Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Trọng Sinh

CHƯƠNG 542

Anh chưa từng từ bỏ sự thù hận với cô, cho dù là sự dịu dàng mà anh hiếm khi thể hiện ra cũng chỉ là vì muốn nhìn thấy cô hoàn toàn nằm rạp xuống chân anh.

Nghiêm Túc đặt vết thương và sự đau đớn của cô ở trong mắt, nhắm mắt lại, không nói gì, nắm chặt lấy tay cô, kéo cô trở lại.

“Tôi muốn đi về….” Cô giãy giụa mấy cái.

“Câm miệng.”

Nghiêm Túc trông vô cùng tức giận, quay đầu lại, hét lên với cô, khiến Tưởng Cầm sững sờ. Từ trước đến nay, mặc dù anh ta là một người lãnh đạm, nhưng chưa từng nổi nóng với cô. Hôm nay….

Anh ta đưa cô vào phòng của mình, từ trên giá giày lấy xuống một đôi giày mới, đặt bên cạnh chân cô.

“Vào đi.”

Không giống như một lời mời, nó càng giống như kiểu ra lệnh mạnh mẽ.

Tưởng Cầm đứng ở cửa do dự một lúc, anh ta quay đầu lại nhìn, nhếch miệng: “Trừ khi, cô muốn về nhà của mình, sau đó để anh ta tìm thấy cô.”

Tưởng Cầm vừa nghe thấy vậy đã lập tức nhướng mày, cúi xuống cởi giày ra, đi dép lê vào, sau đó theo anh vào nhà.

Nhà của anh ta rất lớn, không gian gần 300m vuông, một người ở rõ ràng có chút trống trải.

Anh ta đi vào phòng bếp, lấy đồ ăn trong tủ lạnh ra, sau đó bật bếp nấu cơm. Tưởng Cầm từ từ đi đến cửa, nhìn động tác thuần thục của anh ta, cô hỏi: “Anh thường xuyên nấu cơm?”

“Không thường xuyên.”

Anh ta lúc này, tiếc chữ như vàng.

Có thể nhìn ra anh ta vẫn còn có chút tức giận. Tưởng Cầm áy náy rủ mắt xuống, rất lâu sau mới nói: “Lúc nãy…xin lỗi, đó không phải là ý của tôi.”

Bên cạnh có nhiều “người khác” như vậy, anh ta chắc chắn không phải là một trong số đó.

Nghe thấy vậy, anh ta ngẩng đầu lên, thờ ơ liếc nhìn cô ta: “Tôi biết rồi.”

Nếu không anh ta cũng sẽ không chịu ngược đến mức kéo cô lại, còn đưa cô về nhà, có lòng tốt nấu cơm cho cô.

“Ở đây nhiều dầu mỡ, cô ra ngoài trước đi.” Anh ta nói.

Tưởng Cầm thấy anh ta giống như không muốn nói chuyện với mình, im lặng quay người lại.

Điện thoại vẫn không ngừng rung, cô lấy ra liếc nhìn, trực tiếp tắt máy, sau đó ném lên bàn.

Đầu bên kia điện thoại, truyền đến âm thanh biểu thị tắt máy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!