Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

CHƯƠNG 449: SỰ THẬT NĂM NĂM TRƯỚC (4)

Dương Tầm Chiêu nghe thấy lời này của cô, đôi mắt lập tức híp lại, chỉ là khóe môi khẽ cong lên lộ ra ý cười, nụ cười vừa nhìn đã khiến người khác dựng tóc gáy.

“Em có thể thử.” Khóe môi của anh khẽ động, từng chữ từng chữ truyền ra, giọng nói rất nhạt, nhưng từng chữ đều có thể chạm đến đáy lòng của người khác.

“Anh nghĩ em không dám sao?” Trong lòng Hàn Nhã Thanh lúc này rất bực tức, tức lúc này anh bá đạo không nói đạo lý, tức anh từng bước ép sát, đương nhiên, cô vẫn chột dạ trong lòng.

Cô đương nhiên không thể thật sự làm như thế, cô chỉ là nói thế mà thôi.

“Tôi tin em dám, có điều, em một giây trước kết hôn, tôi một giây sau sẽ khiến người đàn ông đó biến mất trên thế giới này, mặc kệ người đàn ông đó là ai, em có thể thử.” Trên mặt của Dương Tầm Chiêu vẫn là nụ cười đó, nhưng lại khiến người ta không thể nghi ngờ lời anh nói.

Khi anh nói lời này, anh đột nhiên nghĩ đến Bùi Dật Duy, cho nên, đôi mắt của anh lúc này trở nên âm lãnh.

Hàn Nhã Thanh: “…”

Cô không biết lời này của anh có phải để dọa cô hay không, nhưng cô biết Dương Tầm Chiêu tuyệt đối có năng lực như thế.

Hàn Nhã Thanh cảm thấy, cô bây giờ tốt nhất mau chóng rời khỏi, hoặc, điều cô bây giờ có thể làm cũng chỉ có thể mau chóng rời khỏi.

Hàn Nhã Thanh không có nói tiếp nữa, nhanh chóng cất bước rời khỏi.

“Buổi tối nhớ đợi tôi.” Giọng nói của Dương Tầm Chiêu lại truyền đến, dịu dàng nhưng vẫn ám muội dị thường.

Anh sớm đã nghĩ tới chuyện cô sẽ không dễ dàng thừa nhận như thế, anh đã sắp xếp tất cả chuyện này, là để thăm dò phản ứng của cô.

Nhưng mục đích quan trọng của anh là muốn khiến cô biết, khiến cô biết người đàn ông 5 năm trước cô cưỡng bức chính là anh.

Rất hiển nhiên cô bây giờ đã biết rồi, mục đích của anh đã đạt được rồi.

Cùng cô làm vợ chồng ba tháng, anh phát hiện được một đặc điểm của cô.

Anh biết cô khi làm sai chuyện gì thì sẽ chột dạ, sẽ đặc biệt ngoan ngoãn nghe lời, cũng sẽ rất dễ mềm lòng.

Cho nên, để cô biết người đàn ông 5 năm bước cô cưỡng bức là anh, cô sẽ không tiếp tục giống như trước đây mà trốn tránh anh nữa.

Anh biết, cô lúc này mặc dù biểu hiện rất cứng rắn, nói chuyện cũng hơi gay gắt.

Nhưng cô buổi tối chắc chắn sẽ đợi anh.

Đây chính là hiệu quả mà anh muốn.

Thật ra, cô bây giờ càng gay gắt, anh càng hài lòng, điều này nói rõ, ảnh hưởng của anh đối với cô vẫn rất lớn, người bình thường tuyệt đối không thể khiến cô mất khống chế như này được.

Anh nghĩ, bắt đầu từ bây giờ, trong lòng người mà cô chắc chắn thời thời khắc khắc nghĩ tới đều là anh…

Bước chân của Hàn Nhã Thanh khựng lại, nhưng không có dừng, tiếp tục rảo bước rời khỏi.

Thấy bóng dáng rời đi của cô, ánh mắt của Dương Tầm Chiêu nhiều thêm vài phần ý cười thâm sâu.

Hàn Nhã Thanh sau khi rời khỏi khách sạn, tâm trạng vẫn không thể bình ổn lại được, cô không hiểu, tại sao người đàn ông 5 năm trước đột nhiên lại trở thành Dương Tầm Chiêu rồi?

Thế nào lại là Dương Tầm Chiêu chứ?

Là ai không được, tại sao phải là Dương Tầm Chiêu chứ?

Dụ Vỹ Phàm rõ ràng nói với cô người tối hôm đó là Mặc Diêm, cô đối với Dụ Vỹ Phàm vẫn hiểu, không có tin Dụ Vũ Phàm sẽ không linh tinh.

Nhưng, vừa rồi khi ở trong phòng, Dương Tầm Chiêu lại nói rõ ràng như thế, kể cả chi tiết khi đó Dương Tầm Chiêu đều nói rất rõ ràng.

Nếu như người đàn ông 5 năm trước không phải là Dương Tầm Chiêu, Dương Tầm Chiêu không thể biết rõ như thế được, người biết chuyện 5 năm trước của cô không nhiều, và chi tiết lúc đó cô càng không có nói với bất kỳ ai, kể cả Hứa Dinh Dinh.

Nhưng Dương Tầm Chiêu lại biết, hơn nữa biết rất rõ.

Cho nên, chuyện này chắc sẽ không sai, chỉ là không biết Mặc Diêm đó là thế nào? Dụ Vũ Phàm tại sao tưởng lầm người đàn ông 5 năm trước là Mặc Diêm?

Trong lòng của Hàn Nhã Thanh mặc dù còn có một số nghi hoặc, nhưng cô biết, người đàn ông 5 năm trước rất có thể thật sự là Dương Tầm Chiêu.

Nếu như người đàn ông 5 năm trước thật sự là Dương Tầm Chiêu, lấy tính cách tác phong của Dương Tầm Chiêu, sẽ tha cho cô sao?

Hàn Nhã Thanh biết, tuyệt đối không thể, nếu không, Dương Tầm Chiêu sẽ không tốn hết tâm cơ sắp xếp tất cả chuyện này để thăm dò!

Cứ như thế, Dương Tầm Chiêu sẽ đối với cô thế nào? Sẽ làm gì với cô?

Hàn Nhã Thanh còn nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng hơn, vấn đề của hai đứa trẻ, nếu người đàn ông 5 năm trước là Dương Tầm Chiêu, vậy thì Dương Tầm Chiêu chẳng phải chính là ba ruột của hai đứa trẻ…

Lúc này cơ thể của Hàn Nhã Thanh lập tức cứng nhắc, cô thậm chí trực tiếp dừng bước chân, đứng ở đó, không thể nhúc nhích được.

Khoảnh khắc này, Hàn Nhã Thanh cảm thấy, chân của cô không thể cất bước, cứng nhắc, không có sức.

Hàn Nhã Thanh một lúc sau mới hoàn hồn lại, vào lúc này, một chiếc taxi dừng trước mặt cô, mắt của Hàn Nhã Thanh lóe lên, nhanh chóng lên xe.

Bây giờ ông nội còn ở trong bệnh viện, cô cả đêm hôm qua cũng không có trở về, ngay cả điện thoại cũng không có gọi một cuộc, ông nội chắc chắn rất lo lắng, cho nên cô bây giờ muốn đến bệnh viện trước.

Chỉ là, lúc này Hàn Nhã Thanh rõ ràng có chút tâm sự nằng nề, cho nên, không có phát hiện, đằng sau cô, một đôi mắt đang nhìn cô.

Khi Hàn Nhã Thanh chạy đến bệnh viện, ông cụ Hàn đã tỉnh rồi, khi cô bước vào phòng bệnh, Hinh Tú Bình đang bón đồ ăn sáng cho ông cụ Hàn, từ sau khi ông cụ Hàn sinh bệnh, Hinh Tú Bình luôn túc trực ở phòng bệnh, gần như không có rời khỏi.

Lúc này, sắc mặt của Hinh Tú Bình rất dịu dàng, khóe môi còn mang theo nụ cười ôn hòa, động tác nhẹ nhàng lại cẩn thận, nhìn ra được, bà ta đối với ông cụ Hàn thật sự rất tốt.

Hàn Nhã Thanh nhìn thấy một màn này, trong lòng không khỏi cảm động, trong nghịch cảnh có thể thấy chân tình, lời này thật sự một chút cũng không sai.

Hàn Nhã Thanh sau khi bước vào phòng thì khẽ thở dài, nghĩ nếu như ông nội hỏi cô tối qua đi đâu, cô nên giải thích thế nào.

“Thanh Thanh đến rồi.” Hinh Tú Bình nhìn thấy cô, trên mặt lập tức nở nụ cười tươi.

Ông cụ Hàn không có hỏi Hàn Nhã Thanh tối qua đi đâu, chỉ ngẩng đầu, gương mặt từ ái nhìn cô, khẽ mỉm cười nói: “Thanh Thanh, cháu đã ăn sáng chưa?”

“Dạ chưa có ăn.” Hàn Nhã Thanh hơi sững ra, âm thầm thở phào, trong lòng cũng cảm kích, nhiều năm như thế, ông nội trước nay sẽ không hỏi nhiều chuyện của cô, trừ chuyện 6 năm trước đính hôn với Dụ Vỹ Luân, ông nội trước nay chưa từng miễn cường cô làm bất cứ chuyện gì.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!