Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

CHƯƠNG 1962

Vốn dĩ cô cũng không định quan tâm đến mấy người trên đảo Xích Lê. Lúc trước cô Lâm Từ đã nói, cứ mặc kệ bọn họ một thời gian, để cho bọn họ bớt kiêu ngạo. Lúc đầu cô còn không hiểu, hiện giờ nhìn thấy những người trước mặt đang ồn ào, ầm ĩ, cô chỉ cảm thấy khó chịu.

Nếu những người này thông minh thì sẽ không làm ra những chuyện như vậy, cứ sống yên lành ở đây là có thể sống cả đời không phải suy nghĩ gì, ra với thế giới bên ngoài e rằng những người này đến sống cũng sống không nổi.

“Nhưng chúng tôi đã đến đây rồi, bọn họ lại không coi chúng tôi ra gì. Nhà họ Mặc cũng là người trên đảo Xích Lê, đối xử với chúng tôi như vậy mà coi được sao?” Những người này không hề thỏa mãn, cảm thấy mọi người ở đây phải đối xử với bọn họ đủ tốt, hơn nữa còn phải công kênh bọn họ lên thật cao.

Linh tức đến mức bật cười. Những người này thật sự không hiểu rõ tình hình hiện giờ, đây là đảo Xích Lê chắc? Bọn họ vẫn cho rằng mình là trưởng lão trên đảo Xích Lê đấy à?

“Nhà họ Mặc đã rời khỏi đảo Xích Lê mấy trăm năm nay rồi, anh thật sự cho rằng bọn họ coi mấy người ra gì sao? Nếu như không phải cô Lâm Từ dẫn mấy người tới đây thì nhà họ Mặc thật sự sẽ không quan tâm gì tới chuyện sống chết của mấy người đâu. Anh xem, mấy người sống như vậy đã là quá thoải mái rồi đấy.” Linh cười khẩy, đám người này đúng là không biết thỏa mãn.

Đường Minh Hạo cũng rất tức giận, những người này có thể yên ắng một chút không? Linh vừa mới đến nhà họ Mặc, còn rất nhiều chuyện chưa quen, bây giờ lại phải quan tâm đến mấy người bọn họ, cô sẽ mệt mỏi thế nào chứ.

“Bắt đầu từ ngày hôm nay, tất cả đồ ăn nước uống của mấy người giảm đi một nửa, không, chỉ cho mấy người ăn no là được. Mấy người ngoan ngoãn ở lại đây đi.” Cuối cùng Linh cũng không muốn làm căng quá, nếu như đuổi những người này ra khỏi đây, sợ rằng mấy người này sẽ không sống nổi mất. Đường Minh Hạo gật đầu tán thành, những người này có tâm trạng gây chuyện chắc là do được sống quá sung sướng rồi. Nếu như đến chuyện ăn uống đầy đủ còn khó thì làm gì có tâm trạng mà nghĩ tới những chuyện khác nữa.

“Có phải mấy người đã quên mất nơi này là nhà họ Mặc của chúng tôi, chứ không phải là đảo Xích Lê của mấy người không?” Giọng nói của Lâm Từ từ phía sau vang lên, không mang theo một chút tình cảm nào, khiến đám người kia phải run rẩy.

Những gì bọn họ làm mấy ngày hôm nay luôn có người báo cáo cho cô. Thực ra cô cũng không để tâm, tưởng rằng bọn họ sẽ hiểu được ở nơi này và đảo Xích Lê là hai thế giới, nhưng rồi… những người này vẫn không hề biết hối cải chút nào.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!