ đợi chính là nghĩa vụ của David.

Hàn Sóc mỉm cười, không đáp lời.

“Chào hai vị, xin hỏi hai vị muốn uống gì?”

David mời Hàn Sóc gọi trước.

Hàn Sóc cũng không chổi từ: “Ly nước chanh đá.” Phục vụ nhìn David, David gọi một ly cà phê đen. Hàn Sóc thật sự rất muốn hỏi, trời nóng thể này mà mặc đồ vest, đeo cà vạt, lại còn uống cà phê đen, không thấy nóng sao?

“Đầu tiên, tôi phải cảm ơn em đã giúp tôi hoàn thành Camelia. Em là một diễn viên rất có thiên phú, chững chạc, xinh đẹp, gợi cảm, thỉnh thoảng lại toát ra khí chất trung tính. Khi còn ở Manhattan, chúng ta đã hợp tác rất vui vẻ.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!