CHƯƠNG 1867
Cho dù ăn cơm bằng một tay không tiện thì cô cũng không rút bàn tay kia ra. Anh ta muốn làm cái gì đều có thể làm cả, hơn nữa lúc ăn cơm cô còn gắp cho anh ta rất nhiều đồ ăn ngon nữa mà, cả bữa cơm đều quan tâm tới anh ta đó, Mặc Thành bất mãn cái gì vậy chứ?
Lâm Từ không hiểu, mà cũng không nghĩ nữa, dù sao thì theo quan điểm của Lâm Từ, sẽ không có chuyện Mặc Thành không vui vì cô đâu. Tự cô chủ động theo đuổi người ta, liệu Mặc Thành có rung động hay không, cô cảm thấy với năng lực của mình, Mặc Thành rung động cũng là chuyện sớm muộn thôi.
Nhưng bây giờ chắc không đến mức đó, dù sao thì ban nãy cũng một mặt không muốn, đồng ý chẳng qua là vì tính hiếu thắng, muốn chinh phục cô mà thôi. Tình cảm như vậy, nói thế nào nhỉ, tóm lại là không thuần khiết.
“Ăn no quá, cảm ơn Thành thiếu chủ chiêu đãi nhé.” Lâm Từ ăn no uống đủ, muốn hoạt động một chút nhưng Mặc Thành lại nắm chặt lấy tay cô, cứng ngắc không rút ra được. Lâm Từ rút lần nữa, Mặc Thành vẫn nắm rất chặt, Lâm Từ nhìn Mặc Thành với ánh mắt kì lạ.
“Em đứng dậy đi.” Mặc Thành nói với Lâm Từ, không hề có ý buông tay ra. Lâm Từ nghe theo, lúc Lâm Từ đứng lên thì Mặc Thành dùng sức kéo một cái, kéo Lâm Từ lên đùi anh ta, tay trái thuận thế ôm lấy eo cô.
Động tác như thế này vô cùng ám muội, cả người Lâm Từ cứng đờ: “Anh…”
“Anh muốn ôm bạn gái anh một chút.” Mặc Thành nhấn mấy chữ “Bạn gái anh” rất mạnh, danh nghĩa này dường như làm chuyện gì cũng chính đáng hơn nhiều. Lâm Từ tò mò, một người có thể thay đổi nhiều tới như vậy sao? Hơn nữa còn nhanh như vậy, bị cái gì kích thích à?
“Em có vừa ý với màn chiêu đãi của anh không?” Mặc Thành ôm Lâm Từ, để cô dựa vào người mình, động tác của Lâm Từ cứng đờ, không dám dựa vào, nói chính xác hơn là không tin tưởng. Nhưng Mặc Thành chỉ ôm cô thôi, không có quá nhiều động tác gì cả, một lúc sau Lâm Từ mới dần dần yên tâm, thả trọng lượng cơ thể lên người Mặc Thành.
“Vừa lòng chứ, đều là những món em thích, thanh đạm đúng là “mỹ vị nhân gian”.” Sau khi Lâm Từ thả lỏng mới cất lời nói, đây không phải là một động tác thoải mái lắm. Lúc chuẩn bị đi lên cô đè hết sức lên người Mặc Thành, để khi lúc mình đứng dậy thì có thể phản ứng lại với tốc độ đủ nhanh. Nhưng bây giờ đang ngồi trên đùi Mặc Thành, tất cả sức lực đều ở trên người Mặc Thành, nghĩ thấy rất khó, thậm chí là còn cần phải mượn sức của Mặc Thành, Lâm Từ có hơi bị động.
“Cho nên, lời cảm ơn của em có phải nên mang tính thực tế hơn không?” Mặc Thành được nước lấn tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!