Chap 13: cảm giác kì lạ
– dậy rồi sao ? Xuống ăn sáng đi.
Sở Dịch hôm nay lại ở nhà.
Lúc cô thức dậy đã là 10 giờ sáng hôm sau.
Chuyện hôm qua cứ như một cơn ác mộng với cô.
Là ác mộng nhưng nó không thể khiến cô quên được bởi vì toàn thân cô đều đau nhức, nhất là phần thân bên dưới không thể nào xuống nổi giường.
Cô chỉ vừa bước xuống, đi được vài bước lại té ngã vì đau đớn.
– tôi…tôi đi không nổi nữa. Có thể không ăn được không ?
Cô bình thường đều rất sợ Sở Dịch.
Chỉ là đêm qua ông trời cho cô mượn gan mắng hắn mà thôi.
Sở Dịch không nói gì, liền rời khỏi phòng.
Không nói gì cũng tốt, ít nhất không ép cô phải rời giường.
Một lúc sau, Sở Dịch lại vào phòng, trên tay còn mang một mâm thức ăn có cháo và sữa.
– ngồi dậy ăn đi !
Cô không mơ chứ ? Hắn lại đích thân mang thức ăn lên tận nơi cho cô.
Cô ngồi dậy cũng rất khó khăn, cầm lấy chén cháo trong mâm định một hơi ăn hết.
Nhưng lại không may bị bỏng vì cháo còn rất nóng.
– cô mất cảm giác à ? Cháo nấu như vậy còn húp mà không thổi. Bỏng là vừa rồi !
Hắn tuy mắng cô nhưng vẫn vội vã lại bàn rót một ly nước cho cô uống.
– mau uống đi, cô bị bỏng là chị hai đánh chết tôi đấy.
Hoá ra hắn tốt với cô là vì chị Mộng Điệp.
Dù là bị gượng ép cũng được nhưng hắn thật sự là đối tốt với cô hơn một chút.
– tôi ăn xong rồi, cũng uống sữa xong rồi. Ngài đi làm đi, có gì tôi sẽ gọi thím Chu.
Cô nhanh chóng tìm cớ đuổi hắn đi.
– sau này gọi tôi là Dịch, đừng gọi ông chủ nữa.
Trước khi đi hắn vẫn không quên nhắc nhở cô về việc thay đổi cách xưng hô.
Nếu như khoảnh khắc hắn đối xử tốt với cô như vậy cứ kéo dài thì tốt biết mấy.
Nhưng chỉ là cô mơ mộng hão huyền mà thôi.
~
– ngày mốt là sinh thần của mẹ nuôi, anh có đưa chị dâu đến không ?
Triệu Tâm và Sở Dịch là anh em kết nghĩa.
Sở Dịch lớn hơn Triệu Tâm 3 tuổi nên là anh trai của Triệu Tâm.
Mẹ của hắn – Trần Mỹ Lệ cực kỳ quý mến Triệu Tâm.
Nếu như ban đầu không phải hắn muốn lấy Thẩm Nhược Lệ thì có lẽ bà ta đã tác thành cho bọn họ thành đôi.
Ở ngoài vùng ngoại ô phía Tây thành phố Tây Vân có xây dựng một ngôi biệt thự nhỏ cho Trần Mỹ Lệ sinh sống.
Tính cách của bà ta trước nay không hợp với con trai của mình nên mới không ở cùng.
Nhưng sinh thần mỗi năm Sở Dịch đều dành thời gian đến tham dự sinh thần của bà ta.
– em cảm thấy anh nên đưa cô ta tới đó hay không ?
Sở Dịch chưa từng nghĩ đến phải đưa người khác đi cùng mình đến bất kỳ buổi tiệc nào, duy nhất chỉ có Thẩm Nhược Lệ là ngoại lệ.
– người mà chị Mộng Điệp đã chọn, em tin chắc là một cô gái tốt. Cho nên…
– biết rồi !
Triệu Tâm chưa nói hết lời, đã bị hắn cắt ngang lời.
Chị gái của hắn đứng về phía cô thì thôi đi, đến cả cô em gái kết nghĩa này cũng đứng về phía cô.
Hắn thật không hiểu nổi cô tốt ở điểm nào.
– vậy anh đừng khiến em thất vọng ! Đã đưa người đến thì nhất định phải luôn đứng về phía cô ấy đấy. Em nói như vậy thôi, nói nhiều không hay.
Sở Dịch trở về Sở gia
– cô ta đâu ?
Hắn không thấy bóng dáng cô trong nhà cho nên liền lên tiếng hỏi thím Chu.
– ngài nói bà chủ sao ?
Hắn gật đầu.
– lúc nãy có người đến đón bà chủ đi ăn rồi, bà chủ nhờ tôi nói lại với ngài muộn mới về.
Sở Dịch lại tiếp tục truy hỏi thân phận của người đến đón cô.
– là nam hay nữ ? Già hay trẻ ?
Có cần thiết phải hỏi cặn kẽ vậy không ?
– là một chàng trai và hai cô gái, bọn họ đều là rất xinh đẹp. Có vẻ như là con nhà giàu có nào đó.
Hắn không hiểu tại sao đột nhiên lại quan tâm quá mức việc cô qua lại với ai.
Khi nghe thím Chu nói những người cô đi cùng còn có đàn ông, hắn cảm thấy vô cùng tức giận.
Hắn rõ ràng rất ghét cô mà, tại sao lại có loại cảm giác như vậy ?
Loại cảm giác như bản thân đang ghen.
– bọn họ có nói đi đâu không ?
Lại tiếp tục truy hỏi.
– bà chủ không nói đến, tôi là người làm cũng không dám hỏi đến.
Sở Dịch nghe vậy càng thêm không vui.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!