Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi


Từ lúc Tiêu Chỉ Tình mở miệng, Dương Thần theo bản năng mở hai tròng mắt lộ rõ hai ánh hào quang sáng chói.

Không ngờ thật sự có Ẩn Thế gia tộc

Lâm Nhược Khê lại hơi nghi hoặc, nhìn thấy bộ dạng Dương Thần có chút trịnh trọng nên cũng không hỏi nhiều, dẫu sao có nghe xong cũng không hiểu, để cho Dương Thần giải thích là được rồi.

Dương Thần lại nói:

- Cô chỉ cần nói ra hết những chuyện mà mình cần nói là được.

Tiêu Chỉ Tình có chút sợ hãi với vẻ có nghiêm túc đột nhiên của Dương Thần, nhưng vẫn gật đầu, bắt đầu kể.

Sau khi cuộc đại chiến giữa tu sĩ thượng cổ Hoa Hạ và thần tộc, bởi vì s bị vây trong trận địa, mà một mình Athéna khó lòng mà chống cự được, thêm nữa các vị thần gần như không sinh sản được thần tộc, các vị thần vì thế mà bị diệt vong.

Cùng với sự diệt vong của các vị thần, các tu sĩ thượng cổ cũng người chết thì cũng chết, người biến mất thì cũng biến mất, phá vỡ hư không cũng ít dần đi.

Nhưng, một số tu sĩ vô cùng hùng mạnh, bản thân bọn họ có thể thừa kế y bát của tiên nhân thượng cổ ở thời kì rất sớm, do vậy hậu thế của bọn họ tất nhiên cũng sẽ mạnh mẽ hơn nhiều tu sĩ khác.

Cùng với sự khai chiến với các vị thần và sự ra đi của tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, hậu thế của họ tập hợp thành thượng cổ gia tộc, do là ẩn thế, chỉ cầu tiên đạo, gần như là không có sự ràng buộc gì với thế tục, và trở thành Ẩn Thế gia tộc.

Cùng với sự biến thiên của thời gian, Ẩn Thế gia tộc cũng tồn tại song song với các gia tộc khác.


Đầu tiên là do một số gia tộc nhỏ yếu lựa chọn trở về với phàm trần, người trong gia tộc tiêu tan, thêm nữa các gia tộc không có truyền nhân nào xuất sắc bị các gia tộc khác thôn tính.

Đến cuối cùng, bây giờ toàn thể Hoa Hạ, chỉ tồn tại ba đại Ẩn Thế gia tộc, là Lạc gia, Ninh gia, và Tiêu gia.

Ba gia tộc này, đều đã trải qua hàng loạt cuộc đào thải các gia tộc khác mà tồn tại, hơn nữa dần dần trở thành thượng cổ gia tộc lớn mạnh, không chỉ cất giữ một lượng lớn môn pháp tu hành ở thời thượng cổ, còn có một lượng lớn pháp bảo, đan dược, đương nhiên, là có sự bổ trợ của những thứ này, cho nên đời nào gia tộc cũng có anh tài xuất hiện, càng có không ít các trưởng giả trấn thủ với tu vi khó lường.

Tương đối mà nói, Hồng Mông chỉ là một số kẻ mạnh tán ra từ trong các môn phái cổ võ, tuy rằng số người tất nhiên là hơn hẳn ba gia tộc kia, nhưng tinh anh lại không hề bằng ba đại gia tộc kia.

Hơn nữa, đến Hóa Thần Kỳ trở lên, bởi vì còn tồn tại chân nguyên lực, có thể dùng các loại bảo pháp để đối phó với địch, với điều kiện của thượng cổ thế gia là số một.

Cho đến nay, Hồng Mông một là thủ vệ thượng cổ đại trân, hai là thủ vệ căn cơ Hoa Hạ, cùng với các thượng cổ thế gia nước sông không phạm nước giếng, vẫn duy trì thế cân bằng.

Tiêu Chỉ Tình chính là thuộc Tiêu gia trong ba đại gia tộc.

Nói ra, thân phận của Tiêu Chỉ Tình không hề thấp kém, là gia chủ của Tiêu gia, là con thứ hai của Tiêu Mạnh Vu, con gái một của Tiêu Mạc Tranh.

Tiêu Mạc Tranh có hai người con, nhưng chỉ có một mình Tiêu Chỉ Tình là con gái.

Theo lý mà nói,Tiêu Chỉ Tình phải là một hòn minh châu quý giá đặt trong bàn tay, được sủng ái nhất mới phải.

Nhưng, trời sinh Tiêu Chỉ Tình lại là “Cửu Âm Huyền Mạch”

Với thân thể Cửu Âm Huyền Mạch đã được định sẵn là không thể tu luyện bất kì công pháp nào, bởi vì âm khí quá nặng, khiến cho kinh mạch không có cách nào hấp thụ được linh khí của trời đất, do vậy linh khí tự nhiên sẽ bị phân tán.

Hơn nữa, cách để chữa khỏi Cửu Âm Huyền Mạch, đã bị thất truyền từ thời kì thượng cổ.

Trong Ẩn Thế gia tộc, các đệ tử không có cách nào tu luyện đến Hóa Thần Kỳ, cho dù là có thân sinh dòng chính thống cũng không được tôn trọng, chỉ có thể đứng bên ngoài, hoặc chỉ có thể làm tạp vụ trong gia tộc.

Tiêu Chỉ Tình là một đứa con gái không có cả cơ hội để tu luyện, tất nhiên sẽ được coi là rác rưởi không ra gì.

Nhưng cửu âm huyền mạch lại có một đặc tính khác, khiến cho gia tộc cô phải nhìn cô với một ánh mắt khác- bách độc bất xâm.

Cửu Âm Huyền Mạch có thể chống lại sự xâm nhập của các loại độc dược, khiến cho thân thể con người tuy rằng có thể có các loại bệnh, nhưng bởi vì có âm hàn khí áp chế, cho dù là trúng độc, thì trong vòng một trăm năm cũng không có gì phải lo lắng.

Nên biết rằng, ba đại gia tộc, ai cũng đều có thế mạnh của mình, công pháp và pháp thuật của Lạc gia là số một, có nhiều cao thủ siêu hạng, Ninh gia ngoài vô số bảo pháp ra, số người gia tộc nhiều, tuy rằng không tinh nhuệ bằng Lạc gia nhưng lực lượng lại ngang nhau.

Tiêu gia, lại dựa vào bảo pháp và đan dược mà có địa vị.

Luyện chế các loại đan dược là nhất thiên mệnh mạch của Tiêu gia.

Nếu là trước kia, đan dược sau khi tinh luyện xong nhất định sẽ có hiệu quả, nhưng trên thực tế, có rất nhiều đan dược không có cách nào có thể phán đoán được nó có hiệu quả như mong đợi hay không, xét cho cùng người trong gia tộc hiện nay đã không còn thần thông như tổ tiên thời kì thượng cổ nữa, rất nhiều phương pháp tinh luyện đan dược đã không còn chuẩn xác như trước.


Như vậy thì, thử độ hiệu quả của đan dược là điều đặc biệt cần thiết.

Nhưng có rất nhiều đan dược, nếu như dùng không cẩn thận, nhẹ thì bị nhiễm độc, nặng thì phá hủy lục phủ ngũ tạng, thất khiếu chảy máu, hao tổn tu vi.

Người trong Tiêu gia, tất nhiên là không thể đi khắp nơi bắt người để thử đan dược, thứ nhất người bình thường không thể chịu được độc tính, thứ hai các thành viên trong gia tộc đều rất quý trọng, dẫu là thiên tiên tu vi thì cũng là một mạng người.

Cho nên, sự xuất hiện của Tiêu Chỉ Tình gần như được Tiêu gia coi là “ Thiên mệnh”.

Tiêu Chỉ Tình tuy rằng không thể nào tu luyện, nhưng Cửu Âm Huyền Mạch có đầy âm hàn linh khí, không giống như người thường, hơn nữa, cứ cho là thử đan dược thất bại, Tiêu Chỉ Tình cũng không vì trúng độc mà chết đi.

Cũng giống như nói, cơ thể của Tiêu Chỉ Tình giống như là một “ thể thực nghiệm thử thuốc” tự nhiên.

Từ lúc Tiêu Chỉ tình hiểu chuyện, hầu như là nếu như có một đan dược nào được tinh luyện xong, viên thứ nhất sẽ cho vào thân thể cô, để cho các trưởng lão luyện đan dược có thể quan sát được sự biến hóa của đan dược trong cơ thể cô, nếu như có hiện tượng trúng độc thì sẽ phải tìm ra nguyên nhân, nếu như không có phản ứng gì, thì tất nhiên là đã thành công.

- Đây cũng chính là tại sao lúc đầu cơ thể cô lại có các độc tố phức tạp nhiều đến nỗi không đếm được hết.

Nghe đến đây, Dương Thần không kìm nổi nhíu mày.

Tiêu Chỉ Tình lúc này khóe mắt đỏ hoe, nghĩ lại từ nhỏ đã phải trải qua những chuyện cực kì bi ai như thế, ngay cả trong giấc mơ cũng giật mình tỉnh giấc.

Gật đầu, Tiêu Chỉ tình nói:

- Bọn họ biết rằng, nếu như giúp tôi áp chế hàn độc của Cửu Âm Huyền Mạch, không chỉ phải tiêu phí một lượng bảo dược, hơn nữa cũng lãng phí cả thời gian, xét cho cùng tôi chỉ có đau đớn chứ không chết được.

Bọn họ không có công pháp thần kì như anh, tôi bây giờ vẫn không thể tin được, hàn độc đi theo tôi gần hai mươi năm nay đã thật sự bị áp chế.

- Gần hai mươi năm?

Dương Thần ngẩn người nói:

- Cô vẫn chưa tròn hai mươi tuổi?

Khuôn mặt Tiêu Chỉ Tình hơi ửng đỏ lên:

- Tôi…đương nhiên là chưa đủ hai mươi, nhưng bất kì ai nhìn tôi đều không thể nghĩ tôi trẻ như vậy.

Lâm Nhược Khê không thể nghe tiếp được nữa, lạnh lùng nói:

- Anh còn có tâm trạng mà hỏi tuổi? Sao lại có người thân nhẫn tâm như thế chứ, cứ coi là thấy chết không cứu, lại còn lấy người sống ra làm công cụ thử nghiệm thuốc.

Tiêu Chỉ Tình cảm kích nhìn Lâm Nhược Khê, tỏ ra rất vui mừng khi Lâm Nhược Khê nghĩ cho cô ta như thế.


- Cô Lâm, có thể cô không biết, đối với Ẩn Thế gia tộc mà nói, từ xưa đến nay, thực lực là vua, một người không thể nào tu luyện như tôi, không vứt bỏ đã là may lắm rồi, tôi ở trong gia tộc, ngay cả thân phụ thân sinh ra tôi cũng không nhìn tôi lấy một lần, ông nội tôi, cũng chưa bao giờ chạm vào người tôi.

Tiêu Chỉ Tình cười lạnh lẽo, trong mắt hiện lên sự uất hận vô cùng.

Dương Thần hầu như có thể hiểu được, tại sao người phụ nữ này lại có thể nhẫn tâm như thế.

Từ nhỏ đã sống trong một gia tộc “người ăn người”, e rằng sớm muộn cũng sẽ quên đi thế nào gọi là lương tri, là nhân từ.

Xung quanh cô ta quả nhiên là sự dơ bẩn xấu xí, hơn nữa còn là mặt đen tối nhất trên thế giới này.

Không kìm được, Dương Thần có chút cảm khái, những trải nghiệm của sự trưởng thành của cô ta và hắn, cũng có chút gì đấy giống nhau, chỉ là cô ta bị tổn thương e rằng còn sâu nặng hơn.

Thư phòng im lặng một lúc, đột nhiên Lâm Nhược Khê nhớ đến chuyện gì đó hỏi:

- Đúng rồi, cô vẫn chưa nói, thượng cổ gia tộc nằm ở chỗ nào? Khoa học kĩ thuật bây giờ phát triển như vậy, lẽ nào không bị phát hiện?

Tiêu Chỉ Tình lắc đầu cười nói:

- Đương nhiên là không bị phát hiện, vị trí của thượng cổ thế gia thực ra gần với Hồng Mông đều là quay xung quanh bốn phía thượng cổ đại trận, người thường coi chốn này là chốn không người, nhưng nếu như phá vỡ trận địa bên ngoài thì sẽ phát hiện còn có một động thiên khác.

- Chốn không người?

Dương Thần lục lọi trong bản đồ trí nhớ, ngẩn người hỏi:

- Chắc không phải Côn Lôn ở phía nam Hoh Xil chứ?

Tiêu Chỉ Tình gật đầu:

- Hoh Xil tất cả Hoa Hạ đều biết, thật ra chỉ cần thông qua ảo ảnh lộ ra ở một góc băng sơn ở xung quanh vòng ngoài cùng, nếu như không thông hành qua thần phù của trận địa lớn kia, thì không thể nào nhìn thấy diện mạo thật sự bên trong, bên trong là không gian rộng lớn do những vị đại thần thần thông thượng cổ khai phá.

- Nhưng Hoh Xil cách Trung hải tám mươi tám nghìn dặm, lúc ở Los Angeles Mỹ tôi đã muốn hỏi, sao cô có thể chạy ra ngoài được, theo như cô nói, cô không thể nào trốn ra khỏi gia tộc.

Dương Thần nghi hoặc nói.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!