CHƯƠNG 1902
Cậu vội đứng bật dậy, xoa xoa chỗ vừa chạm phải, một đồ án hình thú hiện ra. Đường Minh Hạo đưa tay lên, khẽ chạm vào, lại hơi dùng lực một chút, hình như, có thể ấn xuống được.
Cậu cố kìm nén niềm vui sướng trong lòng. Ông trời đúng là không tuyệt đường sống của ai bao giờ. Nơi này, quả nhiên là còn có đường khác.
Đường Minh Hạo tìm những nơi khác dựa theo phương hướng, nhưng không có nơi nào đặc biệt cả. Cậu nhìn chỗ có đồ án hình thú, khá xa cửa ra vào. Quả nhiên, Kỳ vẫn còn nương tay. Nếu thật sự không thể thoát khỏi đây, thì vẫn còn những chuẩn bị khác.
Cậu hoàn toàn hiểu được ý nghĩa của việc chừa ra một chỗ này. Nếu như nhiều quá thì sẽ bị phát hiện, nếu gần cửa quá, thì lại thành ra vô nghĩa.
Điều duy nhất cậu lo lắng là, nơi này nằm ở phía Tây, là hướng mặt trời lặn. Đến chiều tối, những con bọ này sẽ tập trung ở đây, nên cậu không chắc có thể trốn vào đây được không.
Bây giờ đi sao? Đường Minh Hạo do dự. Nhưng chưa chắc đây đã là đường sống tuyệt đối. Vậy nên, chưa đến giây phút cuối cùng, cậu sẽ không vội thử.
Màn đêm buông xuống rất nhanh. Đường Minh Hạo trông thấy xung quanh mình đang tối dần. Đây chính là thời điểm hoạt động của những con bọ kia. Nơi cậu đứng đang dần bị thu hẹp lại.
Đến khi mặt trời lặn, cậu mới nhìn thấy rõ những con vật kia. Chúng có vỏ ngoài cứng cáp, hai mắt xanh lè, khi bò phát ra tiếng lao xao, giống phiên bản phóng đại của con gián, nhưng trông chúng ghê hơn lũ gián nhiều.
Đường Minh Hạo nghiến chặt răng. Thứ quái quỷ gì thế này? Quan trọng là, bây giờ chúng đang từ từ bò về phía cậu!
Không còn ánh sáng, những sinh vật trong bóng tối bắt đầu hoạt động sôi nổi, Đường Minh Hạo chỉ có thể chậm rãi lùi về sau. Ban ngày cậu đã chuẩn bị xong, nhánh cây và cỏ dại được chất chồng thành đống trên mặt đất. Chiếc bật lửa Linh đưa cho cậu lúc sáng hiện tại đã có đất dụng võ.
Ngày hè hanh khô nên đám cỏ dại này rất dễ bắt lửa. Lúc Đường Minh Hạo hành động, cậu cảm giác tay mình hơi run rẩy, một nỗi sợ hãi khó hiểu rằng bản thân cũng sẽ bốc cháy theo. Tuy nhiên, so với nguy hiểm trước mắt thì cậu cũng có thể chịu đựng được bất cứ điều gì.
Lửa cháy lên trong phút chốc, Đường Minh Hạo đã sớm để đám cỏ ở một đầu, một đầu hướng về đồ án hình thú. Khoảnh khắc lửa dấy lên, những con gián nhanh chóng chạy trốn, nếu không thoát kịp thì bị thiêu trụi ngay, tiếng lốp bốp mang theo mùi cháy khét hôi thối.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!