Toàn bộ quá trình chiêng trống rùm beng diễn tập bước cuối cùng, Tuệ Lâm và
hai người trong cuộc thi không có ở đài truyền hình, theo lời nhân viên nói, là được công ty
đưa đi tuyên truyền hoạt động.
Hiển nhiên, cho dù không có thân phận là tuyển thủ, Tuệ Lâm cũng đã có sức thu
hút đám đông, điều này làm Dương Thần cảm thấy có chút thú vị. Lần đầu tiên gặp mặt
vẫn còn là cô gái nhỏ của phái Nga Mi, hiện tại sắp trở thành đại minh tinh.
Tuy nhiên Dương Thần cũng không hiểu lắm về hậu trường màn bạc, nên khi vừa
xem xong cũng không lưu lại nhiều, thấy trời đã gần tối liền đi thẳng về nhà.
Vốn tưởng rằng sau khi về đến nhà, có thể yên ổn xem ti vi một lát, chờ ăn bữa
tối. Tuy nhiên, sắp về đến nhà Dương Thần lại cảm thấy có hai luồng khí khó có thể tránh
né.
Khẽ thở dài một cái, trong mắt vài phần quái dị, sau khi dừng xe Dương Thần đi
vào trong nhà.
Mở cửa ra giương mắt vừa nhìn, đúng như dự liệu của mình. Trong nhà đã có hai
người ngồi trên ghế sô fa.
Cô gái tóc vàng với dáng nguời xinh xắn. Mặc dù người bên cạnh cũng là hình
dáng mê người vô cùng. Giờ phút này, trên gương mặt tinh xảo của tuyệt thế giai nhân kia,
tràn đầy sự không hài lòng và vẻ tức giận. Mặc một chiếc váy ngắn màu xám mùa xuân
đeo đai thắt lưng, tao nhã nâng một bên đùi thon dài lên. Đúng là Christine!
Ngồi đối diện với Christine, tóc cắt ngắn. bộ dạng uể oải, người đàn ông với khuôn
mặt thô kệch của con lai Trung Đông. Hồi lâu không gặp Ares.
Christine đến nhà, Dương Thần có thể lý giải được. Dù sao người phụ nữ này cũng
thích trò chuyện, tìm Quách Tuyết Hoa nói chuyện phiếm bình thường, hơn nữa còn hai
ngày sắp đến ngày chung kết ngôi sao Ngọc Lôi. Cô lưu lại Hoa Hạ không đi, nhưng cũng
không có việc gì làm.
Nhưng, Chiến thần Ares kia, không phải về Trung Đông sao? Không phải đi tìm đá
Thần hay sao? Sao lại ngồi nghênh ngang trên ghế sô fa nhà mình, cũng không nói trước
với mình một tiếng.
Khiến Dương Thần buồn bực hơn chính là, Chritine và Ares giống như là đấu khí
oan gia. Tuy rằng bên ngoài không có gì, nhưng cơ bản ném cho nhau ánh mắt khinh bỉ.
- Anh về rồi đấy à?
Christine không quay đầu nhưng vẫn chào Dương Thần một tiếng.
Ares liếc liếc đầu, cũng là không nói chuyện.
Dương Thần cau mày, đi về phía trước, ngồi ở ghế sô fa giữa hai bọn họ, nói với
Ares:
- Tôi nhớ là tôi và anh đâu có quan hệ thân thiết như vậy. Sao đến nhà mà không
nói trước với tôi.
- Tôi muốn ngồi đâu thì ngồi, anh nên thấy cảm động, vinh hạnh. Khi ở nhà ở
Trung Đông, sô fa tất cả được làm từ vàng và da lộc. Cái ghế rởm này của anh mời tôi
ngồi tôi chưa chắc ngồi.
Ares kiêu ngạo nói.
Dương Thần không hơi sức so đo xem ai có tiền hơn với tên nhà giàu này, thở dài
nói:
- Có chuyện gì sao? Còn nữa, vì sao hai người cùng ở một chỗ?
- Đừng đánh đồng tôi với gã.
Christine cao giọng mắng nói:
- Chết tiệt, thằng đầu lợn rừng mấy trăm lần đều không thay đổi được tính ăn cứt,
vì em không không muốn cãi nhau với gã, gã vừa không vui một cái đã mang xe Ferrari
250TO em vừa mua đập vỡ rồi.
- 250GTO?
Dương Thần buồn bực hỏi han:
- Đó không phải là Ferrari thập niên sáu mươi bảy mươi sao, sao em còn mua xe
cụ già?
- Hừ!
Ares khinh thường nói:
- Chỉ là hơn mười triệu đô la Mỹ thôi mà, cùng lắm thì tôi cho cô hai ngàn vạn,
đàn bà vẫn mãi là đàn bà.
- Có tiền cũng không mua được xe đó nữa, đã ngừng sản xuất rồi.
Chritine kêu lên the thé, không có phong độ của siêu sao chút nào.
Đúng lúc này, vừa rồi còn bận việc trong bếp, Quách Tuyết Hoa bưng một khay
nước trà ngon mang ra, mỉm cười nói:
- Đều là bạn bè của Dương Thần, sao lại cãi nhau thế! Nào, tiểu thư Christine,
tiên sinh Aulor North, đây là trà dương mao ngon nhất nhà, mọi người nếm thử, Trung
Đông và Mỹ chắc là không uống trà xanh.
Nhìn thấy Quách Tuyết Hoa đi ra, Christine mới kiềm chế một chút, nhận chén trà
từ tay Quách Tuyết Hoa, nhưng vẫn trừng mắt liếc Ares một cái tức giận, ngọn trà ánh lên
một chiếc mao trà ánh sáng xanh biếc, thoạt nhìn vẫn là rất mê người. Đương nhiên, đối
với Ares và Christine mà nói loại trà mấy ngàn năm này, chỉ là đồ uống tốt cho nhan sắc
bình thường mà thôi.
Ares mặt không chút tháy đổi, cũng chưa nói “cảm ơn” liền uống một ngụm.
- A! nước này còn nóng.
Quách Tuyết Hoa vội vàng nhắc nhở.
Ares vẫn là vô cảm, gật đầu, nói:
- Ngon!
Quách Tuyết Hoa lập tức giống như nghẹn, trong lòng một hồi cảm thán, sao con
mình lại có loại bạn bè kì quái, yết hầu với lưỡi làm bằng sắt sao?
- Mọi người tiếp tục trò chuyện, người trẻ nói chuyện, chúng tôi đi vào trong làm
cơm.
Quách Tuyết Hoa cảm thấy có chút không được tự nhiên, sau khi ra hiệu cho
Dương Thần chiêu đãi khách, liền đi vào bếp.
Đợi Quách Tuyết Hoa trở lại bếp, Aris có chút kì quái nhìn Dương Thần liếc mắt
một cái, dường như đúng là Dương Thần còn có mẫu thân, còn sống cùng nhau cảm thấy
là lạ, một hồi lâu mới nói:
- Hades à, tôi không tìm được đá thần.
Dương Thần sửng sốt cười nói:
- Anh đã muốn nói với tôi chuyện này. Anh vẫn hoài nghi là tôi động chân động tay
sao?
- Không phải!
Ares khinh thường nói:
- Cỡ anh làm sao dùng thủ thuật giấu diếm được tôi.
- Lại khoác lác, khoe khoang tự đại.
Christine nói thầm, khinh thường liếc Ares một cái.
Ares đứng phắt dậy, mắt hổ mở to chỉ vào Christine tức giận nói:
- Aphrodite cô phải quyết đấu với tôi sao?
- Cái đồ đầu trâu, không cần khoa chân múa tay với phụ nữ, ta sẽ không ra tay với
ngươi.
Christine hừ lạnh một tiếng, xoay đi… Không để ý đến gã.
Ares khóe miệng co giật một hồi, cuối cùng không phát tác, lại ngồi xuống nói:
- Tôi tới nơi này, vốn là muốn tìm người đàn bà đáng giận này đánh nhau. Nhưng
nếu cô nhát gan như vậy, tôi cũng không bắt cô đánh. Nhân tiện nhớ đến cô cũng ở đây,
muốn hỏi một chút, đá thần hiện giờ không có manh mối, cô cũng không tìm được đá thần.
- Không phải không tìm được.
Dương Thần nhấp ngụm trà nói:
- Là tôi chưa muốn đi tìm.
Ares trong mắt hiện lên một mảnh nghi hoặc:
- Vì sao, chẳng lẽ anh không biết, Đá thần đại biểu cho cái gì sao?
- Tôi biết, giải được bí mật của Đá thần, khả năng năng lượng liền đạt được so với
thần, thậm chí… có thể đột phá không gian cực hạn.
Dương Thần nói.
- Đã biết rõ rồi, vậy vì sao…
- Vì tôi muốn yên tĩnh hưởng thụ cuộc sống.
Dương Thần chỉ Christine:
- Cũng không phải chỉ có một chủ thần, Aphrodite cũng không tìm thấy Đá thần
sao? Tôi làm công nhân viên chức, cô ấy làm siêu sao quốc tế. Những vị khác nữa, không
biết gần đây đang làm gì. Nhưng chắc là làm công việc mà mình yêu thích. Tuy rằng không
rõ vì sao anh và Aphrodite phải sống chết với nhau. Nhưng tối thiểu, đa số người chúng ta
không để ý lắm đến đồ vật đó. Đá thần đột phá cũng tốt, khám phá không gian cũng tốt,
chỉ cần thế giới không đại loạn. Chỉ cần tôi và người tôi quan tâm không bị tổn thương, thật
hy vọng Đá thần biến mất.
Ares hừ một tiếng nói:
- Không phải bọn họ không nghĩ đến việc đạt được Đá thần, không ai có thể ngăn
cản sức hấp dẫn của Đá thần, để anh từ bỏ thể xác phàm nhân trở thành chủ thần, chẳng
lẽ cái này chưa đủ kinh người sao? Đối với thần tộc chúng ta mà nói, điều này có ý nghĩa
lớn lao. Họ biết đánh không lại tôi và Athéna, cho nên chủ động bỏ qua tranh đoạt thôi.
- s cũng không tham dự, Poseidon cũng không tham dự, anh dám theo chân
bọn họ đánh sao? Lại khoác lác…
Christine nói thầm một câu.
Ares náo loạn đỏ bừng mặt, chỉ tay vào Christine nói:
- Đồ đàn bà, đừng khiêu chiến ta. Hai người bọn chúng như rùa rụt cổ. Nếu như
dám, vì sao không đánh với tôi một trận.
- Anh sao? Bọn họ căn bản không thèm ra tay với anh thôi. Trừ anh ra, tất cả bọn
tôi, rõ ràng chỉ có Athéna và s thực lực tương đương. Có khi Poseidon cũng chỉ kém
một bậc, về phần anh… Chỉ có điều mọi người lười đánh với anh thôi.
Christine trở mình xem thường nói.
- Nói hươu nói vượn năm trăm năm trước, Athéna phải dựa vào Dự Ngôn xấu xí
của cô mới đánh bại tôi? Căn bản là không có tính toán gì hết.
- Athena căn bản không sử dụng thần khí, anh làm cô ấy sử dụng toàn lực sao?
Chỉ có điều cô ấy muốn luân hồi thôi.
Christine cười nhạo nói:
- Được rồi được rồi! Anh cũng nói ít vài câu đi.
Dương Thần vội giảng hòa, nói:
- Đá thần ở đâu, tôi thật sự không biết! Về phần anh muốn tìm thì đừng tiếp tục
tìm ở nhà tôi. Ồ không, đừng ở nhà tôi tức giận là tốt rồi. Người nhà còn muốn ăn cơm,
chờ lát nữa bà xã tôi về, em gái cũng về, tôi không muốn anh dọa bọn họ, nên cần làm gì
thì làm đi.
Ares một hồi khó thở, cũng không tiện nói gì, hung hăng trừng mắt liếc Christine
một cái, lắc người đi thẳng khỏi đại sảnh, đúng là chào người khác một câu cũng lười nói.
Dương Thần sờ sờ cái ót, thật ra hắn muốn tiếp tục nghe một chút về một việc
khác về chủ thần. Chẳng qua Ares quá kích động như vậy. Phỏng chừng người này muốn
đập nát toàn bộ Trung Hải, hắn cũng không dám nói thêm nữa.
- Cô không đi sao? Sao lại cười giống hồ ly như vậy?
Dương Thần quay đầu hỏi Christine.
Christine duỗi lưng lười biếng, xinh đẹp đến nỗi làm cho bất kỳ người đàn ông nào
cũng trở nên điên cuồng, quyến rũ cười nói:
- Thật là vui, làm cho tên đầu trâu kia tức điên lên.
- Chuyện này không có gì vui cả, tính tình y cứ như vậy. Tuy nhiên cô cũng trêu
đùa hơi quá. Tôi nhớ rõ lúc trước y đã đi Mỹ tìm cô, sao mà lần này vừa vặn lại tìm thấy cô
ở Trung Hải.
Dương Thần buông tay nói, Christine chống chống miệng:
- Mũi y thính như vậy, ai cũng không có cách nào, ai cũng kêu y là lợn rừng. Đúng
rồi! Tôi nhớ ra rồi, lần trước tôi không có hỏi anh. Anh và tên đầu trâu đó đánh nhau, kết
quả thế nào?
- Hòa, tôi cũng không biết tính thế nào. Cuối cùng dừng lại. Aris y rất lợi hại.
Dương Thần ba phải cái nào cũng nói được, việc thắng thua này, không nên nói ra
là tốt nhất.
Christine không nghĩ nhiều:
- Ông Hades thần khí ( binh khí thần) đã mất đi, anh không có thần khí, có thể
ngang tài ngang sức với Ares, thật là hiếm thấy. Tuy rằng y không phải mạnh nhất, nhưng
kinh nghiệm khi đánh nhau, y phong phú nhất.
Dương Thần tò mò hỏi:
- Vừa rồi cô nói, s và Athena là hai người mạnh nhất trong số các người?
Hắn chưa rõ lắm về điểm này. Christine cười nói:
- Không phải “các người” mà là trong số mười hai người“chúng ta”, hiện giờ anh
cũng là một trong mười hai thành viên. Còn về phần s và Athena mạnh nhất hay
không, tuy rằng chưa có chính thức so qua, nhưng vì Athena có được hai kiện thần khí,
hơn nữa cho đến bây giờ Athena vẫn chưa thua bất cứ kẻ nào. Cho nên, nếu nói ai có thể
thắng s chỉ có thể là Athena, hơn nữa trí tuệ của nữ nhân kia… Kỳ thật trí tuệ mới là vũ
khí kinh khủng nhất.
Dương Thần gật gật đầu, chỉ là hắn hỏi một chút, s và Athena bây giờ vẫn
chưa thấy qua. Không biết bọn họ có tỉnh lại hay không, hay chỉ vào tai này ra tai kia.