Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi


Phóng đãng một buổi chiều, khiến cho Đường Uyển vốn muốn tự mình xuống bếp cuối cùng đành phải gọi người hầu đi tới phòng bếp lấy đồ ăn tới.

Cô bé Đường Đường xuống ăn cơm, hiện tại đột nhiên lại biến thành đồ ăn phòng bếp nhà họ Đường làm, chớp mắt, hơi mơ hồ mà nhìn Đường Uyển, những cũng không nghĩ nhiều, trong đầu Đường Đường vẫn chưa nghĩ mẹ mình “phóng đãng” như thế.

Đường Uyển giả vờ như chưa từng có chuyện xảy ra, giữ nguyên sự uy nghiêm của người mẹ, khiến Dương Thần cảm thấy buồn cười, nhưng cũng không quên nói chuyện liên quan tới Thái Nghiên tới Yến Kinh.

Lúc mẹ con Đường Uyển nghe thấy Dương Thần muốn cùng Thái Nghiên tới nhà họ Thái nói thật quan hệ hai người, Đường Uyển lộ ra ý ghen tuông bất đắc dĩ, nhưng Đường Đường lại mãnh liệt khinh bỉ Dương Thần.

- Chú à, chú cứ nói thật rốt cuộc chú có nhiêu tình nhân?

Đường Đường bất mãn kiêu ngạo nói.

Dương Thần đảo cặp mắt trắng dã, cái này có thể nói ra sao? Giả vờ không nghe thấy gì hết.

Đường Uyển vỗ vỗ chân con gái ở dưới bàn.

- Trẻ con đừng hỏi nhiều, ăn xong thì lên lầu ôn bài đi.

Đường Đường không nghe theo mà bĩu môi nói:

- Mẹ, mẹ dễ bắt nạt như thế thì sau này tình nhân của chú càng ngày càng nhiều!

Đường Uyển hừ lạnh một tiếng, liếc Dương Thần.

- Nhiều thì nhiều, chuyện này cũng chuyện vợ hắn nên lo lắng, dù sao mẹ con ta quản bản thân mình là được, lại cùng hắn chẳng có quan hệ gì, hắn thích thế nào thì cứ thứ ấy.

Thức ăn Dương Thần cho vào miệng tý nữa thì sặc, cười khổ lắc đầu, Đường Uyển này có phải không để ý tới mà là rạch ròi quan hệ, cho dù sau này Dương Thần có ngày lành hay không, cô ấy cũng chỉ duy trì khoảng cách như vậy, tuyệt đối không có ý dựa dẫm.


Có lẽ là làm người phụ nữ mạnh mẽ quen rồi, mặc dù đã đã có tình ý thật, Đường Uyển cũng không mất đi chủ kiến của mình.

Ngày hôm sau, Dương Thần đúng hạn tới sân bay trong nước, đợi không bao lâu liền nhìn thấy một bóng người đẹp từ cửa ra đi về phía hắn.

Đôi vai trần mềm mại, đeo một cặp kính râm gọng tròn màu trắng, mặc một áo bằng lụa màu trắng, bên ngoài khoác một cái áo vest cổ tròn màu anh đào, bên dưới là váy bó sát màu trắng, đi một đôi xăng-đan cao gót bằng da cùng màu.

Thái Nghiên trước kia rất ít mặc quần áo của chính mình, ăn mặc chải chuốt như vậy, hấp dẫn thị giác mãnh liệt hơn nhiều.

Kéo theo một cái vali màu đen đi tới, dẫn tới không ít khách qua đường trong sân bay đều quay đầu lại, đồng thời khiến Dương Thần đang đợi trong lòng có chút thỏa mãn, cảm thán trước đây sao không thể hiện, nữ cảnh sát kì thực cũng có một mặt rất con gái.

Hai người đụng nhau ở cùng một nơi, Thái Nghiên tháo kính xuống, buông vali ra, giơ hai tay ôm thật chặt Dương Thần, giống như muốn cho cơ thể treo lên người Dương Thần, chân còn vểnh vểnh lên.

Dương Thần ngửi thấy mùi nắng nhàn nhàn trong mũi giống như mùi hương cơ thể của phụ nữ, vừa cười vừa giơ tay vỗ vỗ lưng người đẹp.

- Sao vừa xuống máy bay liền dính người như vậy, không giống tác phong của em nha.

- Dù sao nơi này cũng không phải Trung Hải, em cũng không phải cảnh sát, nếu như anh muốn hay là ôm em ra khỏi sân bay.

Thái Nghiên dí dỏm cười nói.

Dương Thần nhướn mày nói:

- Em thực sự cho rằng anh không dám?

Thái Nghiên nhìn thấy ý cười xấu xa trong mắt Dương Thần, lập tức lách mình buông ra, bĩu môi.

- Cứ cho là em chưa nói.

Hai người cười cượt vài câu, Dương Thần tự nhiên nhận lấy vali, kéo tay Thái Nghiên ra khỏi sân bay, lại nói tiếp, ngày trước tuyệt đối không ngờ đến sẽ cùng Thái Nghiên đi tới bước này, chuyện có thể như nước chảy thành sông, Dương Thần cũng rất hưởng thụ vẻ nhu tmì lúc này của hoa khôi cảnh sát bạo lực.

Đem hành lý để vào xong, ngồi vào trong xe Z4, Dương Thần khởi động xe, hỏi:

- Lộ trình sắp xếp như nào, đi đâu trước đây?

Thái Nghiên trực tiếp nói:

- Đương nhiên tới nhà em rồi, chuyện của chúng ta càng nhanh càng tốt.

Dương Thần cười nói:

- Nghe ý tứ của em, sao dường như còn lo lắng anh không đến nhà em “cầu thân”?

Thái Nghiên trề môi

- Không giải quyết thỏa đáng, em cứ cảm thấy không an toàn, nếu như tất cả đã xong xuôi, cũng khiến em không thấp thỏm nữa.

Dương Thần cười hiểu ý

- Nói cho anh địa chỉ, dùng GPS dẫn dường.

Khu ngoại ô phía Tây thành Yến Kinh, sau khi ra khỏi nội thành, cả quãng đường đến đây, đã bắt đầu xuât hiện địa hình đồi núi.

Sau khi vượt qua vài ngọn núi nhỏ, giữa một rừng cây bí mật, bỗng nhiên có một khu vực dùng lưới sắt quây xung quanh. Mà ở phía ngoài khu vực, có không ít quân nhân trang bị vũ trang đang đứng.


Trên một tấm biển kim loại dùng màu đỏ viết “Căn cứ huấn luyện pháo binh số 3 quân khu Yến Kinh”.

Khu vực này cho tới nay cũng chưa từng có người có thể tới gần, mà cho dù là người già ở Yến Kinh cũng không thể biết, ở đây nhìn giống như một căn cứ quân sự, nội dung thực sự lại là một căn cứ nghiên cứu thực nghiệm vũ khí ngầm.

Vào giờ phút này, trong căn cứ ngầm được dựng lên bằng những tấm thép hợp kim, trong một dãy hành lang dài, đèn sáng khiến cho tất cả đều được chiếu sáng.

Một gã đàn ông mặc áo khoác màu trắng, dẫn theo một gã sắc mặt u ám, mặc áo ba lỗ màu trắng, đi vào phòng thí nghiệm bịt kín.

- Chuẩn bị tâm lý thật tốt, tiếp theo sẽ khiến cậu nhìn thấy, thứ khiến người ta tình cảm mãnh liệt dạt dào.

Người đàn ông trên mặt để râu, trên đầu trùm khăn nhếch miệng cười quái dị nói.

Quân nhân trẻ tuổi phía sau hừ lạnh một tiếng.

- Nghiêm Bất Vấn, anh đưa tôi đến đây lâu như vậy, không phải kiểm tra cơ thể của tôi thì chính là thí nghiệm khả năng cơ thể của tôi, bây giờ còn đến khắp nơi tham quan, nếu như còn không cho tôi xem “Phương pháp để trở nên có sức mạnh” mà anh đã nói, thế thì tôi ngay đi lập tức đây.

Nghiêm Bất Vấn không quay đầu lại nói:

- Thiếu tướng Dương Liệt, tôi không thể không nói, anh thực sự rất không kiên nhẫn. Thí nghiệm thân thể của anh và khả năng của cơ thể là vì xác định anh có thể lột xác thành công hay không, nếu như không làm những thứ chuẩn bị đó, mới là không có trách nhiệm đối với anh. Tôi là nhà khoa học, tôi rất cẩn thận, đừng nghi ngờ thái độ khoa học của tôi.

Dương Liệt không thể phủ định, nhưng cũng không tiếp tục hỏi nhiều.

Đợi hai người đi tới ngoài cánh cửa bịt kín sắt thép, Nghiêm Bất Vấn đưa một con mắt nhằm vào thiết bị kiểm tra, sau khi cửa vang lên mấy tiếng “tít tít””, hình lục giác mở ra sáu hướng.

Dương Liệt nhướn mày, bởi vì anh ngửi thấy một mùi tanh hôi không biết là mùi gì từ trong căn phòng bí mật bay ra.

- Mời vào.

Nghiêm Bất Vấn làm tư thế mời.

Dương Liệt híp híp mắt, cẩn thận đi vào trong căn phòng ánh sáng u ám.

Ngay khi bước vào căn phòng bí mật mấy bước, Dương Liệt cảnh giác mà đột nhiên nghiêng mình sang bên trái.

- Grừ!!

Một tiếng gầm nhẹ khàn khàn, một bóng đen bỗng nhiên từ một góc bắn ra như đạn, thiếu chút nữa đã vồ Dương Liệt ngã xuống đất.

Dương Liệt thầm mắng một tiếng “Khốn khiếp”, cũng không biết Nghiêm Bất Vấn rốt cuộc là nhốt quái vật gì trong đây, chỉ có thể lập tức vận chân khí, cẩn thận cảm giác hướng đi của con quái vật kia.

Nghiêm Bất Vấn ung dung mà đi tới chỗ vách tường, bật điện trong phòng, đôi tay xoa xoa ở ngực, dù bận tối mắt vẫn thong dong mà nhìn trận chiến của Dương Liệt.

Sau khi Dương Thần lắc mình vài cái, cuối cùng nhìn rõ đánh nhau với mình là “quái vật” gì.

Chuẩn xác mà nói, đây cũng không phải quái vật, mà là một con người có động tác giống như động vật.

Một người đàn ông tráng kiện khỏa thân mình không một mảnh vải đầy gân guốc xuất hiện, các thớ thịt trên cơ thể rắn như đá, đôi mắt chỉ toàn một màu đỏ ngầu, nước miếng rớt ra từ những chiếc răng nanh nhọn hoắt, cái mùi tanh hôi ban nãy ngửi thấy chính là của tên người không ra người quỷ không ra quỷ này phóng uế bừa bãi.

- Đây… Là cái gì!?

Dương Liệt kinh ngạc, không phải do diện mạo của tên kia mà là hắn hiện nay, tố chất cơ thể của quái vật kia, không ngờ khiến một cao thủ gần tới cảnh giới Tiên Thiên như hắn có cảm giác áp bức.

Nghiêm Bất Vấn cũng không trả lời mà tên quái vật đực kia lại một lần nữa cuồng loạn mà đánh về phía Dương Liệt.


Lần này, tốc độ của con quái vật rất nhanh, Dương Liệt suýt thì bị quơ vào mặt, thoát như vậy, trên cánh tay vẫn bị rạch một vết máu.

Dương Liệt tức giận hừ một tiếng, đá chân lại, trúng vào sườn thắt lưng của tên quái vật.

- Grừ!!!

Quái vật kêu to một tiếng, cũng không có bất cứ phản ứng gì, giống như đòn đá chân có thể làm vỡ viên đá lớn dày mười mét, lại không có hiệu quả giống như đá vào bị bông.

Sao lại có thể!?

Dương Liệt trợn to hai mắt, trong lòng gào to, cũng không có cơ hội nghĩ nhiều rồi!

Bởi vì quái vật kia lại không thể tin nổi mà vặn vẹo thân thể, thu lại quán tính hùng mạnh kia, ra đòn tấn công vào đầu của Dương Liệt.

Trong nháy mắt Dương Liệt bộc lộ ra tất cả chân khí, trong không gian nhỏ hẹp sản sinh ra sự bộc phá dữ dội.

- Bịch bịch.

Nắm đấm giống như quả cầu lửa cuối cùng không rơi vào trán Dương Liệt, nhưng đối sách của Dương Liệt như thế, cũng khiến cơ thể của hắn ta đánh bay mấy mét, đụng vào vách tường sắt, dường như xương cốt đều gãy vụn.

Quái vật kia chịu đòn nghiêm trọng, nhưng cũng không quá chật vật chỉ là sau khi lăn máy vòng dưới đất, lại đứng lên như hổ rình mồi, nhìn Dương Liệt chằm chằm, chỉ có điều không tùy tiện tấn công nữa.

Nghiêm Bất Vấn cười ha hả nói:

- Thế nào, niềm vui bất ngờ này không tồi.

- Khốn khiếp! Nó rốt cuộc là cái thứ gì!?

Dương Liệt chửi ầm lên.

Trong lúc Nghiêm Bất Vấn muốn giải thích, quái vật kia lại quay đầu hướng về phía Nghiêm Bất Vấn, dường như cảm thấy Dương Liệt là khúc xương khó gặm, mục tiêu Nghiêm Bất Vấn này có lẽ không tồi.

Nghiêm Bất Vấn đương nhiên cũng chú ý tới, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh, ngoắc ngoắc ngón tay với con quái vật kia.

Bản năng của con quái vật kia dường như bị kích thích, hét lên điên cuồng rồi đánh về phía Nghiêm Bất Vấn!

Nghiêm Bất Vấn đứng tại chỗ, một tay tựa chậm thực nhanh, đúng là thần kì mà phá vỡ qui luật vật lý bình thường, trước tiên chộp đầu tên quái vật vào trong tay.

- Ựa ựa... Bịch bịch

Chỉ nghe thấy tiếng xương cốt giòn vang, lại một tiếng vang dữ dằn.

Đầu của quái vật kia, sững sờ bị Nghiêm Bất Vấn đánh vỡ thành từng mảnh.

Dương Liệt trợn mắt há mồm nhìn Nghiêm Bất Vấn, dễ dàng xử lí gọn, rõ ràng là nhẹ nhàng như lông hồng, chỉ là không nỡ quẳng tên quái vật nửa trắng nửa đỏ đi...


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!