CHƯƠNG 1997
“Sao, em sợ gả cho anh với thân phận của một người đàn ông à?” Đường Lăng nói đùa, anh không quan tâm những lời nói bên ngoài, chuyện tình cảm chỉ cần suy nghĩ đến ý muốn của mình thôi. Mọi người trong nhà hoàn toàn có thể chấp nhận, những người không liên quan khác thì đáng là gì?
Lâm Bối lắc đầu rồi lại gật đầu.
Đường Lăng bất lực, cô vừa lắc đầu vừa gật đầu là có ý gì? Cô muốn anh tư đoán hay để anh tự quyết định đây?
Nếu là anh, đương nhiên anh hy vọng Lâm Bối sẽ gả cho anh, làm vợ của anh dưới thân phận của một người phụ nữ. Nhưng nếu như Lâm Bối không thể từ bỏ thân phận tiểu vương tử thì anh cũng sẽ không ép buộc.
Ông cụ và bà cụ Đường nhìn nhau, bọn họ có thể nhìn ra Đường Lăng quan tâm Lâm Bối đến mức nào, anh nói ra những lời như vậy là để Lâm Bối gả cho anh dưới thân phận một người đàn ông sao? Như vậy bọn họ có thể làm đám cưới nhưng không thể đăng ký kết hôn được.
“Em muốn làm vợ của anh, em muốn được gả cho anh, nếu như gả cho anh, em muốn dùng thân phận của một người phụ nữ.” Lâm Bối cười tươi nhìn Đường Lăng, nói rất nghiêm túc. Đúng vậy, anh có thể vì cô mà để mặc bản thân bị người khác hiểu lầm, vậy thì vì sao cô không thể vì anh mà từ bỏ những chuyện khác? Hơn nữa khi gả tới nước Z, chuyện ở nước R đã không còn liên quan đến cô nữa rồi. Cô tin rằng quan hệ của cô và anh trai mình sẽ không thay đổi vì chuyện cô là con gái.
Hơn nữa cô cũng đã mang thai, cô muốn cho đứa bé một mái ấm trọn vẹn, để nó được lớn lên khỏe mạnh.