" Lão đại, phu nhân đã đến sân bay, bay đến thành phố A rồi " A Phát giọng truyền qua loa nói
" Đi đến thành phố A gấp " hắn cau mày ai đã giúp cô đến thành phố A chứ trong khi cô không mang tiền cũng không mang điện thoại chuyện này sẽ điều tra rõ.
" Rõ lão đại "
Hạ Bối Bối bây giờ đã đáp đến thành phố A, Hạ Tư Hàn đợi trước sân bay, từ xa đã thấy em gái mình tay đỡ bụng từ từ đi ra, Tư Hàn vội vã chạy tới cô, thấy mắt cô sưng lên vì khóc
" Bối Bối em có chuyện gì nói anh nghe, đừng làm anh lo lắng "
" Anh hai hức.... hức " cô tủi thân ôm anh mình khóc
" Ngoan ngoan đừng khóc anh đưa em về nhà " Tư Hàn vỗ vỗ lưng cô, cô ôm anh mình gật đầu
Trên xe cô ôm Tư Hàn không buông cô cũng đã bình tĩnh hơn, trên xe cô mượn điện thoại của anh mình gọi cho Triệu Quân Vũ báo với hắn ta một tiếng cô đã đến nơi an toàn.
Đã đến Hạ gia Hạ Tư Hàn xuống xe đỡ cô bước xuống lấy tay mình đỡ bụng cô từ từ bước vào nhà. Tới phòng khách cô thấy ông bà Hạ ngồi đó cô lên tiếng kêu
" Ba mẹ "
" Con gái sao con lại về đây một mình như thế rất nguy hiểm chồng con đâu không đưa con về " bà Hạ đỡ con gái mình ngồi xuống lo lắng nói
" ô...ô...ô... hắn ta không cần con nữa, hắn ta có người khác rồi, con muốn ly hôn, con muốn ở với ba mẹ. " cô ôm bà Hạ khóc lớn
" Ngoan đừng khóc, em bé sẽ xấu đấy, về đây ở với ba mẹ " bà Hạ ôm cô vỗ dành
" Em mới về còn mệt lên phòng nghĩ ngơi đi, lát anh cho người đem đồ ăn lên cho em "
" Dạ "
Cô đi lên phòng nghĩ ngơi, ông bà Hạ nhìn con gái mình mà đau lòng không thôi, bà Hạ nóng ruột lấy điện gọi cho Thiên Lãnh, cũng rất nhanh đã bất máy
" Mẹ vợ con đang ở đó sao? " hắn lên tiếng hỏi trước
" Đúng vậy, con bé đòi ly hôn khóc rất nhiều "
" Con đang đến, mẹ lo vợ con giúp con "
" Được "
Âu Thiên Lãnh đã lên phi cơ riêng đến thành phố A, lòng hắn rất lo cho cô, rồi sức khỏe cô nữa. Tầm 2 tiếng sau, hắn đã có mặt tại thành phố A, nhanh chóng lên xe A Phát cầm lái lao nhanh đến Hạ gia.
Hắn đến Hạ gia không cần bấm chuông mà mở cửa đi vào, gặp ông bà Hạ và anh trai cô ở phòng khách
" Ba mẹ vợ con đâu "
" Con bé đang trên phòng cửa không khóa con cứ vào đi "
" Con xin phép "
Hắn ba chân bốn cẳng chạy đến phòng cô mở cửa từ từ đi vào, thấy cô chùm chăn kín đầu khóc thút thít. Âu Thiên Lãnh nằm xuống ôm cô
" Bà xã anh xin lỗi đừng khóc, ảnh hưởng đến sức khỏe " hắn lấy tay lau nước mặt cho cô
" Anh đi ra ngoài đi, tôi không nhìn thấy anh, tôi muốn ly hôn " cô đẩy hắn ra
" Anh sẽ không ly hôn, anh xin lỗi, em làm gì anh cũng được, nhưng đừng ly hôn được không? Anh không thể thiếu em được " hắn ôm cô không buông hắn nói rất nhiều
" Tôi ở cùng ba mẹ đến lúc sinh con, tôi sẽ không về với anh "
" Bà xã em đừng giận nữa, ngoan về với anh đi được không? "
" Không, anh đi ra ngoài đi "
" Anh ở đây với em không đi đâu hết "
Cô rất mệt nên cũng không cãi với hắn nữa, cô chìm vào giấc ngủ, hắn để cô ngủ say một chút nữa thì bế cô dậy đưa cô trở về nhà, hắn biết cô ngủ rất say nên sẽ không phát hiện
" Con định đưa con bé đi đâu " ông Hạ hỏi
" Bộ cậu không thấy em tôi rất mệt sao, để nó lên phòng nghĩ ngơi đã, mai rồi tính tiếp " Hạ Tư Hàn nói
" Ba me, anh vợ con đưa cô ấy về, tỉnh lại cô ấy sẽ không chịu về cùng con, con sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy " hắn nói xong thì đi ra ngoài A Phát đang đợi ở trên xe
Ông bà Hạ biết hắn rất thương cô, nhưng cũng rất đau lòng thấy con gái mình như vậy, ông bà cũng biết tính hắn có cản cũng không được.
Bây giờ phi cơ riêng của hắn đang bây về thành phố B, hắn ôm cô vào lòng hành động nhẹ nhất có thể tránh để cô giật mình, hắn vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô, đôi mặt sưng lên vì khóc, hắn nhìn mà lòng đau như cắt.
khoảng 3 tiếng về đến nơi, hạ cánh an toàn, hắn bế cô lên xe về Âu Viên, Bối Bối vẫn ngủ rất ngon lành, không biết chuyện gì xảy ra hết.
Về đến Âu Viên hắn bế cô lên phòng ngủ, lau người và thay đồ cho cô chỉnh lại tư thê thoải mái cho cô dễ ngủ.
" Điều tra ai đã giúp thiếu phu nhân "
" Rõ lão đại " A Vĩnh nói