Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi


Trên chiếc giường rộng lớn đó của Sắc Vi, gần đây dùng tắm khăn trải giường màu cà phê đậm làm nền, đắp cái chăn cũng là màu cà phê sữa cùng loại có sợi tơ bóng loáng, vì vậy mà sắc thái có vẻ phong tình đậm đà.

Lúc này, 2 người phụ nữ trong chiếc đầm ngủ ngổn ngang, 1 chiếc đầm ngủ màu trắng, chiếc còn lại màu xanh nhạt, đều bị sự vui đùa trước khi ngủ làm tung bay trên cơ thể của 2 người.

Nhìn từ góc độ mà Dương Thần đứng, đều có thể nhìn rõ cặp đùi trắng nõn nà và sự hấp dẫn của màu sắc lạ thường giữa cặp đùi của 2 người đó.

Càng gay go hơn nữa, Sắc Vi lại chúi đầu vào ngực của Mạc Thiện Ny, còn Mạc Thiện Ny thì hơi chu cái miệng nhỏ xíu, hôn lên tóc của Sắc Vi.

2 người quấn quít ôm lấy nhau, hoàn toàn không dễ thương như ngày thương, mà có vẻ ngây ngơ hồn nhiên nhiều hơn, tỏ ra có chút cảm giác vui vẻ.

Bước chân của Dương Thần tuy nhẹ nhàng, nhưng vốn không có ý muốn che giấu, vì vậy mà, Sắc Vi nằm trên giường vẫn nghe thấy có tiếng động, lờ mờ tỉnh dậy.

Nhắc đầu khỏi bộ ngực đầy đặn và mềm mại của Mạc Thiện Ny, Sắc Vi xoa xoa cặp mắt dễ thương, chớp chớp mắt, dường như cảm thấy khô khan, không thoải mái cho lắm, nhưng vẫn thản nhiên mỉm cười.

- Ông xã, sao anh về khuya vậy.

Không phải Sắc Vi lo lắng về sự an toàn của Dương Thần, chỉ là tốc độ giải quyết công việc của hắn rõ ràng chậm hơn hồi trước rất nhiều.

Dương Thần cũng không cố ý giải thích với người phụ nữ của mình rằng mình đã gặp lũ biến thái ra sao, lại còn đụng độ 1 gã cao thủ như thế nào, và đã gặp 1 gã còn mạnh hơn cả mình nữa. Dương Thần biết những chuyện này, Sắc Vi cũng không để ý lắm, chỉ cần mình an toàn đứng trước mặt cổ, cổ sẽ không thắc mắc gì nữa.

- Anh cũng cảm thấy rất tiếc, khuya thế này mới về đến, không được nhìn thấy 2 con yêu tinh bọn em quậy trên giường.

Dương Thần bước đến bên giường, rồi ngồi xuống, thò tay chụp lấy cẳng chân xinh đẹp của Sắc Vi, nhéo vào bàn chân trắng nõn mịm màng 1 cái, làm cho Sắc Vi liếc cặp mắt xinh đẹp quở trách về hắn.

- Chúng em đâu có quậy gì đâu.

Sắc Vi nghĩ đến những lời nói mê sảng vừa nói và những việc cổ quái hiếm có đã làm với Mạc Thiện Ny, làm sao dám nói với Dương Thần, trực tiếp phủ nhận:


- Chỉ là không cẩn thận mới ngủ ra thế này thôi.

Mạc Thiện Ny vốn mới ngủ được không bao lâu cũng nghe thấy tiếng động, lim dim mở mắt ra, thấy Dương Thần mạnh khỏe ngồi nói chuyện bên giường, không khỏi mừng rỡ.

Cổ không to gan như Sắc Vi, có thể ngủ thiếp đi cũng là vì Sắc Vi đã làm cổ không để ý, và thực sự đã mệt rồi, nếu không, chắc chắn sẽ cả đêm khó ngủ, lúc này nhìn thấy Dương Thần không sao, mới có thể yên tâm.

- Sao thế, ngủ với Sắc Vi thoải mái hay ngủ với anh thoải mái hả?

Dương Thần nháy mắt với Mạc Thiện Ny.

Má lúm đồng tiền của Mạc Thiện Ny đỏ lên, ngồi dậy vỗ vào lưng của Dương Thần 1 cái.

- Nói bậy gì đó, em và Sắc Vi chỉ là mệt quá.

- Anh đâu có nói bọn em làm gì đâu, sao hình như thật sự đã xảy ra chuyện gì vậy?

Dương Thần vui cười nói.

Mạc Thiện Ny liền cảm thấy tim mình đập mạnh, lúc này xấu hổ quá bèn đánh vào người của Dương Thần mấy cái liên tiếp, nhưng sau đó, lại không kìm nổi rơi nước mắt.

Dương Thần và Sắc Vi đều giật mình.

- Sao vậy, sao lại xấu hổ đến khóc luôn rồi?

Dương Thần ngượng cười lắc đầu.

- Được rồi được rồi, Tiểu Thiện Thiện, sau này anh không nói em ngủ với Sắc Vi nữa, được không? Đừng khóc nữa.

Mạc Thiện Ny dở khóc dở cười đánh vào chân của Dương Thần 1 cái, thở hổn hển, nói:

- Ai khóc vì chuyện này chứ, em cảm thấy, anh bình an vô sự thì tốt quá rồi. Từ nhỏ đến lớn, em chưa từng gặp ai nguy hiểm đến như vậy, như đống thuốc nổ vậy, bên cạnh anh lúc nào cũng khẩn trương sợ sệt, không thể yên tâm nghỉ ngơi.

Dương Thần xấu hổ gãi đầu.

- Anh cũng không muốn, nhưng…

- Không cần phải nhưng nhị gì hết, tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng nếu em thật sự để ý điều đó, thì em đã không cắn thật chặt anh đến bây giờ.

Mạc Thiện Ny vừa trách vừa cười, nói thầm 1 câu:

- Đồ khốn…

- Được lắm, ông xã, không ngờ anh lại gọi chị Thiện Ny là “Tiểu Thiện Thiện”, sao trước giờ không gọi em như vậy hả?

Sắc Vi bỗng nhắc qua 1 vấn đề khác.

Dương Thần buồn rầu.

- Tên của 2 người bọn em đâu có giống.

- Không phải chuyện này, quan trọng là mức độ thân mật kìa, em đã gọi anh là ông xã rồi, anh không gọi em bằng cái tên đó thì thôi đi, anh xấu lắm, còn giống như chị Thiện Ny vậy, gọi em là… gì gì đó…

Sắc Vi bĩu môi, cũng có 1 chút ngại ngùng, nhưng trong lòng tràn đầy mong chờ nhìn Dương Thần.


Dương Thần suy nghĩ 1 chút, nói:

- Không lẽ, là… “Tiểu Sắc Sắc”?

- Anh mới là “Tiểu Sắc” đó.

Sắc Vi bĩu môi nói:

- Tiểu Vi Vi.

Mạc Thiện Ny ở bên cạnh “phì” cười 1 tiếng, cười khanh khách nói:

- Tiểu Sắc Sắc… Tiểu Sắc Sắc…

Mạc Thiện Ny vừa xấu hổ vừa cáu giận, cuối cùng trừng trừng ánh mắt nhìn “kẻ đầu sỏ” Dương Thần.

- Cũng tại anh, gọi bậy bạ hoài.

- Là em cho anh gọi vậy chứ bộ, hồi trước anh gọi em là cục cưng không phải tốt lắm sao.

Dương Thần trong lòng nghĩ phụ nữ thật sự khó chiều.

- Vậy cũng phải suy nghĩ rõ ràng chứ.

Sắc Vi thở hổn hển quay người đi chỗ khác, rồi xong quay về phía Mạc Thiện Ny đang cười đến nổi sắp lăn lộn, nói:

- Chị Thiện Ny, nếu chị còn cười nữa, thì trò chơi mới chơi lúc nãy sẽ phải chơi thêm 1 lần nữa đó.

Mạc Thiện Ny giật mình, như là nhớ ra điều gì đó thật kinh khủng, liền nhịn cười, nhưng lại nhìn Dương Thần với vẻ mặt đáng thương.

- Sắc… à,… Tiểu Vi Vi, em chơi trò gì vậy? Tại sao lại dọa người ta đến như vậy?

Dương Thần hiếu kỳ hỏi.

Sắc Vi mỉm cười đắc ý.

- Chính là chuyện mà anh làm cho em đó, em đóng vai của anh, còn chị Thiện Thanh đóng vai của em, cùng nhau diễn lại 1 lần.

Dương Thần có chút mơ hồ, suy nghĩ kỹ, liền hiểu ra, tình cảm, có phải chơi trò “giả phượng hư hoàng” không?

Mạc Thiện Ny tuy làm công việc khá thời thượng, nhưng thực chất bên trong cổ là người phụ nữ Đông phương, làm sao có thể chịu cho 1 cô gái hôn hít và sờ mó lung tung, cuối cùng lại còn đụng chạm vào chỗ kín đáo chứ?

Mà Sắc Vi lại là người có học võ, kỹ năng và thể lực hoàn toàn hơn Mạc Thiện Ny, vì vậy, lúc trên giường, Mạc Thiện Ny cả cơ hội phản kháng cũng không có, cứ như vậy bị Sắc Vi đè lên trên người, làm đủ mọi trò.

Tuy rằng cũng có cảm thấy 1 chút mùi vị đặc biệt, nhưng trong lòng, Mạc Thiện Ny rất khó chịu chuyện mình bị 1 phụ nữ, mà còn là người phụ nữ cùng là vợ bé “đùa giỡn”.

- Tiểu Vi Vi à, chị Thiện Ny của em không phóng khoáng như em, theo anh thì lần sau em tha cho cổ đi.

Dương Thần nhịn cười nói.

Sắc Vi hiểu rõ ý của Dương Thần, gã này khao khát không thể quậy thêm 1 lần tại chỗ, xem 2 người phụ nữ bọn họ vui vẻ.

- Không chịu đâu, sau này chị Thiện Ny chính là người phụ nữ của em.


Sắc Vi đắc chí nói.

Mạc Thiện Ny co người trốn sau lưng Dương Thần.

- Ông xã… em cũng phải học võ, em đánh không lại Sắc Vi, như vậy không công bằng.

Dương Thần nhìn gương mặt buồn bã của Mạc Thiện Ny, nhếch miệng cười 1 cái.

- Không cần, chẳng phải đã có anh rồi sao? Tiểu Thiện Thiện, dù sao thì còn lâu lắm trời mới sáng, tranh thủ lúc cả 3 người chúng ta đều ở đây, hay là cùng nghiên cứu 1 chút chuyện ai ức hiếp ai trên giường đi…

Lời này nói ra, Sắc Vi và Mạc Thiện Ny đều hiểu ý của Dương Thần, gã này thật là to gan, trực diện mở miệng chơi trò mà người thường muốn mở miệng cũng khó khăn.

2 người phụ nữ lén nhìn nhau, tuy 2 người đều rất cẩn thận xử lý cảm xúc của nhau, nhưng lại vì 1 số nguyên do, mà tương đối thân mật, dù sao thì cũng cùng là vợ bé, đồng thời cũng có thể xem là “tình địch”, chuyện 2 người phụ nữ chung 1 chồng, 2 người đã sớm suy nghĩ trước khi Dương Thần đến, nhưng chẳng ai tỏ thái độ gì, giờ, đã trở thành 1 điều then chốt.

Dương Thần chú ý tâm trạng phức tạp trong mắt của 2 người phụ nữ, thầm nói mình sơ ý quá.

2 người này không phải là người phụ nữ phong trần mà mình đã gặp trước đó, bọn họ không phải tồn tại chỉ để mình đùa giỡn, muốn cùng chơi với bọn họ, thì phải thử thách với đạo đức và tình cảm mấu chốt của 2 người phụ nữ.

Dương Thần vội vàng nói:

- Anh chỉ nói đùa thôi, đừng tưởng thật đó, anh thấy chúng ta đi ngủ thôi.

Sắc Vi và Mạc Thiện Ny liếc mắt nhìn nhau, cùng lúc nói với Dương Thần.

- Ông xã, thực ra…

Không đợi Mạc Thiện Ny nói hết lời, Dương Thần bỗng nhiên đứng dậy.

- 2 em ngồi ở đây đi, đừng có ra ngoài, anh ra ngoài gặp 1 người.

Dương Thần bỗng vội vàng nói với 2 người phụ nữ.

Nói xong, không đợi 2 người lấy lại tinh thần, Dương Thần đã nhanh chóng đi ra khỏi phòng, đi thẳng vào trong sân nhà bên ngoài phòng ngủ của Sắc Vi, nhảy phốc 1 cái, trèo tường đi đến 1 con hẻm nhỏ bên đường.

Chỉ thấy 1 bóng người hướng lưng về Dương Thần trong bóng tối, đợi Dương Thần bước đến phía sau, mới quay lại người lại.

- Ares, không phải mày nói muốn đi sao?

Vẻ mặt của Dương Thần có chút trịnh trọng, đối mặt với đối thủ dường như cùng đẳng cấp với mình, Dương Thần cảm thấy kinh ngạc khi Ares lại kiếm mình 1 lần nữa.

Sắc mặt của Ares không hơi khó coi, nói:

- Tuy là mày có thể không tin, nhưng tao vẫn phải nói với mày. 2 tên thuộc hạ đó của tao, đã mất liên lạc. Bọn chúng đã lấy đi viên đá thần trong tay mày, bây giờ, kể cả đá thần, cũng không biết đi đâu rồi.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!