Hàn Sóc ngủ đến khi mặt trời mọc lên cao, ăn qua loa bửa sáng, chải tóc lên rồi đi vào phòng thí nghiệm, T tiếp tục sự nghiệp điều chế hương.
Bận rộn đến trưa, mãi mới điều chế ra được chiết xuất tinh dầu hương hoa dành dành và hoa lài, nhỏ mấy giọt vào trong máy tạo độ ẩm, cắm nguồn điện, chưa đầy hai phút sau làn hương thơm lượn lờ khói trắng pha lẫn hương thơm tao nhã tràn ngập khắp phòng.
Hàn Sóc trợn trừng mắt, một lúc sau mới phản ứng lại được: “Thành… thành rồi à?”Một giây sau, cổ xông ra khỏi phòng thí nghiệm, chạy thẳng lên phòng tầng hai hỏi: “Con trai ngoan?! Bé cưng ngoan của mẹ! Con ngửi thử đi này…? Đi đâu rồi?”
Tầng hai không có người, đi xuống tầng một, tìm một lượt khắp phòng khách, nhà bếp, ban công, vườn hoa, ngay cả hổ bằng và nhà kho cũng không có người.
Hàn Sóc đứng giữa phòng khách, đôi mắt lộ vẻ mịt mờ.
Đột nhiên, vỗ một cái lên trán một, “Thôi toi rồi, toi rồi…”
Cô đúng là não cá vàng mà!
Bỗng nhiên, niềm vui điều chế hương thành công bị nỗi thất vọng khủng khiếp thay thế. Cô không khỏi nghĩ lại, cái danh xưng “mommy” của mình có phải là không xứng đáng hay không.
Điều quan trọng là cô không biết những người mẹ khác chăm con như thế1nào.
Nghĩ ngợi một lúc, cổ móc điện thoại ra, đăng nhập tài khoản của một diễn đàn.
Mẹ A Thận: Con trai tôi 5 tuổi, hôm qua tôi đã đồng ý sẽ đưa con đến lớp năng khiếu, nhưng hôm nay ngủ quá giờ nên quên mất, xin hỏi, bây giờ phải làm thế nào? Online đợi, hơi gấp một tí.
Hàn Sóc đã đăng ký tài khoản này mấy năm, bình thường cũng hoạt động rất hăng hái, khoảng thời gian trước còn chia sẻ một số mẹo nhỏ đơn giản để điều chế hương, độ nổi tiếng tăng lên mạnh mẽ, bởi vậy, chưa đầy hai phút sau, trả lời đã bắt đầu tuôn ra ầm ầm.
Lầu 1: Tem! Mẹ A Thận này, tôi hỏi đã nhé, con trai cô có làm ầm lên không?
Mẹ A Thận trả lời: Không thấy.
Lầu 2:8Tôi có thể nói là ngày hôm kia tôi cũng phạm phải sai lầm tương tự không? Kết quả tiểu tổ tông nhà tôi lên cơn ăn vạ, sống chết không chịu đi học nữa, chỉ ở nhà ôm đùi ông bà nội gào khóc ầm ĩ, cuối cùng còn được ba nó mua kem dỗ dành, rồi đưa đi chơi một vòng ở công viên giải trí nữa mới chịu yên cho. Trẻ con bây giờ đứa nào cũng giỏi ăn vạ như vậy à? Phiền quá, không đáng yêu gì cả.
Lầu 11: Thông thường trong những tình huống đó, tôi sẽ chủ động xin lỗi.
Lầu 12: Đồng ý với lầu trên, cha mẹ là người thầy tốt nhất của con, đừng cảm thấy mất mặt, cứ nói chuyện đàng hoàng, trẻ con rồi sẽ hiểu thôi.
Hàn Sóc lướt đến hai2bình luận này, trầm tư giây lát, gật đầu, nghe ra cũng có lý thật.
Lầu 16: Mẹ A Thận à, đề nghị có mua đồ ăn ngon hoặc đồ chơi gì đó cho con, trẻ con ấy mà, mau hết giận lắm.
Lầu 17: Đồ chơi thì tôi đề nghị dòng đồ chơi Buzz Lightyear, bây giờ các bé trai đều thích cả.
Hàn Sóc chọn mấy câu trả lời lại, rất nhanh sau đó đã thấy kim giờ chỉ đến số mười hai.
Ngoài cửa truyền đến tiếng mở cửa, về rồi…
“Mommy!” A Thận nhìn thấy Hàn Sóc đứng ở cửa, bỗng nhiên hai mắt sáng bừng lên.
“Con trai ngoan” Đi tới, đưa tay ra ôm con lên, ước lượng: “Sao con lại nặng thế này nhỉ? Hì hì…”
Khương Mỹ Linh xuống xe, nghe thấy vậy bèn trừng mắt lườm cô: “Có ai ăn4nói như con không hả?”
Hàn Sóc cười ngượng ngùng, gọi một tiếng “mẹ”. Cô thấy chột dạ nên giọng nói cũng nhỏ đi, ấm a ấm ức.
Nhưng cậu bé A Thận trong lòng cô lại lấy ngón tay chỉ lên má cô, “Mommy, smile!”
Hai mắt người phụ nữ cong cong, cười vô tư như đứa trẻ.
“Bà ngoại, smile!”
Khương Mỹ Linh bất đắc dĩ, cũng cong môi lên theo.
Ba người đi vào nhà.
Hàn Sóc đặt con trai lên sofa, “Bé ngoan của mẹ, con có khát không? Con muốn uống gì? Trà sữa? Hay Coca?”
Khương Mỹ Linh ngồi bên cạnh muốn nói nhưng rồi lại thôi.
Cậu bé A Thận nhìn Hàn Sóc bằng đôi mắt đen láy, sáng rực rỡ như sao trời, không vướng bụi trần, “Trà sữa” Nghĩ một lúc, lại bổ sung thêm, “Một nửa ly nhỏ là được rồi”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!