Vừa dứt lời thì bầu không khí trong chớp mắt vô
cùng gượng gạo, ánh mắt của Hạ Tịch Nghiên cũng
nhìn về phía Mục Chính Hi. Người đàn ông này, rõ
ràng là cố ý!
Nơi khóe môi Mục Chính Hi ẩn nụ cười, mắt nhìn
thẳng vào LEO, anh rất muốn biết LEO Sẽ nói gì,
cũng rất muốn biết Hạ Tịch Nghiên.sẽ phản ứng ra
Sao.
Lúc này, ánh mắt của LEO tất nhiên là nằm trên
người Hạ Tịch Nghiên, đôi mắt sâu xa xoay quanh
người cô một lúc, sau đó anh bật cười hỏi lại: “Tổng
giám đốc Mục rất để tâm đến chuyện này sao?“
LEO rất thông minh hỏi ngược lại, Mục Chính Hi
không tức giận, nhưng có thể nhìn ra người đàn ông
trước mặt đây không phải là loại hiền lành gì.
“Tất nhiên, tôi rất để tâm!“ Mục Chính Hi chậm rãi
nói, đôi mắt hẹp dài lộ ra một tia sắc bén.