CHƯƠNG 946: THÀNH CHỦ QUÁ BẤT CÔNG, CON GÁI CỦA ÔNG TA (3)
Cho nên ông ta vẫn chịu đựng chờ đợi, chờ đợi nhìn xem cô cả nhà họ Đường sẽ thay đổi càn khôn như thế nào.
Ở một bên khác, cậu Hàn cũng thông báo cho Tiểu Cửu, Tiểu Cửu trực tiếp liên lạc với cô gái đó. Giống như chú Lương đã dự liệu, sau khi Tiểu Cửu lấy được tóc của cô gái đó làm giám định thì liền để cho người ta âm thầm theo dõi cô gái đó, điều tra rõ ràng nơi ở của cô gái đó.
Cho nên Tiểu Cửu tìm được nơi ở của cô gái đó rất dễ dàng…
Nhưng mà cô gái đó lại không có ở chỗ đấy, một người bạn cùng thuê nhà với cô ta nói với Tiểu Cửu rằng bà nội của cô gái ấy bị bệnh, cho nên cô gái ấy đã trở về thăm bà nội.
Người ta còn nói với Tiểu Cửu rằng sáng ngày mai chắc chắn cô gái ấy sẽ trở về, bởi vì ngày mai sau khi cô gái trở về thì còn phải đi làm.
Tiểu Cửu vẫn có chút sốt ruột, dù sao thì không thể xem thường chuyện này được, giám định kết quả của cô gái này đã biểu hiện cô ta chính là con gái của thành chủ.
Cho nên Tiểu Cửu muốn nhanh chóng mang cô gái này về cho Trương Minh Hoàng.
Nhưng mà cô gái này trở về thăm bà nội của cô ta, cho dù Tiểu Cửu có đi tìm thì cũng sẽ bị trì hoãn một đoạn thời gian, cô gái nói sớm ngày mai sẽ trở về, Tiểu Cửu cũng sợ cô gái này đi đến nơi khác thì lại càng trì hoãn thời gian thêm nữa.
Cho nên Tiểu Cửu quyết định là sáng sớm ngày mai lại đến, Tiểu Cửu nghe thấy tên của cô gái, tên là Trình Nhu Nhu.
Tiểu Cửu rời khỏi căn nhà mà Trình Nhu Nhu thuê, đột nhiên nghĩ đến một chuyện nào đó, Trình Nhu Nhu về thăm bà nội của cô ta.
Ba của Trình Nhu Nhu không phải là thành chủ à, vậy thì bà nội của Trình Nhu Nhu không phải là mẹ của thành chủ ư?
Hiện tại mẹ của thành chủ hẳn là đang ở lâu đài ở đây,
Người bình thường sẽ không biết vị trí lâu đài của bọn họ, cho nên bà nội mà Trình Nhu Nhu nói chắc chắn không phải là mẹ của thành chủ.
Cho nên người bà nội này của Trình Nhu Nhu là có chuyện gì vậy?
Nhưng mà Tiểu Cửu cảm thấy những chuyện này đều không quan trọng, dù sao thì kết quả giám định rõ ràng đã đặt ở đó, đó là minh chứng tốt nhất. Về phần những chuyện khác, đến lúc đó hỏi một chút liền rõ ràng thôi.
Bởi vì thái độ lần trước của Trình Nhu Nhu trong nhà hàng, ấn tượng của Tiểu Cửu đối với Trình Nhu Nhu vẫn thật là không tệ.
Chuyện Tiểu Cửu đi tìm Trình Nhu Nhu rất nhanh liền truyền vào trong tai của Bùi Doanh.
Bùi Doanh suy nghĩ vẫn nên đi gặp Thành thiếu chủ.
“Thành thiếu chủ, Tiểu Cửu đang đi tìm Trình Nhu Nhu, muốn dẫn Trình Nhu Nhu trở về, cho nên kết quả giám định chắc chắn khớp rồi, chúng ta đã thành công.” Lúc này Bùi Doanh thật sự rất kích động, cũng rất hưng phấn, chỉ cần chuyện này thành công thì tiếp theo đây sẽ có lợi ích không đếm được.
Đương nhiên lợi ích tốt nhất đối với cô ta mà nó chính là có thể dẫm đạp Hàn Nhã Thanh dưới lòng bàn chân.
Thành thiếu chủ lạnh lùng liếc nhìn cô ta một chút, chuyện mà người của anh ta tự mình đi xử lý sao lại có thể không thành công được chứ?
Chỉ là người phụ nữ ngu ngốc này cho rằng có nhiêu đó đã thành công rồi?
Cô ta có thể đừng mơ mộng hão huyền quá mức được không? Cho là ông già dễ lừa gạt như vậy.
“Cô cảm thấy chuyện như vậy còn cần cô tự mình chạy đến đây nói cho tôi biết?” Giờ phút này giọng nói của Thành thiếu chủ rất lạnh lùng, mang theo ý trào phúng và chán ghét không hề che giấu, người phụ nữ ngu xuẩn này thật sự là càng nhìn càng cảm thấy buồn nôn.
Nếu như không phải là cô ta có chút tác dụng, còn có thể để cho anh ta tìm việc vui vẻ thì anh ta thật sự muốn đá cô ta một phát đi ra ngoài.
“Tôi biết là Thành thiếu chủ nắm bắt tin tức rất nhanh, chuyện như vậy chắc chắn sẽ không cần tôi đến nói cho Thành thiếu chủ nghe, tôi chỉ là muốn nói kế hoạch tiếp theo của chúng ta cho Thành thiếu chủ biết.” Bùi Doanh là một người thông minh, đương nhiên có thể nhìn ra được sự trào phúng và chán ghét của Thành thiếu chủ đối với cô ta.
Đương nhiên là trong lòng của Bùi Doanh không vui, thậm chí là rất bất mãn, nhưng mà cô ta phải nhịn nhục ở trước mặt của Trịnh Hùng, cô ta cũng không dám làm loạn, vẫn cứ luôn chịu đựng, huống hồ chi là vị Thành thiếu chủ này.
Mặc dù Thành thiếu chủ trẻ tuổi nhưng mà lòng dạ còn xấu hơn Trịnh Hùng, năng lực thủ đoạn đương nhiên còn lợi hại hơn Trịnh Hùng.
Thật ra thì trong lòng của cô ta cũng sợ vị Thành thiếu chủ ngày.
Nhưng mà chuyện này nếu tách khỏi Thành thiếu chủ thì căn bản không thực hiện được.
Hiện tại Thành thiếu chủ đã giúp cô ta, đã trở thành một phe với cô ta, cho dù Thành thiếu chủ có không thích cô ta thì vì lợi ích chung của bọn họ, vậy cũng không dám làm cái gì cô ta.
Nghĩ đến đây, trong lòng của Bùi Doanh lại nhịn không được mà đắc ý.
Thành thiếu chủ có lợi hại hơn nữa thì đối với chuyện này vẫn phải dựa vào cô ta.
“Kế hoạch tiếp theo?” Ánh mắt có Thành thiếu chủ hơi nâng lên một chút, nhưng mà cũng không nhìn thẳng vào Bùi Doanh, người phụ nữ này là đang nói kế hoạch tiếp theo với anh ta?
Cô ta cảm thấy rằng chuyện kế tiếp đây vẫn là điều mà cô ta có thể nắm bắt được?
Người phụ nữ này có phải đã tưởng mình là cái gì rồi không vậy?
“Chính là Trình Nhu Nhu trở thành con gái của thành chủ, kế hoạch sau khi đến bên cạnh thành chủ.” Bùi Doanh nhìn về phía Thành thiếu chủ, trên mặt mang theo nụ cười đắc ý, cô ta đã lên kế hoạch tốt cho tất cả mọi chuyện rồi rồi.
Vốn dĩ là cô ta cũng không muốn nói những lời này cho Thành thiếu chủ biết, nhưng mà hiện tại Thành thiếu chủ đã xem thường cô ta, cô ta cảm thấy cô ta hẳn nên để cho Thành thiếu chủ biết sự lợi hại của cô ta.
“Ồ, vậy cô nói thử xem cô có kế hoạch gì.” Đầu lông mày của Thành thiếu chủ hơi nhướng lên, nhìn có vẻ như có mấy phần hứng thú.
“Để Trình Nhu Nhu trở thành con gái của thành chủ, đến bên cạnh thành chủ, đó chỉ là bước đầu của kế hoạch, quan trọng nhất chính là thông qua chuyện này kết quả cuối cùng mà chúng ta đạt được là như thế nào.” Liên quan đến chuyện này, Bùi Doanh đã có dự định từ sớm, cô ta biết rất rõ ràng mục tiêu của cô ta, bây giờ muốn xem xem Thành thiếu chủ muốn đạt được kết quả như thế nào.
Đương nhiên thứ mà Thành thiếu chủ muốn chắc chắn đặt toàn bộ Quỷ Vực Chi Thành.
“Cô cảm thấy có thể đạt được hiệu quả gì?” Khóe môi của Thành thiếu chủ cong cong giống như cười mà không phải cười, bây giờ người phụ nữ đang nói chuyện hiệu quả gì gì đó với anh ta.
Làm cho người ta tức cười chết!
“Thứ mà tôi cần cũng không cần Thành thiếu chủ phải hao tâm, thứ mà Thành thiếu chủ muốn, tôi có thể giúp Thành thiếu chủ đạt được.” Lời nói này Bùi Doanh đã tính trước, cô ta rất có lòng tin đối với kế hoạch của mình.
“Ha…” Thành thiếu chủ đột nhiên nở nụ cười, nhưng mà nụ cười đó nghe có hơi lạnh lẽo, nghe không ra là thờ ơ hay trào phúng: “Thứ mà tôi muốn? Cô đạt được giúp cho tôi?”
Anh ta cảm thấy có lẽ đây chính là câu chuyện cười buồn cười nhất mà anh ta từng nghe thấy.
Là ai cho người phụ nữ này thể diện?
“Nếu như Thành thiếu chủ không tin thì có thể rửa mắt mà đợi, tôi đảm bảo sẽ không để cho Thành thiếu chủ phải thất vọng.” Bùi Doanh cho rằng Thành thiếu chủ không tin tưởng vào năng lực của cô ta, cô ta biết nếu như Thành thiếu chủ đã không tin cô ta rồi thì bây giờ cô ta có nói thêm gì nữa cũng không có tác dụng, nhưng mà cô ta có thể dùng sự thật để chứng minh.
“Vậy cô nói thử xem tôi muốn cái gì?” Rốt cuộc Thành thiếu chủ cũng đã ngẩng đầu lên nhìn Bùi Doanh một chút.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!