Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Trọng Sinh

CHƯƠNG 582

“Cậu chủ đi đến công ty rồi, cậu ấy nói hôm nay sẽ rất bận, bảo cô không cần phải đợi cậu ấy về ăn cơm tối.” Chị Ngọc nói như vậy, sau đó, cô quay người, khẽ giọng nói: “Cô chủ, tôi nấu canh đậu đỏ cho rồi.”

“Cảm ơn chị Ngọc.”

Tưởng Cầm đánh răng rửa mặt xong, ngồi trước bàn ăn, chị Ngọc bưng bát canh đậu đỏ đặt trước mặt cô, cúi đầu nói: “Nhân lúc còn nóng, cô chủ uống đi.”

Tưởng Cầm thử một miếng, hương vị rất ngon, nên đã ăn liền hai bát.

Chị Ngọc đứng bên cạnh, trong mắt hiện lên một tầng nước mỏng, bà ta lập tức rời mắt đi nói: “Cô chủ, cô ngủ thêm một lúc đi.”

Tối qua không được ngủ ngon, lúc này quả thật có chút buông ngủ. Tưởng Cầm đồng ý, đứng dậy đi về phòng tiếp tục ngủ.

Chị Ngọc thu lại ánh mắt phức tạp, trốn vào trong phòng khách, vội vàng gọi điện thoại.

“Tôi đã làm theo những gì các người nói rồi, lúc nào có thể thả con trai tôi ra.?

Phía đối diện, là một giọng nói trầm, tràn đầy sự uy nghiêm: “Trước mắt vẫn chưa được.”

Chị Ngọc lo lắng nói: “Sao ông có thể lật lọng như vậy chứ?”

Đối phương không nhanh không chậm nói: “Chỉ cần, bà làm một chuyện cuối cùng, tôi đảm bảo, con trai bà sẽ an toàn đi ra mà không thiếu một cọng tóc.” Dừng một lúc, ông ta lại nói: “Bà cũng biết cưỡng hiếp trẻ em chưa thành niên….không giải quyết được một cách dễ dàng như vậy.”

Chị Ngọc cắn môi, đấu tranh một lúc, nói: “Tôi còn phải làm gì nữa?”

….

Mấy ngày nay, Tưởng Cầm luôn cảm thấy ruột gan rối bời, cả người trở nên nôn nóng. Chị Ngọc nói phụ nữ mang thai có chút khó chịu trước khi sinh, bảo cô không cần phải lo lắng, Tưởng Cầm cũng cố gắng để điều chỉnh bản thân, đem toàn bộ sức lực đặt lên việc thiết kế giày.

Gần đây Mộ Dung Hoành Nghị rất bận, giống như trong công ty có chuyện khó giải quyết, mỗi tối trở về nhà, đều có thể nhìn ra sự mệt mỏi của anh. Vì vậy, một chút chuyện nhỏ của mình, cô chưa từng nói với anh.

Chị Ngọc đi đến gần: “Cô chủ, đừng vẽ nữa, nghỉ ngơi một chút đi.”

“Tôi không mệt, vẽ một lúc là được.” Tưởng Cầm không ngẩng đầu lên, chiếc bút trong tay vẫn không ngừng phác họa.

Nhìn cô, chị Ngọc rời ánh mắt phức tạp của mình đi, muốn rời khỏi phòng khách.

Đột nhiên, động tác của Tưởng Cầm dừng lại, lông mày khẽ run rẩy mấy cái: “Chị Ngọc…”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!