Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

“Yên tâm đi, có thể làm được, nếu không Dương Tầm Chiêu sẽ không phải yêu cầu Hiểu Lam giải thích với đám phóng viên về việc tôi nằm viện.” Ông cụ Dương khẳng định, tuy rằng vừa rồi Trác Hiểu Lam không nói, nhưng ông ta nhận định đây chính là chủ ý của Tầm Chiêu.

Dương Tầm Chiêu làm vậy rõ ràng là để bảo vệ Hàn Nhã Thanh, ông ta tuyệt đối không thể để bọn họ có được thứ mình muốn.

“Đi tới chỗ y tá lấy một ý bông băng và một ít thuốc tím.” Ông cụ Dương nhìn bà Dương sai khiến.

“Được rồi.” Bà Dương gật đầu, bà ta đương nhiên hiểu được ông muốn làm gì, nhưng là bà ta không nói, chỉ làm theo lời ông.

Lúc này, Trác Hiểu Lam lại bước ra khỏi phòng làm việc, gọi một y tá: “Cô phụ trách chăm sóc cho ông Dương, phải chăm sóc cẩn thận. Nếu ông Dương có yêu cầu gì thì phải đồng ý với ông ấy, đừng chọc tức họ.”

“Chuyện gì cũng phải làm hài lòng sao?” Cô y tá sửng sốt, không nhịn được hỏi.

“Đều là người già. Người già cũng giống như trẻ con. Đôi khi cũng tự ái. Hơn nữa, hiện tại ông Dương không được khỏe, cô càng phải theo dõi bọn họ thật tốt.” lời nói của Trác Hiểu Lam cũng có lý, bề ngoài chẳng có chút vấn đề nào.

“Được rồi, tôi hiểu rồi, viện trưởng quả nhiên có lòng tốt.” Cô y tá gật đầu đồng ý, đương nhiên không quên nịnh nọt Trác Hiểu Lam.

Khi bà Dương muốn tìm một y tá, y tá trẻ do Trác Hiểu Lam sắp xếp đã tình cờ mở cửa bước vào.

“Ông Dương, bà Dương, Viện trưởng bảo tôi chăm sóc ông Dương. Nếu ông Dương có yêu cầu gì thì cứ nói cho tôi biết.” Cô y tá tất nhiên nhớ lại lời dặn của Viện trưởng. Lúc này, cô cố ý nói ra điều Viện trưởng a bảo như vậy, đương nhiên cô muốn cho ông cụ Dương biết rằng Viện trưởng của họ rất tốt.

Bằng cách này, chắc chắn Viện trưởng a sẽ rất hài lòng về cô ấy. Phải nói rằng Trác Hiểu Lam đã lựa chọn một ứng cử viên rất tốt.

“Cô đồng ý với mọi yêu cầu của tôi sao?” Ông cụ Dương sửng sốt, ngập ngừng hỏi.

“Vâng vâng, tôi sẽ đáp ứng những gì ông muốn.” Cô y tá gật đầu liên tục.

“Được rồi, cô băng bó cái chân này của tôi giống như bị thương nặng gãy xương, sau đó làm trên người và mặt tôi có thêm mấy vết sẹo.” Khi ông lão nói câu này, kỳ thực cũng không nắm chắc lắm, suy cho cùng ông ta cũng biết làm như thế là có hơi quá đáng.

“Hả?” Cô y tá sững sờ: “Tại sao?”

“Tại sao cái gì, bảo cô làm thì làm đi.” Ông cụ Dương cau có và gầm lên.

“Ồ, ồ, tôi sẽ lấy ngay cho ông. ” Cô y tá định thần lại gật đầu lia lịa.

Ông cụ Dương thấy cô ta đồng ý, khóe môi khẽ cười, như thế mới giống thật hơn. Cô y tá động tác rất nhanh, không bao lâu đã xong việc, đương nhiên, kỹ thuật băng bó của cô y tá cũng không có gì bất thường.

Ông Dương bảo cô ta ra ngoài và gọi điện cho phóng viên. Khoảng nửa giờ sau, một video khác lại lan truyền trên Internet. Trong video, ông Dương đang nằm trên giường bệnh, chân trái bó bột và băng bó, trên tay trên mặt cũng có nhiều vết thương, ông nằm trên giường với gương mặt tái nhợt, đau đớn. Bà Dương ngồi ở mép giường, cúi đầu, dường như đang lau nước mắt.

“Ông Dương, xin hỏi sao ông lại bị thương ?” Ông Dương nhìn phóng viên, môi mấp máy, tựa hồ muốn nói nhưng lại không nói ra, giống như bị thương quá nặng, nói không nên lời.

“Các người đi ra ngoài đi. Hiện tại ông ấy nói chuyện cũng không tiện. Đừng có quay hay viết lung tung.” Bà Dương đứng dậy đuổi phóng viên đi ra ngoài, giọng nói khàn khàn.

“Bà Dương, bà có thể cho chúng tôi biết tình hình như thế nào không? Có thể nói cho chúng tôi biết ông Dương bị thương như thế nào được không?” Phóng viên thấy ông Dương không nói được nên quay máy quay về phía bà Dương.

“Tôi không biết, đừng hỏi nữa, đi ra ngoài đi.” Bà Dương xua tay xua đuổi bọn họ.

“Bà Dương, ông Dương bị Hàn Nhã Thanh ép nhảy khỏi tòa nhà sao? Đó là lý do mà ông ấy bị thương?”

“Đừng hỏi nữa, đi đi, đi đi.” Bà Dương nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn bọn họ không trả lời, nhưng vẻ mặt rõ ràng là đang né tránh. Sự né tránh đó rất dễ gây hiểu lầm trong tình huống này.

“Ông Dương, tôi nghe nói rằng cậu ba Dương đã mua lại của Hàn thị, và tôi nghe nói rằng cậu ba Dương đã chuyển nhượng Hàn thị đã mua lại cho Hàn Nhã Thanh. Chuyện này có thật không?” Một phóng viên đột nhiên chuyển chủ đề.

“Đây là chuyện của công ty, tôi không hiểu rõ lắm, nhưng Nhã Thanh không xấu xa như các người nghĩ, hơn nữa cô ấy cũng không phải là người tham lam. Cho dù Dương Tầm Chiêu đưa nó cho cô ấy, cô ấy cũng sẽ không muốn.” Bà ta trả lời câu hỏi của phóng viên một cách tích cực.

Bà Dương nói điều này rất thông minh, có nghĩa là nếu Hàn Nhã Thanh thực sự muốn nó, thì cô sẽ là một người tham lam và xấu xa.

Trong một thời gian, video đã được tải lên một cách điên cuồng trên Internet, nhanh hơn và điên cuồng hơn video trước đó.

Và càng ngày càng có nhiều người xúc phạm Hàn Nhã Thanh bên dưới, và lời mắng chửi càng ngày càng khó nghe.

Mọi người quát rằng Hàn Nhã Thanh là kẻ giết người, cho rằng Hàn Nhã Thanh nên bị bắt, có người nói Hàn Nhã Thanh nên bị đẩy xuống lầu để cô ta cũng phải nếm mùi vị này.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!