“Có lẽ mọi người đã biết hiện tại Đường Vân Thành đã thăng chức lên tư lệnh, mà Đường Lăng cũng thăng lên ba cấp, nhà họ Đường muốn đối phó với cháu, đối phó với nhà họ Dương cũng dễ như trở bàn tay.” Lúc này Dương Tầm Chiêu cũng kéo theo nhà họ Dương, Dương Tầm Chiêu biết rõ người nhà họ Dương không bao giờ nói đến tình người, lợi ích luôn đứng đầu.
Ông cụ Dương nghe nói nhà họ Đường muốn đối phó nhà họ Dương thì đột nhiên lấy lại tinh thần, có chút sợ hãi nói: “Không phải cháu và Đường Lăng là anh em sao?”
“Em gái ruột và anh em kết nghĩa, mọi người nghĩ Đường Lăng sẽ chọn bên nào?” Dương Tầm Chiêu ngước mắt nhìn ông cụ Dương một cái, ý nghĩa rất rõ ràng.
Dương Tầm Chiêu biết anh và Đường Lăng vào sinh ra tử, cho dù xảy ra chuyện thì anh và Đường Lăng sẽ không phản bội nhau, nhưng Dương Tầm Chiêu biết người giống như ông cụ Dương không có tình cảm, cho nên Dương Tầm Chiêu biết ông cụ Dương sẽ tin.
Đúng lúc này, Đường Lăng gọi tới, đương nhiên Dương Tầm Chiêu đã dặn dò Đường Lăng trước đó.
“Đường Lăng gọi điện thoại tới.” Dương Tầm Chiêu lại nhìn ông cụ Dương một cái, cầm điện thoại nhưng không nghe máy, giống như đang do dự gì đó.
“Cháu nghe đi, nghe xem cậu ta nói thế nào, cháu mở loa ngoài để mọi người cũng có thể nghe thấy.” Ông cụ Dương nói, đi xuống cầu thang tới trước mặt Dương Tầm Chiêu.
Bà cụ Dương tự nhiên cũng đi theo xuống.
Lúc này Dương Tầm Chiêu vô cùng nghe lời, bắt máy, mở loa ngoài.
“Dương Tầm Chiêu, cậu xem cậu đã làm chuyện tốt gì với em gái tôi, con mẹ nó, cậu còn muốn cưới người phụ nữ khác.” Điện thoại vừa được kết nối, tiếng giận dữ của Đường Lăng lập tức truyền tới, nghe ra được Đường Lăng thật sự tức giận, từ trước đến nay Đường Lăng luôn nhẹ nhàng nho nhã lại mắng chửi người khác.
Ông cụ Dương nghe Đường Lăng mắng chửi thì cả người run rẩy, sắc mặt nhất thời càng khó coi.
“Anh cả, anh nghe tôi giải thích…” Dương Tầm Chiêu đương nhiên muốn giả vờ nói một câu.
“Đừng gọi tôi là anh cả, cậu làm chuyện như vậy với em gái tôi, cậu còn có mặt mũi gọi tôi là anh cả sao, từ hôm nay trở đi, tôi không có người anh em như cậu.” Bên kia Đường Lăng rống giận cắt ngang Dương Tầm Chiêu nói: “Ngày hôm qua cậu nhận lỗi, xin lỗi, cậu nói với chúng tôi sẽ cưới Thấm Nhi, chúng tôi thấy thái độ của cậu chân thành mới quyết định tha thứ cho cậu, đồng ý không kiện cậu, cậu thì hay rồi, vừa quay đầu đã đính với người phụ nữ khác, cậu đúng là Trần Thế Mỹ…”
Bên kia tiếng mắng chửi của Đường Lăng ngày càng lớn, sự phẫn nộ cách qua điện thoại cũng có thể cảm nhận rõ ràng.
Không thể không nói Đường Lăng rất có thiên phú diễn xuất.
Bên này, ông cụ Dương và bà cụ Dương càng nghe thì sắc mặt càng khó coi, trong lòng cũng càng lo lắng sợ hãi.
“Anh cả, tôi thật sự không phải cố ý, tôi thật lòng muốn cưới Thấm Nhi, tôi cũng không biết…” Dương Tầm Chiêu lại thử giải thích, đương nhiên anh chỉ diễn cho ông cụ Dương và bà cụ Dương xem thôi.
“Chó má, Dương Tầm Chiêu, cậu là tên lừa đảo, Dương Tầm Chiêu, cậu có tin tôi lập tức làm cho cậu biến mất trên đời này không, cậu có tin tôi làm cho cả nhà họ Dương biến mất hay không.” Đường Lăng lại cắt ngang Dương Tầm Chiêu nói, hơn nữa nói lời tàn nhẫn.
Sau đó Đường Lăng lập tức cúp điện thoại!
Ông cụ Dương và bà cụ Dương hoàn toàn hoàn toàn khiếp sợ!!
Hai người cứng đờ, đứng ở đó không nhúc nhích.
Bọn họ nghe rõ ràng câu nói cuối cùng của Đường Lăng, Đường Lăng nói muốn làm cho cả nhà họ Dương hoàn toàn biến mất trên đời này?
Có phải nghĩa là cũng làm cho bọn họ biến mất đúng không?
Nếu người khác nói như vậy, bọn họ chắc chắn không quan tâm, nhưng người kia là Đường Lăng, bọn họ…
“Vậy, vậy hiện tại làm sao bây giờ?” Ông cụ Dương lấy lại tinh thần, run rẩy hỏi một câu như vậy, lúc này ông cụ Dương thật sự sợ hãi.
Dù sao nhà họ Dương vốn đuối lý chuyện này, Dương Tầm Chiêu chà đạp cô cả nhà họ Đường trước, tình tiết quá nghiêm trọng, nhà họ Đường có lý do chính đáng có thể quang minh chính đại đối phó với bọn họ.
“Hiện tại làm sao bây giờ? Chúng ta đã công bố hôn sự với Cổ Doanh Doanh, nếu chúng ta đổi ý, đến lúc đó chúng ta sẽ trở thành trò cười cho mọi người.” Bà cụ Dương vẫn lo lắng hậu quả của việc từ hôn.
Dương Tầm Chiêu nghe bà cụ Dương nói, trong lòng thầm cười lạnh, cho nên bà cụ chỉ nghĩ đến thể diện của mình mà không thèm quan tâm đến mạng của anh, bọn họ đúng là đáng ghét.
“Thể diện quan trọng hay là nhà họ Dương chúng ta quan trọng?” Ông cụ Dương lại không vui bà ta một cái, đương nhiên ông cụ Dương chỉ nghĩ đến nhà họ Dương, mà không phải là Dương Tầm Chiêu.
Dương Tầm Chiêu đã sớm biết rõ, nhưng lúc này đáy lòng vẫn lạnh lẽo.
“Quan trọng là chúng ta là người nhắc tới chuyện này, nhà họ Cổ không có sai, Cổ Doanh Doanh lại là đứa bé ngoan, chúng ta nhất thời không tìm ra lý do từ hôn.” Bà cụ Dương thật sự có chút khó xử, nhưng trong lời nói của bà ta có thể thấy được hiện tại bà ta không tìm ra lý do để từ hôn.
“Đúng rồi, Đường Thấm Nhi nói ngày đó Cổ Doanh Doanh cũng đi theo cháu, lúc đó cháu và Đường Thấm Nhi ở bên ngoài hôn lâu như vậy, Cổ Doanh Doanh nhìn lâu như thế thì chắc chắn cô ta đã nhận ra Đường Thấm Nhi.” Dương Tầm Chiêu gãi đúng chỗ ngứa nói một câu, mục đích hôm nay của anh là làm cho nhà họ Dương và nhà họ Cổ cắn xé nhau.
Cho nên anh sẽ cung cấp manh mối cho ông cụ và bà cụ.
“Cháu, cháu nói Cổ Doanh Doanh đã sớm biết người phụ nữ kia là Đường Thấm Nhi?” Bà cụ Dương ngẩn người, con ngươi hơi trợn lên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!