Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thay thế

Mạc Đình Kiên nghe vậy thì hơi ngẩn ra, sau đó ngồi xuống cạnh cô.

“Chuyện hồi nhỏ?” Anh nhìn cô, có vẻ rất hứng thú với những gì cô mơ thấy.

Hạ Diệp Chi gật đầu, sắc mặt ôn hòa: “Ừm, mơ thấy chuyện hồi còn rất nhỏ.”

Tiếp đó, Hạ Diệp Chi nhẹ nhàng nói: “Hồi nhỏ em học rất tốt.”

Mạc Đình Kiên ngẩng đầu: “Vậy sao?”

Hạ Diệp Chi có thể cảm nhận được tâm trạng Mạc Đình Kiên không tốt nhưng anh vẫn kiên nhẫn nói chuyện với cô.

Hạ Diệp Chi nhìn anh, bỗng nhiên nở nụ cười: “Em còn mơ thấy cảnh gặp được anh trên con phố cũ.”

Ánh mắt Mạc Đình Kiên xảy ra biến hóa rất nhỏ.

Hạ Diệp Chi hỏi anh: “Hôm đó anh thật sự bỏ nhà ra đi sao?”

“Đúng vậy.”

“Bởi vì chuyện của mẹ sao?”

Hạ Diệp Chi nhớ khi đó là lúc mẹ của Mạc Đình Kiên gặp chuyện không may mà qua đời chưa lâu.

Mặc dù bây giờ Mạc Đình Kiên nhìn như không gì làm không được, nhưng thời điểm đó anh chỉ là một đứa bé mười một tuổi mà thôi.

Chuyện của mẹ ảnh hưởng rất lớn đến anh, cho nên tính cách hiện giờ của anh cũng có chút cố chấp khác hẳn với người thường.

Anh trầm mặc, dường như là đang cân nhắc nên đáp lại như thế nào.

Một lát sau, anh từ từ nói: “Khi đó tương đối khó chịu, nhưng sau đó nghe cô bé kia nói với mẹ rằng cô ấy như vậy không tốt, anh lại cảm thấy được an ủi.”

Anh dùng vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc để nói đùa.

Hạ Diệp Chi giả bộ tức giận đẩy anh một cái: “Có ai nói như anh không! Không nghĩ đến tâm trạng của em gì cả.”

Mạc Đình Kiên nhếch môi, lộ ra một nụ cười không quá rõ ràng: “Nhưng trên thực tế, anh thật sự đã được những lời em nói an ủi mà.”

Nếu như không phải nhờ Hạ Diệp Chi, ngày đó có lẽ anh không thể sống sót trở về rồi.

Có thể anh phải chịu áp lực tâm lý quá lớn, lớn đến nỗi anh không chịu nổi.

Không ai có thể hiểu được nổi thống khổ của anh, cũng không có ai muốn hiểu.

Lúc đó, trong lời kể của Hạ Diệp Chi, anh rút ra được kết luận Tiêu Thanh Hà là một người mẹ không có chút trách nhiệm nào.

Nhưng trong lời của cô đều có ẩn ý, kiếm cớ giúp Tiêu Thanh Hà.

Mà mẹ của anh cho đến lúc chết cũng đều đang bảo vệ anh, nếu như anh cứ vậy mà chết đi thì cũng phụ lòng của mẹ rồi.

Mẹ vô cùng yêu thương anh.

“Thật không ngờ, em vẫn luôn cất giữ chiếc bút máy đó, anh cũng đã quên chuyện này rồi cho đến khi thấy chiếc bút máy ở chỗ em, hoàn toàn không ngờ tới.”

Mạc Đình Kiên híp mắt nhìn cô.

Hạ Diệp Chi lập tức nở nụ cười lấy lòng, nói thêm: “Lúc em giúp Hạ Hương Thảo gả cho anh thì anh cũng chưa nhận ra em mà!”

Mạc Đình Kiên trầm mặc trong chốc lát, sắc mặt nghiêm túc vài phần.

Hạ Diệp Chi không chắc chắn, hỏi: “Không phải chứ, lần đầu tiên anh nhìn thấy em đã nhận ra rồi sao?”

“Không.” Mạc Đình Kiên bình tĩnh nói: “Chủ yếu là quá xấu đi.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Diệp Chi xụ xuống, gọi tên của anh từng chữ một: “Mạc Đình Kiên!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!