Không ai biết được, độc của Giao Nhân Mị đã ảnh hưởng cơ thể người đẹp Hổ gia đã gây ra tổn thương và những phiền phức thế nào.
Ban đầu, người trong nhà thấy tính cách của cô ta thay đổi nhiều như thế thì chỉ biết cách bao dung, rồi bỏ qua mọi lỗi lầm.
Nhưng thời gian dần dà, tình tình của cô ta càng ngày càng nghiêm trọng hơn, đến mức ngay cả bố mẹ thân thuộc nhất cũng chán ghét cô ta gấp bội phần. Còn những người khác thì lại xa lánh.
Sau khi người đẹp Hổ gia biết bản thân đã trở thành quái vật, cô ta không dám ở lại gia tộc nữa mà vội vàng chạy đến Giang Châu rồi tự sáng lập nên thế lực ngầm tên Tụ Nghĩa Đường như ngày nay. Mà nơi này cũng là cách để cho cô ta có thể thoải mái phát hết những cảm xúc bực bội trong người mình.
Giờ cô ta nghe bản thân sẽ biến thành quái vật, không thể quay đầu lại được thì vô cùng lo lắng và bối rối. Cô ta chắc chắn, nếu bản thân biến thành hình dạng đó, cuộc sống của mình sẽ đau khổ như sống không bằng chết.
Vậy nên, khi cô ta nghe Giang Vũ có thể chữa hết bệnh cho mình, cô ta quyết định, dù bản thân làm nô lệ hay trả giá đắt thế nào cũng đồng ý.
“Tôi biết về y thuật, chuyện chữa bệnh cứu người là chuyện hiển nhiên từ đó đến giờ rồi. Còn cô lại là nạn nhân, nên cô không cần phải làm như thế”.
Giang Vũ vội vàng đỡ người đẹp Hổ gia dậy: “Mới nãy tôi dùng Cửu Chuyển Hoàn Dương Chỉ chỉ tạm thời ngăn chất độc Giao Nhân Mị phát tác và lan ra trong cơ thể cô thôi, vậy nên trong khoảng thời gian tới cô sẽ không bị biến hình đâu. Nhưng cô phải cố gắng hết sức để kiểm soát cảm xúc của bản thân mới được”.
“Còn chuyện giải hết độc thì tôi cần một ít đan dược: hỗ trợ, tôi cần chuẩn bị nó trong vòng hai ngày”.
“Anh cần thuốc gì?”
Người đẹp Hổ gia vội vàng hỏi thăm: “Tôi có thể nghĩ cách để mua nói”
“Cô chỉ cần giúp tôi chuẩn bị những dược liệu mà tôi cần là được rồi, còn tôi sẽ tự về luyện chế ra những viên thuốc bản thân cần".
“Sau trận chiến vừa rồi với cô, chân khí của tôi đã bị cạn sạch rồi. Vậy nên, tôi cần thời gian để hồi phục lại”.
Giang Vũ suy nghĩ rồi lắc đầu nói: “Thêm vào đó, bây giờ, tình hình tôi với cô lúc này không thích hợp nói chuyện nhiều, vậy nên để khi khác”.
Người đẹp Hổ gia vừa nghe những lời Giang Vũ nói, vội vàng lia mắt xuống nhìn quần áo của anh rồi lại nhìn bản thân. Cô ta lập tức ngượng ngùng đỏ mặt, bối rối chẳng biết làm gì thêm.
Tuy bây giờ cô ta đã trở về dáng vẻ bình thường, nhưng vì vừa rồi biến hình, cô ta đã xé rách bộ đồ sườn xám bó sát. Bây giờ, bộ đồ này chỉ còn có vài mảnh vải khoác được lên người. Cô ta gần như loã lồ.
Còn Giang Vũ cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, bộ đồ vest quý giá đã bị cô ta cào rách tung tóe.
Dáng vẻ bây giờ của hai người vô cùng chật vật, thiếu vải. Người không biết nhìn vào còn nghĩ họ vừa trải qua một “cuộc giao lưu thân mật” nhiệt tình.
“Anh nói đúng, thôi thì chuyện này để hôm khác lại nhắc đến”.
Người đẹp Hổ gia ngại ngùng đỏ bừng mặt, Hồng Hổ vội vàng cởi áo khoác xuống khoác lên người cô ta. Sau đó, hai người trao đổi số điện thoại cho nhau.
Sau khi Giang Vũ lưu số điện thoại của người đẹp Hổ gia, anh lập tức gửi một đơn thuốc qua tin nhắn cho cô †a, rồi anh quay người đi xa.
“Người này chẳng những có thực lực mạnh mẽ, còn biết về y thuật và luyện đan. Thành tựu trong tương lai của anh ta chắc hẳn lớn đến mức không ai đoán được!”
Người đẹp Hổ gia nhìn bóng Giang Vũ rời đi mà hiện lên tia hâm mộ và ghen tị trong mắt: “Kỷ Tuyết Tình đúng là có mắt nhìn người, không ngờ cô ta lại có thể tìm được một người đàn ông xuất sắc như vậy”.
“Hổ Gia cứ nhắc đến Kỷ Tuyết Tình, chẳng lẽ thằng nhóc này có quan hệ gì với Kỷ Tuyết Tình sao?”, Hồng Hổ tò mò hỏi.
“Ông ngu quá, bị Lưu Thư Nhất chơi một vố rồi mà vân không biết gì hết”.
Người đẹp Hổ gia trừng Hồng Hổ đây hung dữ: “Trong bữa tiệc Thương Hội tổ chức chào mừng nhà họ Kỷ, Kỷ Tuyết Tình đã đề cử người này với mọi người khi ở trước sân khấu, hành động lời nói của họ rất thân thiết với nhau. Vậy ông đoán xem, anh ta với Kỷ Tuyết Tình có