Nam Liệt nghe Dì Cầm nói vậy trong lòng anh chợt hiện lên cảm giác đau lòng và áy náy.
Thì ra cô đã làm ra nhiều việc vì anh như vậy, còn anh thì chỉ quan tâm đến Trương Vi, đến tay của cô bị thương mà anh cũng không hề hay biết.
Nam Liệt cầm tiếp thuốc vội vã đi lên phòng, bước vào cửa anh nhìn thấy Hàn Mạc mới vừa tắm xong bước ra từ cửa của phòng tắm.
Mái tóc dài còn đang ướt đẫm, nhỏ từng giọt nước xuống áo ngủ mỏng màu trắng của cô, làm cho một phần truớc ngực ướt sũng, cặp ngực căng tròn của cô ở duới mảnh vải hiện ra trước mặt của anh.
Nam Liệt nhìn vào bàn tay trắng như tuyết của Hàn Mạc lúc này đã nổi bọt nuớc lên vì bị bỏng, trong lòng anh cảm giác chua sót vô cùng.
Anh tự trách bước tới ôm Hàn Mạc vào lòng.
Hàn Mạc cau mày khó chịu cô tức giận xô Nam Liệt ra.
Cô ghét nhất là trên người anh có mùi hương của phụ nữ khác, dù đó là em gái của anh.
Nam Liệt nhìn thấy sắc mặt chán ghét của cô liền biết cô đang nghĩ gì.
Nam Liệt không nói gì anh đi thẳng vào phòng tắm.
5 phút sau Nam Liệt không mặc gì bước ra ngoài.
Lúc này Hàn Mạc đang ngồi trên ghế trước bàn trang điểm sấy mái tóc dài của mình.
Nam Liệt với thân thể trần truồng đi tới ôm Hàn Mạc từ phía sau vào lòng.
Mùi trầm hương quen thuộc xông thẳng vào mũi của cô.
Nam Liệt vùi khuôn mặt anh tuấn của mình vào cổ của cô nói.
"Anh xin lỗi."
Hàn Mạc không nói gì cơn tức giận trong lòng cô vẫn chưa nguôi đi.
Nam Liệt ngồi xuống kế bên cạnh cô, anh vươn tay cầm lấy bàn tay bị thương của Hàn Mạc.
Nam Liệt khom xuống hôn lên vết thương trên tay của cô.
"Còn đau không?"
Nam Liệt hỏi Hàn Mạc bằng giọng nói ân cần nhỏ nhẹ.
Hàn Mạc nhìn thấy trong ánh mắt của anh hiện lên tia đau xót cùng với tự trách.
Cô không nói gì chỉ lắc đầu nhìn anh.
Nam Liệt thoa xong thuốc cho Hàn Mạc anh khom tới đặt lên môi cô một nụ hôn nòng cháy.
Anh dùng nụ hôn này để thể hiện lời xin lỗi cùng với sự quan tâm đối với cô.
Trải qua cuộc ái ân làm hoà, Nam Liệt nằm dựa lưng vào đầu giường, Hàn Mạc thì nằm thoải mái trên ngực anh.
Tay Nam Liệt sờ nhẹ nhàng lên đường công trên cơ thể của Hàn Mạc.
Nam Liệt cất giọng đau lòng kể lại cho Hàn Mạc nghe chuyện lúc trước của anh.
"Tên thật của anh là Trương Minh Hào con trai ruột của Trương Trí Minh.
25 năm trước ba anh là một người hô phong hoán vũ trong giới xã hội đen ở Thành Phố S.
Mẹ anh mất sớm nên anh và Vi Vi từ nhỏ đã theo ba anh lăn lộn trong giang hồ.
Lúc đó anh còn nhỏ nhìn thấy ba anh thật oai phong, anh tự nói với lòng mình.
Sau này khi anh lớn lên cũng sẽ giống như ba, làm một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất.
Nhưng mọi việc đều thay đổi vào lúc anh 10 tuổi còn Vi Vi chỉ mới có 5 tuổi.
Bọn anh đã bị một đám người không rõ lai lịch bắt cóc.
Bọn bắt cóc muốn dùng tính mạng của bọn anh để uy hiếp ba giao cho họ thứ gì đó rất quan trọng.
Ba anh không chịu khuất phục với bọn họ, ông không thể giao thứ đó ra.
Anh còn nhớ lúc ba anh ra quyết định đau lòng đó, ánh mắt ông nhìn anh thật thê lương cùng đau khổ.
Ba nói với anh rằng.
"Minh Hào ba rất thương con nhưng là một người đàn ông thì chữ tín rất quan trọng.
Ba đã hứa phải giữ món đồ đó thì dù chết ba cũng phải giữ lời hứa của mình."
Lúc đó dù anh còn rất nhỏ nhưng anh rất kiên cường, anh nhìn thẳng vào ánh mắt của ba dùng giọng khiên quyết mà nói.
"Ba con không trách ba."
Vì không lấy được đồ mà bọn họ muốn nên bọn bắt cóc đã giết chết ba anh trước mặt anh và Vi Vi.
Trong tình hình nguy kịch Vi Vi đã dụ bọn bắt cóc để anh chạy thoát.
Khi anh tìm được người giúp đỡ quay trở lại nơi đó, thì không còn thấy bọn họ và Vi Vi đâu.
Anh tự trách bản thân của mình không thể bảo vệ được cho em ấy, từ đó về sau chỉ cần nghe có tin tức về em ấy dù ở đâu anh cũng sẽ tìm đến."
Nói đến đây Nam Liệt dừng lại một chút, bàn tay đặt trên vai Hàn Mạc chợt siết chặt hơn.
Trong ánh mắt của anh giờ chỉ có duy nhất hai chữ thù hận.
"Sau khi gia đình anh người mắt nhà tan, Nam Quý cũng là bạn tốt của ba anh.
Vì đã nợ ba anh một món nợ ân tình nên ông đã nhận anh về nuôi.
Ông sợ kẻ thù sẽ đến tìm anh nên mới đổi tên anh thành Nam Liệt.
Và nói với người ngoài anh là con trai ruột của ông.
Tuy ba nuôi xem anh như con trai ruột của mình, nhưng mối huyết hải thâm thù anh không thể nào quên được."
Lúc nói ra những lời này ánh mắt thâm tình vừa rồi của Nam Liệt đã không còn nữa mà thay vào đó là ánh mắt thù hận.
Nam Liệt có một mối thù không đội trời chung với bọn bắt cóc.
Từ khi anh có thế lực trong hắc đạo Nam Liệt đã cho người điều tra bọn họ nhưng vẫn chưa có tin tức gì cả.
Hàn Mạc nghe anh kể lại câu chuyện đau lòng của mình trong trái tim cô cảm giác đau đớn.
Hàn Mạc biết cảm giác của Nam Liệt, vì cô cũng giống như anh.
Cái chết đột ngột của ba cô cũng đã thay đổi cả đời của Hàn Mạc cô.
"Em đừng buồn vì anh quan tâm đến Vi Vi, anh muốn đền bù lại những gì anh đã nợ em ấy."
Nam Liệt biết Hàn Mạc đang suy nghĩ gì, anh rất yêu cô không muốn cô buồn vì bất cứ chuyện gì cả.
"Anh đừng quan tâm đến em, em hiểu mà."
Hàn Mạc biết Nam Liệt vì cảm giác có lỗi nên muốn quan tâm đế Trương Vi nhiều hơn.