CHƯƠNG 1876
Lâm Từ bất đắc dĩ nhìn Mặc Thành, khóe miệng không nhịn được mà khẽ cong lên, Mặc Thành đúng là đáng yêu quá rồi đấy! Nhưng như vậy rất không thoải mái, không thể cử động được, ngay cả xoay người cũng khó.
“Anh có thể buông em ra một chút không?” Lâm Từ hỏi với giọng điệu thương lượng.
“Không thể!” Mặc Thành nghiêm mặt lạnh lùng, anh ta dám buông ra thì không biết Lâm Từ sẽ làm gì nữa! Anh ta không tin vào khả năng kiềm chế của bản thân đâu.
“Nhưng em nóng lắm!” Lâm Từ bất mãn, tấm chăn này bọc quá chặt, Mặc Thành không thèm để ý, chỉ giảm nhiệt độ đi một chút.
Lâm Từ bất đắc dĩ, liên tục cam đoan: “Anh thả em ra đi, em hứa sẽ không làm gì, chỉ yên lặng ngủ thôi.”
Mặc Thành không thèm tin lời Lâm Từ, với cái kiểu rảnh rỗi sinh nông nổi như hôm nay, anh ta tin mới là lạ đấy!
“Nhắm mắt lại, ngủ đi!” Mặc Thành lạnh lùng nói, thẳng tay tắt đèn. Khi Lâm Từ ngủ không được có chút ánh đèn nào, thế nên lúc này trong phòng tối đen như mực, dù hai người ở rất gần nhau nhưng cũng chỉ có thể cảm nhận hơi thở của nhau thôi, không nhìn thấy mặt đối phương.
Hôm nay mệt mỏi một ngày, Lâm Từ cũng có chút buồn ngủ, hiện giờ bản thân ở trong môi trường thoải mái, vậy là cô nhanh chóng ngủ thiếp đi. Tiếng hít thở đều đều truyền tới tai Mặc Thành, khiến anh ta vô cùng rối rắm, trong lòng không ngừng mắng thầm Lâm Từ không có lương tâm! Chỉ lo châm ngòi nổ thôi, có chuyện gì xảy ra sau đó cũng mặc kệ!
Nhưng sau khi Lâm Từ đã ngủ rồi, không ngờ Mặc Thành cũng cảm thấy buồn ngủ, nhắm mắt lại nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Nhiệt độ trong phòng hơi thấp, lúc trước không cảm thấy gì, sau khi ngủ mới cảm thấy có hơi lạnh. Mặc Thành đang do dự không biết có nên dậy tìm chăn hay không thì chợt cảm thấy người trong lòng khẽ động đậy, dịch chuyển tay anh ta ra, Mặc Thành nhắm mắt không phản ứng lại, muốn xem Lâm Từ định làm gì.
Kết quả là, cảm thấy Lâm Từ rũ chăn rồi đắp cả lên người anh ta, trong lòng Mặc Thành có chút vui vẻ, không ngờ Lâm Từ lại tỉnh giấc, hơn nữa, động tác này, nếu anh ta không tỉnh dậy do lạnh thì cũng sẽ không cảm nhận được.
Ngay sau đó, Mặc Thành cảm giác Lâm Từ rúc vào lòng anh ta, không ôm anh ta mà chỉ dựa sát vào anh ta ngủ thôi. Mặc Thành thầm nhủ trong lòng không xong rồi, khoảnh khắc Lâm Từ dựa sát lại, anh ta cảm giác muốn ôm lấy Lâm Từ đến điên lên, không muốn nghĩ nhiều nữa mà nhào qua ôm lấy cô. Nhưng hiện giờ Lâm Từ đang tỉnh, anh ta không dám cử động, chỉ đành giả vờ ngủ rồi làm bộ ôm Lâm Từ trong vô thức.
Lâm Từ không hề kháng cự, thuận thế cọ cọ trong lồng ngực Mặc Thành. Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, hai người vẫn duy trì tư thế như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!