CHƯƠNG 323
Sau khi đặt Hạ Tịch Nghiên lên xe, anh trực tiếp lái xe rời đi, bảo vệ cũng lập tức tới, giải quyết chuyện này.
Hạ Tịch Nghiên ngồi ở ghế phó lái, chịu đựng đau đớn ở mắt cá chân, nhìn anh: “Sao anh lại tới?”
Nghe Hạ Tịch Nghiên nói vậy, Mục Chính Hi nghiêng đầu, tức giận nhìn cô: “Nếu tôi không tới thì chắc chắn em sẽ bị họ ăn sạch không còn mảnh xương!”
Nghe lời anh nói, nể tình anh đã cứu cô nên Hạ Tịch Nghiên mới không chấp nhặt.
Lúc này, cô cố gắng chịu đựng cơn đau dồn dập ở mắt cá chân.
Nhìn dáng vẻ khác thường của cô, Mục Chính Hi lên tiếng: “Sao thế?”
“Hình như vừa rồi bị treo chân, đau… Hạ Tịch Nghiên nói.
Đau đến xuyên tim.
Nhìn dáng vẻ đau đớn của cô, Mục Chính Hi ném cho cô một câu: “Đáng đời, đây là bài học cho việc không đợi tôi!”
Đáng… đáng đời?
Lời này với lời vừa rồi, như phát ra từ miệng của hai người khác nhau vậy!
Hạ Tịch Nghiên biết ngay mà, anh cố ý!
Trước mặt người khác thì ra vẻ ga lăng!
Còn sau lưng thì lại vô liêm sỉ!
Trước mặt người khác thì ra vẻ ga lăng!
Còn sau lưng thì lại vô liêm sỉ!
Có điều, dù anh nói vậy nhưng hiển nhiên vẫn tăng tốc, sau đấy phóng thẳng tới bệnh viện.
Hạ Tịch Nghiên ngồi ở đó chịu đựng đau đớn, dù rất đau nhưng cô cũng không phát ra tiếng, trên trán cũng lấm tấm mồ hôi.
Những giọt mồ hôi tỉnh mịn.
Mục Chính Hi nghiêng đầu nhìn thoáng qua Hạ Tịch Nghiên, cô gái này kiên cường như vậy từ khi nào vậy!
“Đau thì cứ kêu lên đi!” Mục Chính Hi nói: “Tôi cũng không cười em đâu!”
“Kêu lên thì sẽ không đau nữa chắc?”
Hạ Tịch Nghiên hỏi ngược lại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!