“Chẳng lẽ chỉ một mình tôi cảm thấy cô Đường thật chanh sả, thật ngầu, thật mê người sao? Đương nhiên cũng có một vài tiếng nói khác liên quan tới cô chủ nhà họ Đường.
Bình luận này vừa xuất hiện, lập tức vô số người thả tim, sau đó cũng kéo theo một loạt bình luận khen ngợi cô chủ nhà họ Đường.
“Đây, đây là chuyện gì?” Lúc ông cụ Dương nhìn thấy video liền hoàn toàn ngây ngốc: “Sao lại truyền ra video như vậy? Là ai quay?”
“Đây là ở đại sảnh nhà họ Đường, nhất định là người nhà họ quay. Bà cụ Đường thấy tình hình trong video, mắt không ngừng mở to.
“Chúng ta mắc bẫy nhà họ Đường? Trúng kế của họ.” Bà cụ Đường đọc bình luận, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.
Bà ta sớm đã cảm thấy chuyện này không đúng lắm, nhưng bà ta làm sao cũng không nghĩ tới sẽ trở nên như vậy.
“Tại sao? Tại sao người nhà họ Đường làm vậy? Tại sao họ phải giúp Hàn Nhã Thanh?” Mắt ông cụ Dương híp chặt lại, dáng vẻ lúc này nhìn cực kỳ khủng bố.
“Chuyện này tôi cũng không rõ, nhưng lần trước lúc ở nhà họ Cố, bà cụ Đường cũng từng giúp Hàn Nhã Thanh, hơn nữa lúc đó đã rất thích cô ta…” Bà cụ Dương nhớ tới tình hình ở nhà họ Cố lần trước, khẽ cau mày.
“Không thể nào, cho dù bà cụ Đường có thích cô ta thì họ cũng không thể nào vì giúp Hàn Nhã Thanh mà tính kế chúng ta như vậy.” Mắt ông cụ Dương lại càng híp chặt lại, âm u lại mang theo vài phần nghi hoặc không hiểu: “Quan hệ giữa chúng ta và nhà họ Đường luôn không tệ, lại thêm quan hệ của Đường Lăng và Tầm Chiêu, họ không có lý do gì vì một người ngoài mà tính kế chúng ta, hãm hại chúng ta.”
Bà cụ Dương vừa muốn mở miệng lần nữa.
Thì chính vào lúc này, cửa phòng bệnh bệnh viện bỗng nhiên bị đẩy ra, một đám ký giả trực tiếp chen vào.
Ông cụ Dương và bà cụ Dương thấy tình cảnh này liền ngơ ngác.
Họ vừa mới nhìn thấy video, còn chưa kịp phản ứng gì thì ký giả đã xông vào như vậy rồi.
Quá đột ngột, cũng quá khủng bố.
Tình cảnh thế này tuyệt đối không phải một người bình thường có thể khống chế được.
“Ông cụ Dương, xin hỏi chân ông rốt cuộc có bị thương không?”
“Ông cụ Dương, chân ông thật sự bị gãy sao? Gãy thật là sẽ không thể đi đường một khoảng thời gian rất dài, nhưng trước đó ông tới nhà họ Đường, lại bỗng nhiên đi lại rất tốt, cho nên vết thương ở chân ông là giả đi?”
Ông cụ Dương trừng mắt ký giả hỏi, sắc mặt rất khó coi, nhưng vẫn không nói chuyện.
“Bây giờ ông không trả lời, chúng tôi sẽ cho rằng ông im lặng thừa nhận.” Ký giả thấy ông ta không đáp, cũng biết lúc này ông ta sẽ không trả lời, bèn tự mình đưa ra kết luận.
“Ông cụ Dương, ông giả bị thương là để vu khống cô Hàn sao?”
“Ông cụ Dương, ông làm vậy chẳng lẽ lương tâm không cắn rứt sao?”
“Ông cụ Dương, ông làm vậy là vu khống, nếu cô Hàn kiện ông, ông sẽ phải ngồi tù.”
Ký giả xông vào, từng người xông tới trước mặt ông ta, đặt những câu hỏi sắc bén.
“Các người ra ngoài hết đi, ông ấy cần nghỉ ngơi.” Bà cụ Dương thấy tình cảnh hoàn toàn mất khống chế, nhất thời cũng rối như tơ vò.
“Nghỉ ngơi? Ông ấy căn bản không bị thương, trước đó viện trưởng Trác cũng đã nói, thân thể ông ta vốn không có vấn đề gì, bà đến bây giờ vẫn muốn lừa người ta sao?”
“Bà cụ Dương, bà trước đó cũng giúp ông ấy nói dối, xin hỏi tại sao bà làm vậy?”
“Chúng tôi có nỗi khổ.” Bà cụ Dương cho chút gấp, không nhịn được hét to một câu.
“Nỗi khổ của bà chính là không muốn để cậu ba Dương và Hàn Nhã Thanh ở bên nhau đi? Vậy xin hỏi cậu ba Dương có đồng ý hai người làm vậy không?”
“Tầm Chiêu biết chúng tôi vì tốt cho nó, nhất định sẽ nghe lời chúng tôi.” Bà cụ Dương kiên trì trả lời.
“Bà cụ Dương, ý của bà là cậu ba Dương đồng ý hai người làm vậy, cậu ấy sẽ nghe lời hai người mà chia tay với Hàn Nhã Thanh, phải không?” Một ký giả tiếp tục hỏi.
Mắt bà cụ Dương khẽ híp lại, sau đó kiên trì gật đầu: “Đúng.”
Lời này vừa nói ra, Dương Tầm Chiêu bỗng nhiên xuất hiện trên màn hình tivi, anh lúc này rõ ràng đang mở cuộc họp ký giả.
Sắc mặt bà cụ Dương thoáng chốc trở nên cực kỳ khó coi.
Dương Tầm Chiêu trước đó đã tới uy hiếp họ, lúc ở nhà họ Đường, anh thậm chí không thèm để ý họ, cũng không đợi họ, trực tiếp rời đi một mình.
Cho nên bà cụ Dương biết, Dương Tầm Chiêu mở cuộc họp ký giả lúc này nhất định sẽ không giúp họ, không vạch trần họ đã là không tệ rồi.
“Cậu ba Dương mở cuộc họp báo? Cậu ấy muốn nói gì?”
Ký giả ban nãy còn đang truy hỏi ông cụ Dương và bà cụ Dương nhìn thấy cậu ba Dương bỗng nhiên xuất hiện trên tivi thì lực chú ý thoáng chốc chuyển dời.
“Cậu ấy mở họp báo lúc này nhất định là vì chuyện video.”
“Vừa nãy bà cụ Dương nói cậu ấy sẽ nghe lời họ, vậy không biết tiếp đây cậu ấy sẽ giúp phía bà cụ Dương sao? Hay là sẽ giúp Hàn Nhã Thanh?” Ký giả vừa truy hỏi bà cụ Dương không nhịn được bổ sung một câu.
“Bây giờ đã đủ chứng minh vết thương ở chân của ông cụ Dương là giả rồi, đủ chứng minh ông ấy và bà cụ Dương đang nói dối, nếu lúc này cậu ba Dương còn giúp họ, vậy thì có chút không phân rõ trắng đen.”
“Các người đừng tranh cãi nữa, xem xem cậu ấy nói gì?” Một ký giả có chút không kiên nhẫn cắt ngang lời họ.
Mấy người cũng dừng tranh luận, đều nhìn tivi, chờ đợi cậu ba Dương lên tiếng.
Lúc này, trong đại sảnh nhà họ Đường, mấy người cũng đang nhìn chăm chú Dương Tầm Chiêu trên tivi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!