CHƯƠNG 78: THU HOẠCH NGOÀI Ý MUỐN (2)
Lúc đầu cũng hơi tức giận, nhưng bây giờ thì
cũng đã nguôi ngoai.
“Vậy thì chờ tin tức, sẽ sớm có kết quả!” Mục
Chính Hi nói, Hạ Tịch Nghiên gật đầu.
(
Vì vậy, cả hai đều không nói gì, chiếc xe chạy trên
đường và nhanh chóng đến tập đoàn Vân Duệ.
Cả hai người họ đều bận rộn.
Ngày đầu tiên cứ như vậy mà trôi qua, khi Hạ Tịch
Nghiên đến công ty vào ngày hôm sau, cô đã bị Mục
Chính Hi gọi đến phòng làm việc.
“Hạ Tịch Nghiên, bản thiết kế của cô có chắc là
đã chuẩn bị tốt chưa?“ Mục Chính Hi nhìn Hạ Tịch
Nghiên hỏi.
Nhìn vẻ mặt của Mục Chính Hi, Hạ Tịch Nghiên
biết rằng có gì đó không ổn!
“Chắc chắn rồi!” Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính
Hi nói vồ cùng chắc chắn.
“Tôi nhận được cuộc gọi từ Nice, thẻ giải thích
của cô đã biến mất!” Mục Chính Hi nói.
Nghe vậy, Hạ Tịch Nghiên sửng sốt, sau đó cô
nói: “Tôi đặt thẻ giải thích cùng với bản thiết kế, tất
cả đều để trong đó!” Hạ Tịch Nghiên khẳng định
nói.
Nhìn thấy dáng vẻ kiên quyết như vậy của Hạ Tịch
Nghiên, Mục Chính Hi nhíu mày, trầm ngâm.
“Chỉ một mình thẻ giải thích biến mất?”-Hạ Tịch
Nghiên hỏi ngược lại. (
Mục Chính Hi gật đầu.
“Nếu bây giờ tôi viết bản khác, còn có thể nộp
được không?” Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi,
bình tĩnh hỏi, dường như hôm qua khi nhìn thấy
Lăng Tiêu Tường, cô luôn có linh tính sẽ xảy ra
chuyện, không ngờ thật sự có chuyện.
Cho nên, cô phải bình tĩnh!
Mục Chính Hi lắc đầu: “Đã hết hạn rồi!”
Ý này rõ ràng là không qua được.
Hạ Tịch Nghiên đứng đó, suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Tổng giám đốc Mục, tôi xin lỗi, tôi không biết tại
sao lại xảy ra chuyện này, nhưng tôi đã đưa thẻ giải
thích vào trong đó. Nếu vì vậy mà làm mất uy tín của
công ty, tôi nguyện ý chịu toàn bộ trách nhiệm!”
Nghe được lời của Hạ Tịch Nghiên, Mục Chính Hi
nhướng mắt liếc cô một cái.
Hạ Tịch Nghiên đứng đó, vô cùng bình tĩnh, giống
như sớm đã đoán trước được.
“Chuyện này tôi sẽ tìm cách, cô đi ra ngoài trước
đi!” Mục Chính Hi nói.
“Được!” Hạ Tịch Nghiên gật đầu, quay người đi ra
ngoài. \
Hạ Tịch Nghiên tin rằng ngay khi cô không nói gì,
Mục Chính Hi cũng biết chuyện gì đang xảy ra, vì
vậy cô không nói gì cả.
Nhưng mà, nghĩ đến thẻ giải thích, khóe miệng Hạ
Tịch Nghiên hiện lên một tia giễu cợt, cô thật sự rất
mệt mỏi. T
)
Trong một ngày.
Hạ Tịch Nghiên bận bịu công việc, không có thời
gian quan tâm đến cuộc thi chút nào.
Không phải không lo lắng, đó là ước mơ của cô,
làm sao mà không lo lắng được.
Nhưng bây giờ chuyện đã xảy ra như vậy thì
không thể thay đổi được, nên cứ thuận theo tự
nhiên đi.
Huống. chi, còn có Mục Chính Hi ở đó.
Bây giờ, đó không phải chỉ là ước mơ của cô mà
đó còn là danh dự của toàn bộ công ty, Mục Chính
Hi càng thêm quan tâm hơn!