Hạ Diệp Chi biết, hai người đàn ông này chụm lại rồi, có lẽ còn phải nói một lúc nữa, sẽ không đi ngủ ngay.
Cố Tri Dân cười híp mắt nói: “Được, cảm ơn nhé.”
“Khách sáo gì chứ, cứ xem như ở nhà mình.” Hạ Diệp Chi nói rồi, nhìn Mạc Đình Kiên: “Em cũng đi xem Hạ Hạ một chút.”
…
Đúng như dự đoán của Hạ Diệp Chi, cô về tới phòng, tắm xong rồi, Mạc Đình Kiên cũng vẫn chưa về phòng.
Cho dù đàn ông có lớn tuổi, ngày thường có thâm trầm, thì trong xương cốt cũng vẫn là tính cách cậu bé, tụ với bạn thân không gì không nói thì cũng sẽ trở nên thích chơi đùa.
Hạ Diệp Chi mặc áo khoác lặng lẽ đến thư phòng Mạc Đình Kiên nhìn một cái, phát hiện hai người đang uống rượu, cũng không quấy rầy họ, im lặng rời đi.
Trong thư phòng.
Cố Tri Dân lười biếng nửa dựa vào sofa, tay cầm ly rượu cũng lắc lắc lư lư: “Đình Kiên, cậu cất nhiều rượu như vậy cũng không uống hết, hay là tôi đến giúp cậu uống đi.”
Mạc Đình Kiên ngước mắt nhìn anh ta, không nói chuyện.
Uống rượu chỉ là chuyện nhỏ, trọng điểm mà Cố Tri Dân muốn nói nhất định không phải chuyện này.
Cố Tri Dân tiếp tục nói: “Để tiện uống rượu với cậu hơn, không bằng tôi dọn tới nhà cậu ở đi? Thế nào?”
Mạc Đình Kiên lạnh lùng cự tuyệt: “Không được.”
“Chỉ bày thêm đôi đũa, dù sao nhà các người ngày nào cũng có người làm làm cơm, một mình tôi ở, thuê người làm ở lại rất phiền phức…”
Mạc Đình Kiên nhếch môi: “Cậu có thể ở cùng bạn gái.”
Cố Tri Dân xì một tiếng: “Cậu cố ý đúng không?”
Mạc Đình Kiên cũng không phủ nhận: “Đúng đó.”
Cố Tri Dân cảm thấy nếu mình còn tiếp tục thảo luận chuyện này với Mạc Đình Kiên, chính là tự tìm khổ sở.”
Anh ta thay đổi tư thế, ngồi thẳng lên, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc: “Chuyện của Tiêu Văn, tôi sẽ giải thích lúc “Mất Thành” đóng máy.”
Thân thể Tiêu Văn gần đây điều dưỡng không tệ, bây giờ đã có thể làm xét nghiệm DNA rồi.
Chỉ là, Tiêu Văn không phải đèn cạn dầu, đến lúc đó nhất định sẽ không cam chịu bày bố, cho dù Cố Tri Dân không để các động tác nhỏ của cô ta vào mắt, nhưng cũng lo lắng sẽ ảnh hưởng tới Thẩm Lệ, dù sao thì Tiêu Văn nhằm vào Thẩm Lệ không phải chỉ một hai lần.
“Mất Thành” bây giờ đã bước vào giai đoạn quay chụp quan trọng, bộ phim điện ảnh này rất có khả năng sẽ giành giải thưởng, Thẩm Lệ cần quay với trạng thái tốt nhất, không thể phân tâm.
…
Nơi lấy cảnh mới có chút xa xôi, điều kiện cũng tệ, nhưng còn may vẫn có mạng.
Điều kiện tệ ngoại trừ khiến sinh hoạt không quá tiện lợi còn khiến tiến độ quay chụp trở nên chậm đi, nhưng thời gian quay một ngày cũng không ngắn.
Mỗi ngày Thẩm Lệ kết thúc công việc về chỗ ở đều mệt đến nằm xải lai, căn bản không có thời gian và tâm trạng lướt điện thoại linh tinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!