Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ thần bí muốn chạy đâu

CHƯƠNG 1890

“Vậy là tốt rồi!” Linh như đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn, cô bé đi tới bên cạnh Đường Minh Hạo rồi ngồi xuống: “Chỗ của tôi không có quần áo cho cậu, ngày mai tôi dẫn cậu đi ra ngoài mua quần áo.”

Lúc này Đường Minh Hạo mới để ý thấy quần áo trên người mình vô cùng xộc xệch, trông chật vật không chịu nổi. Nhưng Linh cứ như không hề hay biết, ngồi xuống bên cạnh cậu, không hề cố ý kéo giãn khoảng cách.

“Người tên Lạc…” Vì động tác của Linh mà Đường Minh Hạo cũng thả lỏng hơn. Nghĩ đến Lạc lúc vừa rồi, cậu vẫn luôn cảm thấy không bình thường.

“Người mà trước khi tôi tới không phải là Lạc, mà là Triều, anh trai của Lạc. Sau khi tôi đi, người tỉnh lại mới là Lạc.” Cô bé ôm chân, gác đầu lên đầu gối nhìn Đường Minh Hạo. Quả nhiên, trông đẹp thật đấy, chẳng trách cậu lại bị Lạc để mắt tới. Nếu hôm nay cô bé không tự mình tới đây thì e rằng bây giờ cậu đã là một cái xác rồi, thật sự rất đáng tiếc.

“Cái gì?” Đường Minh Hạo cảm thấy não mình không đủ dùng luôn rồi. Cái gì mà trước là Triều, sao lại là Lạc, chẳng phải hai người là một sao? Cho dù có là tinh thần phân liệt thì cũng là cùng một người cơ mà!

Đường Minh Hạo cảm thấy sợ hãi vô cùng. Rốt cuộc cái đảo Xích Lê này là nơi như thế nào vậy chứ!

Linh là một cô bé chỉ mới sáu bảy tuổi nhưng khi nói chuyện có thể thấy cô bé không hề bình thường một chút nào. Rốt cuộc là đảo Xích Lê này có bao nhiêu chuyện, bao nhiêu người kỳ quái thế? Thật sự là những thứ có thể khiến người ta chấp nhận nổi sao?

“Hừm…” Lúc này Linh mới nhận ra người ngồi bên cạnh mình không phải người của đảo Xích Lê, cậu không biết gì về đảo Xích Lê cả, mà có lẽ cậu cũng không thể chấp nhận những việc về đảo Xích Lê.

“Cậu muốn nghe à? Tôi sẽ nói cho cậu biết nếu cậu muốn nghe, nhưng chưa chắc cậu có thể chấp nhận được đâu.” Linh nói rất nghiêm túc, ánh mắt vẫn luôn nhìn khuôn mặt của Đường Minh Hạo. Cậu như con búp bê sứ tinh xảo, nhẹ nhàng chạm vào là sẽ hỏng.

Đường Minh Hạo chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, gật đầu lia lịa.

“Tôi không biết toàn bộ câu chuyện về hai người họ, nhưng hai người họ thực sự không phải là một người. Ban ngày là Lạc, đến buổi tối là Triều.” Linh suy nghĩ một lúc rồi cố gắng giải thích bằng những từ dễ hiểu cho cậu.

Mặc dù vậy nhưng Đường Minh Hạo vẫn cảm thấy khó hiểu, nhưng cậu cũng không ngắt lời cô bé mà yên lặng lắng nghe. Linh thấy biểu hiện của Đường Minh Hạo coi như vẫn còn bình thường nên mới nói tiếp.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!