CHƯƠNG 1857
“Anh có cho em cơ hội để từ chối chắc?” Cô Nguyễn nghiến răng nghiến lợi nói, Tư Đồ Không đúng là đủ tàn nhẫn, lúc anh ta nói chuyện này ra thì đã không có ý định cho người khác từ chối rồi. Hoặc là cho dù có từ chối thì anh ta cũng sẽ không quan tâm. Bởi vì anh ta có đầy cách để có được thứ mà anh ta muốn.
Người đàn ông này, thần bí, tràn đầy mị lực, nhưng khi bị anh ta nhìn chăm chú vào người thì lại cảm thấy anh ta giống như một con rắn độc, dù làm thế nào cũng không thể trốn thoát được.
“Cô có thể từ chối mà.” Tư Đồ Không chỉ nói suông vậy thôi. Anh ta chẳng hề nhúng tay vào dự án của nhà họ Nguyễn, mà thực ra dự án đó cũng đã gần xong rồi. Cho dù có động tay động chân gì đó cũng cần phải có một thời gian, nhưng dường như cô Nguyễn rất kiêng dè điều này.
“Tư Đồ Không, anh đã từng nói sẽ cưới em.” Cô Nguyễn không cam lòng, bọn họ rất xứng đôi với nhau, ít nhất, cô ta có được sự chấp nhận của mẹ anh ta là đủ để chứng minh được bản thân xuất sắc rồi, vì sao Tư Đồ Không không chịu nhìn cô ta chứ?
“Tôi chưa bao giờ đồng ý cưới cô cả, chỉ có mẹ tôi thích cô mà thôi.” Tư Đồ Không cau mày, mẹ anh ta không đại diện anh anh ta, sao có thể quyết định thay anh ta được?
“Cho nên anh sẽ không cưới em ư?” Cô Nguyễn nhìn chằm chằm Tư Đồ Không, ý của anh ta là, không hề suy nghĩ tới ý kiến của bà Tư Đồ ư?
“Đương nhiên.” Tư Đồ Không nói nhẹ bẫng. Bây giờ quan hệ giữa anh ta và Liễu Ảnh đã dịu lại rồi, hơn nữa chuyện anh ta liều mạng che giấu, Liễu Ảnh cũng đã biết. Giữa bọn họ không còn bí mật gì nữa cho nên bây giờ, nếu như anh ta và Liễu Ảnh ở bên nhau thì sẽ thực sự ở bên nhau.
Huống hồ, bây giờ Liễu Ảnh còn đang có con nữa. Anh ta nhất định sẽ cho Liễu Ảnh và con mình một danh phận, cho dù Liễu Ảnh không đồng ý thì anh ta cũng sẽ không đưa danh phận này cho người khác.
Vợ của anh ta chỉ có thể là Liễu Ảnh, con của anh ta cũng chỉ có thể là con với Liễu Ảnh mà thôi.
“Trước đây anh…” Cô Nguyễn không cam lòng, trước đây Tư Đồ Không không như vậy, không tuyệt tình như vậy. Nhưng Tư Đồ Không bây giờ lại không hề nể tình một chút nào.
“Chuyện trước đây đều đã qua cả rồi, những gì tôi nói bây giờ, chính là quyết định của tôi! Tôi sẽ không cưới cô đâu, cô cũng đừng nghĩ tới nữa, nếu như cô vẫn cứ dây dưa lằng nhằng thì đừng trách tôi vô tình.”
Tư Đồ Không lạnh lùng nói, bây giờ Liễu Ảnh đã có con, tất cả những người có khả năng sẽ làm hại đến Liễu Ảnh, anh ta đều chuẩn bị sẵn từ trước. Cô Nguyễn cũng không ngu ngốc, nếu như thông minh thì đừng làm một số chuyện không nên làm.
Hôm nay anh ta trực tiếp tới đòi bộ trang sức kia cũng là có ý này, có một số thứ, cô ta không nên giữ lấy, có một số người, cô ta cũng không nên nhớ nhung làm gì. Cho dù là ai cho cô ta hy vọng, thì cũng nên vì nguyện vọng của bản thân mà từ bỏ hoàn toàn.
“Anh đã từng hỏi ý kiến của mẹ anh chưa?” Cô Nguyễn không muốn từ bỏ như vậy, liên hôn giữa danh gia vọng tộc là chuyện rất bình thường. Sớm muộn gì Tư Đồ Không cũng phải chấp nhận người khác, vì sao không thể là cô ta chứ?