Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

Cậu bé Đường Minh Hạo quá nhạy cảm, cậu sợ Dương Tầm Chiêu thật sự không thích cậu cùng với em gái của mình.

Phạm My hiểu ra, khóe môi không khỏi giật giật, vừa mới dọa đến bà, bà còn cho là Dương Tầm Chiêu mù thật.

“Được, vậy mẹ không chữa nữa. Mẹ chờ con chữa trị. Mẹ biết rằng con sẽ chữa được cho anh ta, dù anh ta mắt mù hay là lòng bị mù.” Hàn Nhã Thanh đương nhiên hiểu được suy nghĩ của con trai Đường Minh Hạo, để cho cha con họ giải quyết vấn đề giữa họ.

Mà bây giờ cô muốn đi tìm Dương Tầm Chiêu, có chuyện quan trọng hơn, đúng vậy, còn có chuyện quan trọng hơn!!

Đường Minh Hạo môi khẽ cong, không lên tiếng.

Hàn Nhã Thanh đứng dậy đi ra ngoài.

“Anh, không phải mẹ nói bệnh của ba là do anh hai chữa trị sao? Tại sao bà ấy vẫn đi mất rồi?” Sau khi Hàn Nhã Thanh rời đi, người bạn nhỏ Vũ Kỳ phản ứng lại, không nhịn được mà mở miệng.

Cho nên, mẹ cô chỉ lấy cớ, cô nhóc ngốc nghếch bị lừa rồi, nhưng Đường Minh Hạo không nói ra.

“Anh à, em cảm thấy bây giờ mẹ yêu ba hơn cả chúng ta.” Đôi mắt to tròn của Vũ Kỳ chuyển một vòng, đột nhiên nói ra câu thế này.

Đường Minh Hạo môi mấp máy, rõ ràng là cậu muốn giải thích, hoặc là giúp mẹ thân yêu của mình biện hộ, nhưng cậu lại thấy mình không thể giải thích được chút nào.

Vì trong lòng cậu cũng nghĩ như vậy.

Mẹ bọn họ tối hôm qua không có nghỉ ngơi, về đến nhà nói đi ngủ, liền đuổi bọn họ xuống lầu, kết quả bây giờ trực tiếp đi gặp Dương Tầm Chiêu?

Cậu ấy có thể nói gì nữa?

“Ba yêu mẹ hơn chúng ta, và bây giờ mẹ cũng yêu ba hơn?” Cô nhóc Vũ Kỳ chậm rãi nói thêm.

Phạm My sững sờ khi nghe những lời của Vũ Kỳ, vừa định mở miệng.

“Chà, họ yêu nhau là đúng rồi.” Tuy nhiên, bà chưa kịp nói thì Đường Minh Hạo đột nhiên nói.

Dù vẫn còn nhiều điều không hài lòng với Dương Tầm Chiêu, nhưng cậu bé cảm thấy cha mẹ yêu thương nhau là điều bình thường.

Hàn Nhã Thanh vốn dĩ muốn gọi điện cho chú Lý để đưa cô đi, nhưng cô nghĩ lúc này đang đi tìm Dương Tầm Chiêu, không biết khi nào mới về nên trực tiếp hỏi chìa khóa từ chú Lý rồi lái xe đi ra ngoài. chính cô lái xe ra ngoài.

Kỹ năng lái xe của Hàn Nhã Thanh không có gì đáng nói, cô lao đến nhà của Dương Tầm Chiêu bằng tốc độ nhanh nhất, đương nhiên lần này cô không vượt đèn đỏ hay chạy quá tốc độ.

Hàn Nhã Thanh biết mật mã của nhà Dương Tầm Chiêu, và mở khóa, đi thẳng lên lầu, đi thẳng vào phòng của Dương Tầm Chiêu.

Tuy nhiên, không có ai trong phòng của Dương Tầm Chiêu.

Hàn Nhã Thanh sửng sốt, theo lý thuyết vào giờ này Dương Tầm Chiêunên về nhà vào lúc này.

Anh ấy không về nhà, mà còn ở công ty?

Hàn Nhã Thanh sững sờ, đột nhiên cảm thấy có phải mình quá bốc đồng.

Muốn tạo cho Dương Tầm Chiêu một bất ngờ, nhưng cô không ngờ rằng Dương Tầm Chiêu hoàn toàn không có ở nhà.

Hàn Nhã Thanh khẽ thở dài, sau đó rời khỏi phòng ngủ chính, vốn dĩ cô muốn đi thẳng xuống lầu, nhưng khi đi ngang qua căn phòng cô từng ở, đột nhiên nghe thấy trong phòng có tiếng chuyển động.

Ánh mắt của Hàn Nhã Thanh chợt lóe lên, sau đó nhanh chóng mở cửa.

Không có ai trong phòng, nhưng tiếng nước chảy từ phòng tắm.

Không lâu sau khi Dương Tầm Chiêu về nhà, anh đang tắm trong phòng tắm.

Khóe môi Hàn Nhã Thanh không khỏi câu lên, Dương Tầm Chiêu giữ phòng ngủ chính lớn như vậy không dùng đến, vậy mà sống trong phòng khách mà cô từng ở?

Lý do là Dương Tầm Chiêu nhớ cô quá nhiều, phải không?

Khóe môi Hàn Nhã Thanh bất giác nhếch lên, cô đóng cửa lại, sau đó trực tiếp đi vào phòng tắm.

Bước đến cửa phòng tắm, cô gõ cửa phòng tắm.

“Ai?” Trong phòng tắm dừng lại tiếng nước, giọng nói có chút trầm thấp của Dương Tầm Chiêu phát ra.

Rõ ràng là tiếng gõ cửa quá đột ngột, Dương Tầm Chiêu nhất thời không phản ứng kịp.

“Anh Dương, anh có cần dịch vụ đặc biệt không?” Hàn Nhã Thanh cố ý đổi giọng hỏi, giọng nói tinh tế và hấp dẫn.

Tất nhiên, khi cô ấy nói điều này, nụ cười trên mặt cô ấy càng rõ ràng hơn.

Cô đang nghĩ, lúc này, tình huống này có làm Dương Tầm Chiêu sợ hãi không?

Rồi ngay sau đó, cửa phòng tắm đột nhiên mở ra.

Ánh mắt Hàn Nhã Thanh nhanh chóng nhìn sang, lúc này Dương Tầm Chiêu đã mặc áo choàng tắm, nhưng trên ngực vẫn còn những đọng giọt nước.

Rõ ràng là quá gấp gáp, anh không có thời gian để lau mình.

Dương Tầm Chiêu nhìn cô, nhìn thẳng vào cô, không nhúc nhích, không nói, không phản ứng, hoặc anh không thể tin vào mắt mình vào lúc này.

Tại sao cô ấy lại ở đây?

Cô ấy vẫn chưa đi ngủ à?

Trước đây, cô đã cố gắng lấy đẩy anh đi, làm sao giờ lại…

Giờ phút này, Dương Tầm Chiêu chắc hẳn là có ảo giác trong người, cả đêm không nghỉ ngơi thì lại sinh ra ảo giác?

“Nghe nói có dịch vụ đặc biệt, anh Dương phản ứng có phải qua gấp gáp rồi hay không .” Hàn Nhã Thanh nhìn anh, khóe môi khẽ cong lên, anh gấp gáp như vậy sao?

Giọng giả mà cô vừa dùng, anh không phải lập tức nhận ra giọng của cô?

Nghe được lời nói của cô, Dương Tầm Chiêu hai mắt chớp chớp rồi lại chớp, nhưng vẫn không nhúc nhích, vẫn nhìn cô như vậy.

Mặc dù cô cố tình thay đổi giọng nói, nhưng anh vẫn đoán ngay được đó là cô. Rốt cuộc, không có nhiều người có thể vào phòng của anh ta.

“Anh Dương có cần phục vụ không? Không cần thì tôi đi đó?” Hàn Nhã Thanh khẽ nhếch khóe môi khi thấy anh vẫn còn đang sững sờ.

Cô chủ động đi tới, phản ứng của anh là gì?

Hàn Nhã Thanh xoay người rời đi.

Dương Tầm Chiêu rốt cuộc cũng hoàn hồn, nhanh chóng vươn tay, nắm lấy cô, dùng sức kéo cô vào lòng.

Đã đến, vẫn muốn chạy à?

Không phải nói có dịch vụ đặc biệt sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!