- Thế nào đây, biết tôi là ai chưa, muốn quỳ xuống?
Mỹ Phượng cười cười nói.
Mỹ Phượng ở giới giải trí lăn lộn nhiều năm, nghệ sĩ dưới tay cô ả không ít, đều là loại thiên vương thiên hậu, có thể nói là một trong số người đại diện cao nhất giới giải trí đương kim Á Châu không thể với tới, cô ả vốn là phó Chủ tịch một công ty giải trí, địa vị rất cao.
Lần này nếu không phải Dương Liệt có bối cảnh không tầm thường, cô ả căn bản sẽ không cùng một người như Tuệ Lâm ký hiệp ước trong khoảng thời gian ngắn như vậy, mặc dù Tuệ Lâm được Christine tán thành, Mỹ Phượng cũng không cho là đúng, cho nên vốn là có đủ vốn đầu tư, lại cảm thấy có Dương gia chống đỡ, Mỹ Phượng đương nhiên là nắm quyền to, hoàn toàn không đem công ty giải trí Ngọc Lôi đặt vào mắt.
Nếu nói tập đoàn quốc tế Ngọc Lôi này đích thật là như mặt trời ban trưa, nhưng ở giới giải trí, chị Mỹ Phượng mới là nhân vật hô mưa gọi gió.
Dưới cái nhìn của cô, chỉ cần Tuệ Lâm còn muốn lăn lộn ở giới giải trí, liền không ai dám phản đối cô.
Trên thực tế, nếu không phải Dương Liệt mạnh mẽ như vậy, cứng rắn chen chân, Tuệ Lâm ra đường xảy ra chuyện, đều là do công ty giải trí Ngọc Lôi toàn quyền xử lý, bởi vì công ty thành lập dựa trên một nguyên nhân rất lớn, đó là do Lâm Nhược Khê muốn cho Tuệ Lâm một chỗ đứng vững chắc để phát triển sự nghiệp ca hát, đương nhiên sẽ không mời người đại diện từ bên ngoài.
Nhưng Quốc tế Ngọc Lôi dù sao cũng chỉ là một công ty, Dương Liệt là đại thiếu gia lại có tay chân phía chính phủ, bối cảnh quân đội, muốn chen chân vào, thật sự rất dễ dàng.
Tuệ Lâm tuy rằng chán ghét Dương Liệt, nhưng tính tình ôn hòa, kinh nghiệm xã hội không nhiều, Vân Miểu sư thái có thể tại Yến Kinh bảo hộ cô, nhưng cũng không có khả năng quản những chuyện nhỏ nhặt như vậy, cứng rắn, mạnh mẽ ngăn cản Dương Liệt tiếp cận Tuệ Lâm, cũng không phù hợp với lập trường hiện giờ của Lâm gia.
Mỹ Phượng tiếp nhận công việc người đại diện của Tuệ Lâm, liền chặt đứt phần lớn cơ hội tiếp xúc với thân nhân xung quanh của Tuệ Lâm, điều này cũng khiến cho bọn Dương Thần không biết chuyện Tuệ Lâm thay đổi người đại diện.
Lập tức, Dương Thần đối diện với vẻ mặt ngạo mạn của người nữ đại diện, chỉ có điều rạng rỡ cười:
- Cô vừa rồi nói... Muốn cho tôi ngồi tù, cho nên... Tôi nghĩ cho cô một cơ hội.
Mỹ Phượng mắt lạnh nhìn chằm chằm Dương Thần, hiển nhiên không biết Dương Thần rốt cuộc có ý gì.
Tuy nhiên giây tiếp theo, Mỹ Phượng căn bản không có cơ hội hỏi lại.
Dương Thần không hề do dự, tay trái nâng lên, giống như cái kìm sắt, bóp cổ Mỹ Phượng.
Mỹ Phượng hai mắt lặng lẽ mở thật to, kinh hoảng, thân mình cảm thấy nhẹ, rõ ràng đang bị người khác nhấc lên.
A a... Ách...
Mỹ Phượng gào thét, nói không nên lời, hai chân đá đạp lung tung cũng không chút hiệu quả, chỉ có điều sắc mặt bắt đầu đỏ lên, thở không nổi.
- Giám đốc Dương xin đừng động thủ.
- Dương đại ca...
Trang Phong và Tuệ Lâm đều có chút sốt ruột, Mỹ Phượng tuy rằng đối nhân xử thế không được tốt lắm, nhưng cô ả trong giới giải trí là nhân vật khá nổi tiếng, nếu đột nhiên xảy ra chuyện ở công ty giải trí Ngọc Lôi, khẳng định khiến cho sóng to gió lớn.
Nhưng ngược lại Dương Liệt lại có vẻ mặt trêu tức nhìn Dương Thần, trong ánh mắt ý tứ dường như đang nói: Xem ngươi có dám động thủ hay không
Dương Thần cũng không để ý tới lời khuyên cáo quanh mình, trực tiếp nhấc chân đi tới vị trí dựa vào cửa sổ phòng họp, mặt không chút thay đổi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Nơi này là building bốn mươi mấy tầng, nhìn xuống, xe cộ giống như hộp diêm qua lại không ngớt, mặt bên tầng thấp nhất của tòa nhà là một đường phố vắng vẻ.
Mỹ Phượng gần như sắp tắt thở, mắt trắng dã, thân mình đã mềm oặt xuống.
Dương Thần không nhiều do dự, đem Mỹ Phượng trên tay, giống như khối xích, bừng bừng hướng tới cửa sổ thủy tinh mà quăng.
ầm ầm
Thủy tinh và hợp kim bên ngoài tất cả đều không chịu nổi một cú ném này của Dương Thần, vỡ ra thành từng mảnh nhỏ sắc bén, trộn lẫn trong thân thể Mỹ Phượng, trực tiếp rơi xuống.
- Giết người!
Trong phòng hội nghị những nữ quản lý khác đều kêu lên, mặt trắng bệch kích động tông cửa xông ra, căn bản không dám ở lâu nửa bước.
Trang Phong cũng lo sợ, anh ta vốn tưởng rằng Dương Thần chỉ là dọa Mỹ Phượng, không nghĩ tới hắn trực tiếp giết người nữa... Là cách giết người đến kinh khủng như vậy.
Bốn mươi mấy tầng trên lầu, thân thể đụng nát thủy tinh công nghiệp cùng khung bảo hiểm, lại ngã xuống nền xi măng trên mặt đất, thịt không nát mới là lạ.
...
Một chỗ dừng xe dưới lầu, bên trong một chiếc Infiniti SUV, Thiên Long cùng Diệp Tử vừa mới ăn xong điểm tâm buổi chiều, bọn họ đi theo Dương Thần đến nơi đây, cũng không theo sau đi lên lầu, dù sao bọn họ chỉ có chú ý hướng đi của Dương Thần, không đến mức vẫn bên người giám sát, điều đó sẽ khiến Dương Thần bất mãn, cũng không phải điều mà bọn họ hy vọng nhìn thấy.
Nghĩ rằng, ở Công ty Ngọc Lôi, Dương Thần chẳng qua là muốn nhìn thấy Tuệ Lâm tại Yến Kinh, không có vấn đề gì.
Nhưng thật không ngờ tới, vừa mới ăn mấy miếng điểm tâm, hai người liền trơ mắt nhìn thấy, một nữ nhân mặc quần áo màu đen, từ trên trời rơi xuống...
Bịch
Một âm thanh lớn, máu văng khắp nơi.
Hai người ngây người hồi lâu, Diệp Tử mới run rẩy nói:
- Anh Thiên... Thiên Long... Tại sao có thể như vậy...
Thiên Long cũng ý thức được cái gì, thống khổ thở dài:
- Xong rồi, Thái tướng quân còn bảo chúng ta cần phải chú ý, đừng để Dương Thần tại Yến Kinh gây chuyện, cái này... Thực không còn mặt mũi nào để gặp người nữa...
...
Trong phòng hội nghị, Trang Phong đã chảy cả nước tiểu trong quần, hắn hối hận tại sao lại tới công ty giải trí Ngọc Lôi làm việc, đây rốt cuộc là công ty gì, làm sao mình lại có người thủ trưởng như vậy?
Tuệ Lâm dù sao không phải là cô gái bình thường, tuy rằng rất kinh hãi, nhưng cũng không vì Mỹ Phượng chết mà cảm thấy thương cảm, dưới cái nhìn của cô, Mỹ Phượng chọc giận Dương Thần, chết cũng không có gì kỳ lạ, chẳng qua, Dương Thần làm như vậy, tất nhiên sẽ rước lấy một số phiền toái, điều này làm cho cô gái trong mắt tràn đầy lo lắng.
Dương Liệt bỗng nhiên cười vỗ tay đứng dậy, nói:
- Tuyệt, rất quyết đoán, giết rất tốt.
Mỹ Phượng bị như vậy, anh ta làm ông chủ cũng không lộ ra chút bất mãn, ngược lại thật sự vui vẻ, nghiễm nhiên là bộ dáng sớm đoán được tình thế.
Dương Thần thản nhiên nói:
- Cậu cho là làm như vậy, có thể dụ được Hồng Mông tới khai chiến với tôi, có thể đánh bại tôi sao, có lẽ mưu kế ngu xuẩn của cậu có tính khả thi, nhưng nếu cậu cũng muốn chết, tôi không ngại.
Rất hiển nhiên Mỹ Phượng chỉ là một quân cờ ngu xuẩn, cô ả không biết trong tình huống này bị Dương Liệt lợi dụng, đến chọc giận Dương Thần, khiến Dương Thần đại khai sát giới tại Yến Kinh.
Mà Dương Liệt lần này đích xác bắt được tử huyệt của Dương Thần, xuống tay từ trên người Tuệ Lâm, lại công khai nhục mạ Dương Thần, thực hiện như vậy, Dương Thần đương nhiên sẽ mất kiên nhẫn.
Dương Liệt ha ha cười rộ lên, khuôn mặt lập tức trở nên có chút vặn vẹo dữ tợn:
- Anh muốn tôi chết? Tốt thôi anh làm đi, anh đoán không sai, tôi chính là muốn cho người của Hồng Mông xử lý tên tạp chủng như anh, anh thực sự nghĩ rằng anh là vô địch thiên hạ? Anh cho là có lão gia bảo hộ anh, anh muốn làm gì thì làm? Tôi sẽ không cho anh có ngày yên lành đâu... Anh muốn giết tôi ư, giết đi giết đi, tới mà giết chết cháu ruột của một bốn đại gia tộc Dương gia, xem Hồng Mông có còn bàng quan đứng nhìn không.
- Như cậu mong muốn.
Dương Thần nói vừa xong, thân thể đã chợt lóe đến trước mặt Dương Liệt.
Dương Liệt mặc dù có diệu dược Côn Luân linh đan trợ giúp, tư chất cũng cực kỳ xuất sắc, nhưng dù sao cũng còn trẻ, còn không được giống Lý Độn trẻ như vậy đã bước vào Tiên Thiên cảnh giới.
Giờ phút này Dương Thần vừa tới gần, Dương Liệt lập tức cảm nhận được một thần khí che trời phủ đất, đè ép khiến chính mình không thở nổi.
Cố gắng dùng hết sức, Dương Liệt ở trước mặt Dương Thần đứng thẳng thân mình, nhưng bất luận gã chống cự như thế nào, cũng đều phát hiện không gian bốn phía thân thể mình, giống như bình nhựa bắt đầu co rút lại, đưa cả người gã đều bao vây ở bên trong, tay chân đều co rút duỗi không ra.
Dần dần, Dương Liệt gân xanh nổi lên, huyết mạch sôi sục, vẫn là suy sụp quỳ rạp xuống đất.
Chỉ là Dương Thần tùy ý hùng hồn phát ra chân khí để uy hiếp, loại Dương iệt này cũng không thể ngăn cản.
Dương Liệt tuy rằng không cam lòng, nhưng trong lòng lại hoảng sợ, nam nhân này, không ngờ lại trở nên mạnh mẽ? Hắn rốt cuộc là quái vật gì?
Tuệ Lâm cũng có công phu võ đạo nhất định, đương nhiên nhìn ra được một ít môn đạo, kinh ngạc mở ra cái miệng nhỏ nhắn, cô ý thức được, công phu của Dương Thần đã vượt ra ngoài sức tưởng tượng đối với phạm trù võ đạo của cô.
- Ở trong mắt tôi, cậu cũng rác rưởi như vậy thôi.
Dương Thần cúi đầu nhìn Dương Liệt quỳ rạp xuống đất, chầm chậm nói nói:
- Tôi không tin, lấy đầu óc của cậu, có thể nghĩ ra loại biện pháp này đến dụ tôi ra tay hấp dẫn Hồng Mông, bởi vì cậu căn bản không đủ đẳng cấp đi nhờ Hồng Mông, hơn nữa Dương gia sẽ không cho cậu tiền để đầu tư biểu diễn cho Tuệ Lâm, cho nên, khẳng định có người sai khiến cậu làm tất cả những việc này.
Dương Liệt gian nan ngẩng đầu, run rẩy nhe răng nói:
- Hừ, vậy thì sao nào... Người muốn anh chết... Không chỉ có một mình tôi... Tôi sẽ không nói cho anh...
Dương Thần mỉm cười cười
- Tôi cũng không cho phép cậu nói cho tôi biết, người muốn tôi chết, cho tới bây giờ không ít, nhưng tôi bây giờ còn vẫn sống như cũ, những người đó lại chưa chắc còn có thể đứng trước mặt tôi, cậu không nói, tôi cũng không hỏi, tôi sẽ tiễn cậu đi.
Mắt thấy Dương Thần muốn động thủ giết Dương Liệt, Tuệ Lâm rốt cục không kìm nổi hét lớn:
- Dương đại ca dừng tay.
Lời nói của Tuệ Lâm vẫn là có tác dụng, Dương Thần dừng một chút, nhìn cô gái phía sau.
- Dương đại ca, nếu anh giết Dương Liệt, cô Tuyết Hoa sẽ rất đau lòng... Hai người... hai người dù sao cũng là anh em ruột...
Tuệ Lâm rất sợ hãi, nhưng cô cảm thấy, nếu không ngăn Dương Thần lại, đến cuối cùng nếu gây chuyện quá đáng khiến Quách Tuyết Hoa đổ bệnh, trong nhà ai cũng không sẽ vui, mà cô là người đương sự sẽ hối hận.