CHƯƠNG 1963
Cô từng hỏi anh trai và Mặc Thành, cả một hòn đảo như vậy không thể hoàn toàn biến mất được, hơn nữa còn không có chút dấu tích nào, cứ như chưa từng tồn tại.
Những người kia đều ngẩn người nhìn Lâm Từ, những gì cô vừa nói là có ý gì, đảo Xích Lê chưa từng tồn tại, vậy mấy người bọn họ là sao?
“Lúc đó mấy người nói, tôi là người do Xích Lê lựa chọn nên bằng lòng theo tôi rời khỏi đó, bây giờ mấy người có cảm thấy hối hận không? Hay là cảm thấy thật ra tôi không phải là người mà Xích Lê lựa chọn, vậy nên không muốn như lúc trước nữa?” Lâm Từ nhìn thẳng về phía mấy người bọn họ, trái tim con người đúng là hay thay đổi. Từ lâu cô đã nghĩ tới việc những người này không thể thích ứng được với sự chênh lệch giữa đảo Xích Lê và nhà họ Mặc, muốn để bọn họ ở đây tạm thời một thời gian để thích ứng, nhưng không ngờ những người này lại thích gây chuyện thị phi.
“Chúng tôi chỉ không muốn bị nhốt ở đây thôi, ở đây chúng tôi không có một chút tự do nào cả.” Một người khác chợt lên tiếng, ở đây cái gì cũng tốt, chỉ là luôn bị người khác canh chừng quản lý, không có tự do, ai lại muốn sống một cuộc sống như vậy chứ?
“Vậy nên cậu muốn tự mình sống đúng không?” Lâm Từ nhìn về phía người kia, là Nguyên, hơn hai mươi tuổi, đậm chất thiếu niên, nếu như không xác thực việc cậu ta đến từ đảo Xích Lê thì còn tưởng rằng cậu ta là một thiếu niên bình thường nữa.
“Đúng vậy.” Nguyên bình tĩnh nói, cậu ta không muốn là một kẻ bỏ đi, nhà họ Mặc đồng ý nuôi cậu ta là một chuyện, nhưng cậu ta không muốn được nhà họ Mặc nuôi.
“Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy sao?” Ánh mắt của Lâm Từ lướt qua mấy người trước mắt, bọn họ vẫn còn do dự chưa quyết định. Linh hiểu ra ngay, những người này không phải ai cũng đều lý trí, có thể nhìn rõ tình trạng trước mặt, có một người như Nguyên là đã đủ đặc biệt rồi.
“Nếu như cậu thích thì về sau tới phòng thí nghiệm đi.” Lâm Từ nói, đảo Xích Lê luôn nghiên cứu ra những thứ đồ kỳ lạ, Nguyên có thể giúp đỡ được gì đó.
“Được.” Nguyên vui mừng ra mặt, Lâm Từ nhìn những người khác rồi nói với người trông gác, về sau cứ làm như những gì Linh vừa nói.
Mấy người phía Thấm vẫn chưa hiểu rõ tình hình thì Lâm Từ đã dẫn Linh rời đi, Mặc Thành và Đường Minh Hạo đi đằng sau. Mặc Thành đi gần lại phía Đường Minh Hạo rồi hỏi: “Bao giờ cháu định quay về?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!