Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Trọng Sinh

CHƯƠNG 517

Tưởng Cầm không tiếp tục đi theo anh, dù sao, chuyện của anh và Dương Vịnh Hy, vẫn không biết bên ngoài sẽ gây ra sóng gió thế nào. Khoảng thời gian này, bất luận phát triển như thế nào, cô chẳng qua chỉ chọn không nhìn không nghe mà thôi.”

Cô ghé vào bên tai anh, nói: “Anh đi lên đi, tôi ở đại sảnh đợi.”

Mộ Dung Hoành Nghị gật đầu, Cao Dương bèn đẩy Mộ Dung Hoành Nghị đi vào thang máy chuyên dụng.

Tưởng Cầm không có chuyện gì, bèn ngồi ở đại sảnh chơi điện thoại. Không biết ai đưa tin cô xuất hiện ở công ty, dẫn đến bộ phận thiết kế, Nghiêm Túc ngẩng đầu, nhíu mày, lập tức đứng dậy, sải bước đi ra cửa.

Đến đại sảnh, quả nhiên nhìn thấy cô một mình ngồi ở ghế nghỉ ngơi.

Đôi mắt sâu thẳm vào khoảnh khắc đó không che giấu được một tầng gợn sóng. Tay để trong túi quần lại siết lại, lẳng lặng nhìn cô hồi lâu, sau đó anh mới đi tới.

“Tôi hy vọng, cô đến đây là vì cô đã suy nghĩ kỹ rồi.”

Nghe thấy giọng nói này, Tưởng Cầm đột nhiên ngẩng đầu lên: “Nghiêm Túc?”

Nhìn thấy sự ngạc nhiên của cô, Nghiêm Túc nheo mắt lại: “Cô không phải là vì lần bồi dưỡng đó mà đến sao?”

Tưởng Cầm cười ngại ngùng, lắc đầu: “Tôi đến cùng Mộ Dung Hoành Nghị.”

Khi nói ra lời này, cô vô thức nhìn đi chỗ khác. Quan hệ của cô với Mộ Dung Hoành Nghị, thật ra rất khó nói rõ với người ngoài được, ánh mắt của người khác, cô không để ý, nhưng Nghiêm Túc không giống, cô thật sự không muốn anh coi mình có tâm cơ gì khác.

Nghiêm Túc mím chặt môi, nhìn cô, từ từ cúi thấp đầu: “Được, tôi biết rồi.”

Anh xoay người muốn đi, Tưởng Cầm vội bước lên mấy bước, cản anh lại: “Nghiêm Túc, anh giận rồi sao?”

“Không có.” Nói rồi, anh ta lộ ra nụ cười nhạt với cô, xa cách nói: “Xin lỗi, tôi phải quay về làm việc.” Anh ta lịch sự đi vòng qua cô.”

Tưởng Cầm còn muốn nói gì đó, nhìn bóng lưng của anh ta, cuối cùng cũng không mở miệng.

Cô khiến anh ta thất vọng rồi.

Khoảnh khắc lướt qua cô, nụ cười trên mặt của Nghiêm Túc, từng chút ngưng kết lại.

Bước vào thang may, anh ta xoay người, vừa hay nhìn thấy dáng vẻ cô đơn của cô, trái tim bị đập mạnh. Muốn đi ra, an ủi cho dù là một câu, kết quả, cửa thang máy lại đóng lại vào lúc này…

Tưởng Cầm đi về chỗ cũ, cô nhẹ nhàng ngồi xuống, vô thức đánh giá xung quanh, mới rời khỏi chưa bao lâu lại cảm giác đối với nơi này có cái gì đó xa lạ.

Lúc này, điện thoại vang lên.

“Ở đâu?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!