Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Trọng Sinh

CHƯƠNG 586

“Cầm…là mẹ có lỗi với con, tất cả những chuyện này, muốn trách thì cứ trách mẹ đi!”

Tưởng Cầm cau mày, như rất khó hiểu những chuyện xảy ra trước mắt. Cô nhớ, không lâu trước đó vừa làm kiểm tra. Giây phút nghe thấy tim thai, dù ngoài mặt cô vô cũng bình tĩnh, nhưng kích động trong đáy lòng, cả đời này cô cũng khó quên!

Trong cơ thể cô đang nuôi nấng một sinh mệnh nhỏ, cảm giác đó quá kỳ diệu! Cô lần đầu tiên cảm thấy, thực ra mình cũng có thể rất vĩ đại.

Nhưng mà, hết rồi, không còn gì nữa. Sinh mệnh nhỏ đó như đã cầm đi hết độ ấm trong lòng cô rồi, chỉ còn thân xác lạnh lẽo, tiếp tục thừa nhận tội nghiệt ban đầu.

Thấy biểu cảm đau đến chết lặng của con gái, Lưu Bình kéo vai cô sang, lắc mạnh: “Cầm, tỉnh táo lên đi con! Không còn nữa cũng tốt, đứa bé này vốn không thể giữ lại! Trước đây mẹ sai rồi, sai lầm rồi, mẹ căn bản không nên nói những lời ngu ngốc sinh nó ra! Bây giờ tốt rồi, không cần lo lắng cái này cái kia nữa! Đợi sức khỏe con tốt hơn một chút, mẹ sẽ đưa con rời đi nơi này!”

Tưởng Cầm ngẩng đầu, từ đầu tới cuối đều chưa từng rơi một giọt nước mắt, chỉ là không rõ hồn phách đang phiêu đãng nơi nào, cô cau mày nói: “Mọi người dựa vào cái gì mà thay con quyết định số phận của nó?”

Xoay người đi, cô quay mặt vào trong nằm xuống.

“Cầm…”

“Mẹ, con buồn ngủ rồi.”

Cô rất muốn ngủ, có lẽ ngủ rồi sẽ phát hiện, tất cả những chuyện này thực ra đều là mơ.

Mà cô, đang trong giấc mơ.

Lưu Bình đau lòng nhìn con gái, bà lau nước mắt, ngồi một bên nửa ngày mới thay cô đắp chăn, xoay người ra ngoài tìm bác sĩ.

Nghe thấy tiếng bà đóng cửa, đôi mắt đang nhắm của cô lại chậm rãi mở ra, nước mắt sớm đã ướt gối…

Tại sao không phải mơ?

Vùi mặt vào gối, thân thể co rúc lại, tay nắm chặt thành nắm đấm đấm vào ngực, nơi đó khó chịu như sắp chết đi!

Rời đi cô đâu chỉ là một sinh mệnh, mà là linh hồn còn lại của cô.

Điều đau đớn nhất trên đời cũng không hơn gì thế này.

Cửa lại bị đẩy ra, một người chậm rãi bước vào, đi tới bên giường, chăm chú nhìn người trên giường.

Thật lâu sau, lâu đến mức anh biết, nếu anh còn không mở miệng, cô sẽ cứ tiếp tục bi thương như vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!