Tuy rằng không biết Giang Vũ vì sao lại biến thành tỷ. phú, nhưng Ngô Tuyết Tình biết rất rõ những ngày tháng mà Giang Vũ sống ở nhà họ Triệu đã trải qua như thế nào.
Ngô Tuyết Tình căn bản cũng không tin cái tên phế vật Giang Vũ chỉ biết giặt quần áo nấu cơm này, lại là người có thể đánh nhau với Kim Tái An.
“Nhưng tôi thật sự muốn đánh Kim Tái An!”
Giang Vũ bất đắc dĩ nhìn Ngô Tuyết Tình, anh nói thật.
“Cười chết tôi rồi, thật sự là cười chết tôi rồi!”
Anh Tiểu Mã ôm bụng, cười đến thở không ra hơi: "Tuyết Tình à, khó trách anh ta lại trở thành anh rể cũ của em, không biết lượng sức mình như vậy còn chém gió thành bão, chị họ em không ly hôn với anh ta mới là lạt"
Bị anh Tiểu Mã cười nhạo như thế, Ngô Tuyết Tình cảm thấy cực kì mất mặt, hận không thể bịt miệng Giang Vũ lại.
"Sớm biết vậy chúng †a không nên tới chào hỏi làm gì cả".
Tôn Lệ Lệ cũng cảm thấy có chút mất mặt.
“Cậu Kim đến rồi
Đúng lúc này, Kim Tái An dẫn theo một đám người đi từ xa đến.
“Cậu Kim đến rồi!”
Anh Tiểu Mã thu hồi nụ cười, bước nhanh đến nghênh đón Kim Tái An.
"Nếu anh đã ly hôn với chị họ của tôi, vậy thì sau này. chúng ta cũng đừng có liên lạc với nhau nữa, anh tự giải quyết cho tốt đi!"
Ngô Tuyết Tình chán ghét trừng mắt nhìn Giang Vũ, kéo Tôn Lệ Lệ đuổi theo anh Tiểu Mã.
“Anh Tiểu Mã, chúng em có thể đi vào Hắc Long Đàm để xem trận chiến hay không thì hoàn toàn dựa vào. anh đó!"
Tôn Lệ Lệ đi theo phía sau anh Tiểu Mã, nũng nịu nói.
“Yên tâm! Anh và cậu Kim là bạn tốt, anh ấy chắc chắn sẽ nể mặt anh!”
Anh Tiểu Mã cực kì tự tin, khom người đi về phía Kim Tái An.
“Đại ca, em vợ anh đúng thật là có mắt không tròng!” Ngô Khai Sơn khó chịu nhìn chằm chằm bóng lưng của hai cô gái, cười xấu xa nói: "Có cần tôi thay anh giáo. huấn bọn họ một chút không”.
“Đừng nói vớ vẩn!"
Ngô Khai Thiên trừng Ngô Khai Sơn một cái, hỏi Giang Vũ: "Anh Tiểu Mã kia vừa nhìn đã biết không phải hạng tốt đẹp gì, rõ ràng có mưu đồ xấu xa với hai cô gái, có muốn tôi phế anh ta luôn không?"
“Thôi! Người ta đã nói không còn liên quan gì đến tôi nữa, tôi cũng lười xen vào việc của người khác”.
Giang Vũ thờ ơ lắc đầu: "Chúng ta vào Hắc Long Đàm trước đi!”
“Chờ một chút!”
Bên cạnh Nghiêm Phá Quân, Kim Tái An là một thanh niên lười nhác mặc quần áo thoải mái, giọng nói ngưng trọng nhắc nhở: "Anh nhất định phải cẩn thận người bên cạnh Kim Tái AnI"
“Ai?”
Giang Vũ và anh em nhà họ Ngô nghi hoặc nhìn Sang.
“Thiếu gia hào môn nhà họ Hạ ở tỉnh thành, Hạ Kiến Tài! "Tôi không quen biết anh ta, tại sao phải cẩn thận anh ta?"
Nghe nói đối phương là hào môn ở tỉnh thành, Giang Vũ cũng rất xem trọng.
"Bởi vì Hạ Kiến mới là anh em kết nghĩa của Lăng Vân, anh ta chắc chắn sẽ nhằm vào anh”.
Nghiêm Phá Quân nghiêm trang giới thiệu: "Thực lực thực tế của nhà họ Hạ thực ra mạnh hơn nhà họ Lăng rất nhiều, là gia tộc nghiêng về võ đạo, có rất nhiều cường giả, anh phải cực kì cẩn thận khi đối phó với họ!"
“Gia tộc võ đạo? Có chút thú vị!”
Nghe thấy như thế, Giang Vũ hưng phấn hơn, cũng không vội tiến vào Hắc Long Đàm.
Anh Tiểu Mã đi tới trước mặt Kim Tái An, lấy lòng nói: "Chào cậu Kim, hôm nay anh chắc chắn có thể toàn thắng, đánh bại kẻ khiêu chiến không biết sống chết kia”.
“Anh là ai?” Kim Tái An ngờ vực nhìn anh Tiểu Mã.
Nghe thấy như thế, Tôn Lệ Lệ lập tức lôi Ngô Tuyết Tình lui về phía sau, chào hỏi cả nửa ngày mà cậu Kim căn bản lại cũng không quen biết, anh Tiểu Mã gì chứ