“Chuyện làm thế nào rồi?” “Đã cố gắng hết sức nhưng không đảm bảo chắc chắn có hiệu quả.”
Đầu dây bên kia bỗng nhiên im lặng. Trương Hướng Dương thấy tê da đầu, lập tức sửa lời lại: “Chắc vẫn có một chút tác dụng…” nhỉ? Cùng lúc đó, tổ truyền thông của Tinh Huy.
“Anh Tường, tình hình bây giờ thế nào rồi?” Triệu Thu thấy Cao Tường đang rảnh rỗi nên tranh thủ thời gian lên tiếng hỏi.
“Đợi chút đã…” Anh ta xua tay, vẻ mặt mệt1mỏi, “Tôi uống ngụm nước trước đã.”
Triệu Thu vội vàng cầm một chai nước khoáng đưa tới: “Có cần hâm nóng không?”
Suýt nữa Cao Tường đã bị sặc, “Cô bị ma nhập à?” Ngày thường cô ta làm gì khách sáo với anh ta như thế đâu? Lúc cần đội ngũ seeder thì y hệt như ông lớn, viết một bảng thông báo kêu những nghệ sĩ dưới tay cô ta điều động nhân khí, còn xoi mói đủ điều.
Khóe môi Triệu Thu co giật: “Anh đừng xỉa8xói tôi nữa! Chuyện của Hàn Sóc…”
“Chuyện đã trôi qua nhiều năm như thế rồi, cô vẫn còn nhớ đến Tiểu Thiên Hậu kia ư?” “Bớt nói nhảm lại đi!” “Sợ cô luôn rồi… Trước mắt, chuyện đã phát triển đến mức không thể khống chế được, suy nghĩ của chúng tôi là cố gắng chuyển tiêu điểm theo hướng thanh thiếu nên sốc nổi.” “Tức là thế nào?”
“Hàn Sóc là người Hồng Kông, trạng thái và kết cấu xã hội có một chút khác biệt so với2nội địa, tư tưởng cũng nghiêng về phương Tây nên giới trẻ trưởng thành khá sớm, tính phản nghịch cũng mạnh mẽ.”
“Trước đây cô đã từng nói, tấm hình kia được chụp lại khi Hàn Sóc tụ tập với bạn học vào thời trung học, độ tuổi đó lại là độ tuổi có tính hiếu kỳ và tò mò dữ dội nhất, khó trách lạc lối bước sai đường.”
Triệu Thu mím môi, vẫn thấy không có lòng tin lắm: “Có thể thành công không?”
“Không chắc chắn.” Cao Tường4đưa ra câu trả lời thận trọng nhất.
Trong lòng anh ta thật sự không có lòng tin. Dù sao, đây là vụ việc đầu tiên trong giới giải trí, nếu thành công thì tốt, nếu không thành công, chỉ sợ cả đời này của Hàn Sóc sẽ…
Cao Tường bỗng nhiên nhớ ra gì đó, vỗ vào đùi, “Tôi phát hiện ra một chuyện kỳ lạ.”
“Nói rõ ra xem nào.”
“Bên phía Thế Kỷ hình như đang giúp chúng ta.” Triệu Thu phì cười, không để ý đến lắm: “Đã vào lúc nào rồi mà anh còn nói đùa?” “Tôi nói thật mà! Còn thật hơn cả vàng! Trước đây tôi cho rằng bên kia lại dùng âm mưu quỷ kế gì đó, nên cử người của tổ B tiến hành theo dõi và đánh úp, họ muốn đánh lệch quỹ đạo thì chúng ta kéo về là được. Hề, kết quả rất quái lạ, họ thể mà lại giúp Hàn Sóc thanh minh, mạch suy nghĩ hợp cạ với chúng ta, đều lấy phong cách xã hội của Hồng Kông dẫn dắt phương hướng.”
Triệu Thu chìm vào suy ngẫm.“Cô biết nguyên nhân không?” Cao Tường nghĩ ngợi. Ánh mắt cô ta lóe sáng lên: “… Không biết.” Rốt cuộc Chu Dịch đang muốn làm gì? Năm xưa, người vạch trần Hàn Sóc là anh ta, giờ đây người giúp Hàn Sóc cũng là anh ta.
Lương tâm trỗi dậy à?
Cao Tường bĩu môi, anh ta xuất thân từ paparazzi, đôi mắt như hỏa nhãn kim tinh, biểu cảm lúc nãy của Triệu Thu chắc chắn là có ẩn tình gì đó.
May mà Thế Kỷ không đối đầu với họ, nếu không bốn phía đều là địch, tình thế hiện tại sẽ không nhẹ nhõm như bây giờ. “Đúng rồi, tôi nhớ ra một chuyện, không biết có giúp ích gì với việc tuyên truyền của tổ truyền thông anh không.” Triệu Thu đột nhiên trở nên nghiêm túc. “Cô nói đi.”
“Cha của Hàn Sóc là Hàn Quốc Đống, ông chủ của một hãng sản xuất đồ điện tử lớn nhất Hồng Kông. Mẹ cô ấy là người nhà họ Khương, trước khi xuất giá là thiên kim danh giá được nhiều người tán dương, thông hiểu lễ nghĩa tri thức, dịu dàng tao nhã.”
Hå…
Cao Tường hít khí lạnh, nói thật, anh ta thật sự không ngờ tới Hàn Sóc lại có một bối cảnh như thế. Trong tiềm thức của anh ta, những người lăn lộn trong cái giới này đều có hoàn cảnh gia đình thường không được tốt lắm.
Hơn nữa, Năm xưa Hàn Sóc trông quá… nhếch nhác. Nếu gia đình có một chút quan hệ thì chẳng có ai sẽ trở mắt ra nhìn con cái nhà mình bị toàn dân diss.