CHƯƠNG 1990
Lâm Bối vô cùng kinh hãi. Anh vừa nói cái gì, đứa bé? Sao anh có thể biết được? Cô vẫn muốn lừa mình dối người: “Anh vừa nói gì cơ?”
“Em có thai rồi, không phải sao?” Đường Lăng thẳng thừng nói ra. Chỉ cần cô đồng ý, đứa con này sẽ có thể giữ lại. Nhưng anh sợ rằng cô không nghe anh, càng sợ ngay từ đầu cô đã có không có ý định giữ nó lại.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Đường Lăng, Lâm Bối biết anh đã chắc chắn chuyện cô có thai rồi, giờ có giấu cũng chẳng cần thiết nữa. Cô nhìn thẳng vào anh: “Phải, em có thai rồi, nhưng em không muốn giữ nó lại.”
Đường Lăng nhất thời đau lòng. Anh muốn là một chuyện, còn Lâm Bối muốn hay không lại là một chuyện. Cảm giác này, tựa như thứ mình luôn mong mỏi chờ đợi, một lòng muốn có được nhưng chỉ thoáng cái đã bị người ta nhẫn tâm hủy hoại. Ngoại trừ đau đớn ra, còn có hoang mang.
Trái tim Lâm Bối buốt nhói như kim đâm. Đường Lăng là người kiêu ngạo biết mấy, vậy mà giờ phút này, trong anh chỉ còn lại sự đau khổ và mông lung. Có lẽ, anh thực sự rất mong chờ đứa con này.
Đường Lăng nhìn Lâm Bối, anh muốn hỏi rõ ràng: “Em không muốn giữ đứa bé này, hay là không thể giữ nó?” Đường Lăng nghiêm túc hỏi, dù sao thì tâm ý của cô mới là quan trọng nhất.
Lâm Bối vốn không nỡ làm vậy. Nếu như có thể, cô đương nhiên muốn giữ lại đứa bé này. Nhưng thân phận của cô không cho phép cô làm điều đó. Hơn nữa, bây giờ còn đang ở nước Z, sao cô có thể giữ lại đứa bé này được?
“Anh biết là em không thể giữ lại nó mà.” Lâm Bối thành thật trả lời.
“Chỉ cần em tình nguyện ở lại đây thì sẽ giữ được. Anh sẽ cưới em, phía nước R, anh cũng sẽ xử lý ổn thỏa.” Đường Lăng vẫn ra sức khuyên ngăn cô. Anh không sợ bất cứ điều gì, duy nhất chỉ sợ cô từ bỏ.
“Đường Lăng…”
“Em cũng biết mà, từ trước đến giờ, những chuyện mà anh muốn làm, không chuyện nào là không làm được. Anh muốn đưa em đi, quốc vương cũng lập tức đồng ý. Nếu anh nói với ông ấy muốn cưới em về, ông ấy nhất định cũng sẽ đồng ý. Nhưng anh muốn em cũng đồng ý, muốn em tình nguyện gả cho anh.” Đường Lăng nhìn Lâm Bối, nói rõ ràng từng câu từng chữ.
Lâm Bối rơi vào im lặng. Đương nhiên là cô hiểu, hiện giờ anh có đưa ra đề nghị gì thì quốc vương cũng sẽ đồng ý. Còn cô lại là tiểu vương tử của nước R, mệnh lệnh của quốc vương, cô chỉ có thể nghe theo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!