Việc này, có nên nói với Diệp Sâm không?
Vừa nghĩ tới đây, Trình An Nhã lắc đầu, nếu nói ra thì sao? Chỉ là chuyện phiếm mà thôi, không biết là thật hay giả, nếu cô đi nói với Diệp Sâm như vậy, anh sẽ nhìn cô bằng vẻ mặt khác lạ.
Rất có ý xấu.
Trình An Nhã gần như có thể tưởng tượng ra trên gương mặt xinh đẹp, trong sáng của cô sẽ xuất hiện biểu cảm chật vật.
Quên đi, dù sao cũng không phải chuyện của mình, hơn nữa Diệp Sâm đã nói anh sẽ không cưới Vân Nhược Hi. Anh cũng không quan tâm đứa bé kia, xem ra là của ai cũng không quan trọng, Diệp Sâm đã tỏ thái độ, nếu cô đi nói như vậy chẳng khác nào tự hạ thấp giá trị bản thân, không có lời, cũng chẳng thú vị.
Tâm trạng ngột ngạt cả đêm bỗng nhiên tốt lên không ít, có thể đứa con trong bụng Vân Nhược Hi không phải là của Diệp Sâm, suy nghĩ này khiến tâm trạng của cô cực kỳ sung sướng, trái ngược với sự nặng nề đêm nay.
Cô Trình vui vẻ ngân nga một giai điệu tuổi thơ, mang theo tâm trạng hít drama xem bài đăng, xem mãi cho đến cuối cùng, sắp đạt tới bảy ngàn lượt, vô cùng mạnh mẽ!
Vị tiểu thư nào đó gửi tin nhắn: "Mưa tạnh Giang Nam, mịa, cô đang online sao lại không phát biểu?"
"Chen miệng không lọt, quá mạnh mẽ !"
Vị tiểu thư nào đó cười ha ha: "Tôi cho cô biết, ID cô Vân và tôi đến từ trái đất kia, là một ha ha ha..."
Cộng thêm một loạt các icon rất biến thái.
Trình An Nhã im lặng, cô rất nghi ngờ cô Vân này có khúc mắc gì đó với Vân Nhược Hi, bằng không sao lại ác độc như vậy? Nhưng nói đi nói lại, cũng buồn cười lắm. Rất rõ ràng, cô Vân vì sợ người khác nhận ra mình nên đã thay ngựa giáp ra trận.
Cuộc sống mà, đâu đâu cũng là kịch vui.
"Cô có khúc mắc với Vân Nhược Hi sao?" Cô Trình hỏi.
Cô tiểu thư nào đó: "Cô ta cướp người đàn ông của tôi, hừ!"
Khóe mắt Trình An Nhã giật giật: "Diệp Tam Thiếu?"
"Cô thật thông minh!"
Trình An Nhã im lặng. Đáp án rõ ràng như vậy, kẻ ngốc cũng đoán ra, cô thông minh chỗ nào? Diệp tam thiếu, anh quả nhiên là trứng gà thối, ruồi nhặng bu đầy.
Cô phải cách xa người phụ nữ này!
"Tôi đi ngủ đây!" Trình An Nhã chào hỏi xong thì logout!
Việc này càng lúc càng thú vị, cô Vân và tôi đến từ trái đất là hai người, vậy chuyện này chắc chắn tám mươi phần trăm rồi?
Bằng không cô ta sẽ không tự tin như vậy.
Tâm trạng càng lúc càng vui, Trình An Nhã nghĩ hôm nay cô sẽ có một giấc ngủ ngon.
Dưới lầu, hai ba con đang biên tập MV, quay bảy tám phân đoạn, phần lớn là hai người, Ninh Ninh biên tập thành một phân cảnh ba người, phần chi tiết giao cho Diệp Tam Thiếu xử lý, cậu chưa biết nhiều về việc chỉnh sửa hình ảnh.
"Cảnh quay này rất đẹp, ba để lại đi!" Đây là cảnh Trình An Nhã đứng lên từ xe lăn, vô ý giẫm hụt, ngã vào lồng ngực Diệp tam thiếu, từ góc độ của Ninh Ninh,Trình An Nhã chẳng khác nào nhào vào lòng Diệp tam thiếu!
Diệp Tam Thiếu cũng rất thích, hai ba con nhìn nhau, cắt ra, sau đó biên tập lại, chẳng mấy chốc đã có MV hai phân cảnh gia đình ra đời, được quay rất có tình yêu.
"Ninh Ninh, ảnh chụp đâu, con gửi cho ba đi!"
"Dạ!" Ninh Ninh gửi ảnh chụp gia đình cho Diệp tam thiếu: "Ba, ba muốn để lộ tin của mình sao?"
"Con nghĩ ba nói đùa à?" Diệp Tam Thiếu mỉm cười, bắt đầu chỉnh sửa ảnh chụp.
"Đừng để thấy mặt mẹ và con!"
"Hiểu rồi!" Diệp Tam Thiếu ra dấu ok, cắt ảnh chụp gia đình ba người, ngoài anh ra, hai người còn lại đều xử lý ảnh mờ, chỉ có anh là rõ nhất. Anh đổi vài phông nền, tổng cộng chọn ra được ba tấm đưa Ninh Ninh xem qua.
"Thế nào?"
Ninh Ninh mỉm cười, giơ ngón tay cái lên, rất tốt, khuôn mặt của cậu và mẹ không rõ lắm. Nhưng từ ánh mắt và động tác của mẹ có thể thấy rõ đây là ảnh chụp một nhà ba người, có vài bức chụp cá nhân, có thể nhìn thấy bóng lưng và nửa gương mặt. Diệp tam thiếu rất khéo léo sử dụng kỹ thuật tạo ra hiệu quả như có người khác chụp họ, rất chân thực, hoàn hảo đến mức không thể tìm thấy một khuyết điểm nào.
"Ba, nếu ba làm vậy sẽ hoàn toàn trở mặt với nhà họ Vân đấy!" Ninh Ninh cười híp mắt nhắc nhở.
"Con cho rằng ba sợ bọn họ sao?" Diệp Tam Thiếu nhướng mày cười nửa miệng, trên khuôn mặt điển trai lộ ra vẻ kiêu ngạo: "Bọn họ không có tư cách chơi với ba!"
Sẵn tiện cũng nói cho ông già biết quyết tâm của anh!
Mối quan hệ hòa bình ngụy tạo giữa bọn họ đã kết thúc!
Thông báo sớm để bọn họ bỏ cuộc sớm. Nhà họ Vân luôn nghĩ đối với Diệp Sâm hai mẹ con Trình An Nhã có cũng được, không có cũng chẳng sao. Đêm trước lễ cưới ông Vân còn gọi điện cho anh, hung hăng ra lệnh cho anh đưa hai mẹ con bọn họ rời khỏi thành phố A.
Đời này cũng không cho phép gặp lại!
Diệp Sâm cười khinh thường, ông ta cũng không nghĩ lại, bản thân ông ta có tư cách nói câu này không?
Bọn họ luôn nghĩ mình là thần, cả thế giới đều phải đi theo bọn họ, nằm mơ đi! Cuộc sống của Diệp Sâm không đến lượt bọn họ xía vào.
Dù anh không để lộ mẹ con Trình An Nhã, nhưng Vân Nhược Hi vì muốn có sự thông cảm của dư luận, nhất định sẽ để lộ bọn họ, nếu vậy không bằng anh chủ động ra tay, chắc chắn Kloss sẽ nể mặt anh.
Tin tức do GK đưa khác hoàn toàn với những tờ báo khác đưa.
Bởi vì thế giới đều công nhận tính công chính và quyền uy của GK.
Sau khi chỉnh sửa ảnh xong, Diệp tam thiếu gọi điện cho Kloss: "Tôi đã gửi đến email của anh rồi. Còn nữa, tình cảm bảy năm của chúng ta, anh tự xem mà làm!"
Bên kia nhận mail, huýt sáo: "Oa... Cậu trở thành kẻ si tình rồi? Chuyện khi nào, cũng không báo cho tôi một tiếng. Đúng là xấu bụng. Xem ra thư ký nhà tôi không quyến rũ cậu được rồi?"
"Ai là thư ký nhà anh?" Diệp Sâm lạnh giọng hỏi ngược lại, hơi lạnh hoàn hỏa truyền qua điện thoại…
"Này, này, này... Diệp tam thiếu, anh đừng bốc mùi chua nặng như vậy? Thái độ nhờ vả người khác là như vậy sao? Cục cưng, anh rất kiêu ngạo!"
"Buồn nôn chết đi được, đừng gọi tôi là cục cưng!"
"Ồ ha ha... yên tâm đi, tôi sẽ cho người chỉnh sửa bản thảo trong đêm, nhất định sẽ viết tình yêu của hai người cảm động đất trời. Diệp tam thiếu của chúng ta là tình thánh đầu tiên trong lịch sử ..."
Tiếng cười biến thái kia khiến Ninh Ninh nổi da gà!
"Cảm ơn!"
"Chỉ cần anh nhớ tới những việc đã hứa với tôi là được!"