CHƯƠNG 259
Nhưng…
Điều càng khiến anh tức giận là!
Tống Kỳ còn biết chuyện này!
Khi Mục Chính Hi đang định nói gì đó thì Hạ Tịch Nghiên đi ra ngoài.
Lúc này cô đã thay bộ đồ khác.
Cuộc đối thoại của Mục Chính Hi và Tống Kỳ cũng kết thúc tại đây.
Hạ Tịch Nghiên nhìn hai người họ: “Đang nói gì vậy?”
“Không có gì!” Tống Kỳ nhàn nhạt nói.
Hạ Tịch Nghiên nhướng mày: “Em quyết định đi ăn ngoài, không ở nhà nấu nữa!”
“Tại sao?!” Nghe thế, Mục Chính Hi lập tức hỏi lại.
“Phiên phức quá, chẳng bằng đi ăn ngoài!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Huống chỉ Mục Chính Hi không chỉ không giúp mà còn gây phiền phức nữa, không bằng đi ăn ngoài cho khỏe.
Tông Kỳ gật đâu: “Ư cũng được, đỡ phiền!”
Thấy Tống Kỳ đã đồng ý, Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi: “Tổng giám đốc Mục thấy sao, anh đi không?!”
“Đương nhiên là đi rồi, em còn chưa báo đáp ân nhân cứu mạng là tôi đâu đấy!”
Mục Chính Hi nhấn mạnh.
Sao anh có thể để Hạ Tịch Nghiên và Tống Kỳ đơn độc đi ăn cơm với nhau được?!
Nghe thấy lời nói của Mục Chính Hi, sau đó ba người cùng đi ra ngoài.
Xuống dưới lầu, đi xe ai cũng là vấn đề.
Vì thế Hạ Tịch Nghiên quả quyết nói: “Tổng giám đốc Mục, nếu tay anh bị thương thì để tôi lái xe nhé!” Hạ Tịch Nghiên nói.
“Không thành vấn đề!” Mục Chính Hi đưa chìa khóa cho Hạ Tịch Nghiên.
Thật ra ý của Hạ Tịch Nghiên là để Mục Chính Hi và Tống Kỳ ngồi cùng nhau, nhưng ai ngờ Tống Kỳ lại nói: “Vậy được, anh tự lái xe đi!”
Anh cũng không muốn Hạ Tịch Nghiên khó xử.