Giang Vũ sợ rồi
“Nói cả nửa ngày, hoá ra anh đến là vì công ty dược. của tôi!"
“Tôi còn tưởng rằng anh là anh em có tình sâu đậm với Lăng Vân chứ”.
Nghe thấy những lời mà Hạ Kiến Tài nói, Giang Vũ khinh thường bĩu môi: “Có bản lĩnh thì cứ việc xông lên, anh có thể giết chết tôi thì tập đoàn Hàn Nguyệt tự nhiên sẽ thuộc về anh”.
“Kỷ Tuyết Tình đi rồi, anh còn dám kiêu ngạo như vậy, vậy đừng trách tôi đến lúc đó không khách sáo”.
Hạ Kiến Tài nheo mắt lại, ánh sáng trong mắt loé lên. Trước mắt rất nhiều thế lực gia tộc trong Giang Đông đều dòm ngó công ty y dược trên danh nghĩa của Giang Vũ.
Chỉ có điều những người khác đều không tìm được cớ gây khó dễ cho Giang Vũ.
Mà Hạ Kiến Tài lại là có thân phận anh em kết nghĩa, lấy cớ báo thù cho Lăng Vân, động thủ với Giang Vũ.
“Cậu Hạ, anh không có cơ hội tự mình động thủ rồi!”
Kim Tái An ung dung mở miệng, kiên định nói: “Hôm nay tôi sẽ phế cậu trên lôi đài!”
Nếu quả thật là như vậy, khi chúng ta phân chia tập đoàn Hàn Nguyệt, tôi chắc chắn sẽ có phần dành cho nhà họ Kim anh”.
Hạ Kiến Tài gật gật đầu, nghiền ngẫm nhìn Giang Vũ: “Anh qua được cửa ải của cậu Kim trước đi, rồi hãy đến nói chuyện với tôi, nếu không, đến cả tư cách để tôi tự mình ra tay, anh cũng không cớ”.
“Cứ chờ xem!”
Giang Vũ chỉ vào đám người Ngô Tuyết Tình, hỏi Kim Tái An: “Họ là bạn của tôi, tôi muốn dẫn họ vào xem trận đấu, không có vấn đề gì chứ?”
“Anh không sợ mất mặt trước bạn bè thì tôi đương nhiên cũng sẽ không để ý”.
Kim Tái An chẳng hề để ý nhún vai. Nghe thấy như thế, Tôn Lệ Lệ kích động kéo kéo tay Ngô Tuyết Tình: “Anh rể em chỉ cần nói một câu thì chúng ta đã có thể đi vào, thật sự là quá lợi hại!”
“Khụ khụ, chúng ta vào trước tìm một vị trí đề ngồi đi"
Mã Khuông đang mất mặt ho khan một tiếng, gọi hai cô gái rời đi.
“Chờ một chút! Anh không thể đi vào”.
Giang Vũ lạnh lùng nhìn về phía Mã Khuông: “Còn nữa, anh lấy danh tiếng của Cậu Kim giả danh lừa bịp thì tôi chẳng thèm quan tâm”.
“Anh còn dám dùng danh tiếng của tôi đi lừa gạt, vậy đừng trách tôi không khách khí”.
“Họ Mã kia, anh dám dùng danh tiếng của tôi đi giả danh lừa bịp?”
Sắc mặt Kim Tái An lập tức lạnh xuống. “Tôi không có, tôi nào dám đâu!”
Sắc mặt của Mã Khuông đại biến, vội vàng lắc đầu phủ nhận.
“Cút! Loại người như anh không có tư cách xem chúng tôi đấu võ”.
Kim Tái An hét lên một tiếng, lập tức dẫn đám người Hạ Kiến Tài tiến vào Hắc Long Đàm.
“Chúng ta cũng đi thôi!”
Giang Vũ không để ý tới Mã Khuông nữa, gọi đoàn người đi vào trong Hắc Long đàm.
“Anh rể Giang, anh là tỷ phú, tại sao lại chạy đến đấu võ với cậu Kim?”
Tôn Lệ Lệ đi theo bên cạnh Giang Vũ, tò mò hỏi thăm.
“Bởi vì anh ta muốn chết thôi!”
Ngô Tuyết Tình mặt không chút thay đổi nhìn về phía Giang Vũ: “Đừng tưởng rằng anh trở thành tỷ phú là có thể không kiêng nể gì, anh dám đấu võ với Kim Tái An, chính là đang tự tìm đường chết”.
“Cô cũng không có lòng tin vào tôi sao”.
“Người khác không biết lai lịch của anh, tôi còn không rõ sao?”
Ngô Tuyết Tình khinh thường bĩu môi: “Nếu thật sự anh có năng lực, cũng không đến mức sống khổ cực ở chỗ chị họ của tôi như thế”.
“Mới không gặp ba ngày mà phải nhìn bằng ánh mắt khác rồi. Người mà cô quen biết lúc trước, cũng không phải tỷ phú!”
Giang Vũ bất đắc dĩ lắc đầu, tư tưởng do yếu tố ngoại cảnh của Ngô Tuyết Tình quá mức nghiêm trọng, nhưng mà cũng là chuyện thường tình, dù sao ba năm trước anh sống ở nhà họ Triệu gia quá thảm.
“Tuy răng tôi không biết anh đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi là người Ngô Thành, rất rõ nếu Kim Tái An đã dám đấu võ với anh, vậy anh ta không có khả năng thua”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!