CHƯƠNG 1852
Hàn Nhã Thanh thầm nghĩ, Liễu Ảnh đúng là ngốc thật đấy, đây là chuyện cần phải so đo sao? Cô ấy muốn có được mà, còn cô cũng chỉ muốn tặng cho cô ấy mà thôi.
“Bảy mươi tám tỷ.” Cô Nguyễn không muốn từ bỏ, nếu như đã tới nước này rồi thì làm sao có thể từ bỏ được? Bây giờ đã không chỉ còn là chuyện của một bộ trang sức nữa, mà là vấn đề thể diện của cô ta và Liễu Ảnh. Cô ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ bộ trang sức này, giống như không thể từ bỏ Tư Đồ Không vậy.
Liễu Ảnh nhìn cô Nguyễn, cô ấy không hiểu vì sao người này lại cố chấp như vậy, dường như không phải là tranh đoạt gì đó, mà là liều mạng vậy.
Liễu Ảnh có chút oán giận Tư Đồ Không, nếu như không phải vì liên quan tới Tư Đồ Không thì sao cô Nguyễn có thể nhằm vào cô ấy được, Thanh Thanh cũng sẽ không cần phải ra mặt cho cô ấy.
Bây giờ, cô Nguyễn đã đối đầu với cả cô ấy và Tình Tình luôn rồi, thứ tranh đoạt đã hoàn toàn không chỉ là một bộ trang sức nữa. Những người xung quanh đều yên lặng xem, không ngờ rằng một bộ trang sức mà có thể đấu giá tới cái mức bây giờ. Huống hồ đây chỉ là là tác phẩm thời kì đầu của Letitia thôi, không liên quan tới VG. Bọn họ đều nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, cô cả nhà họ Đường, còn tiếp tục tăng giá hay không?
“Chín mươi tỷ.” Hàn Nhã Thanh là ai chứ? Chỉ cần cô cảm thấy đáng giá thì sẽ không tiếc tất thảy để có được. Nếu như đã có người ức hiếp tới tận mặt rồi, cô còn có thể lùi bước sao? Không phải cô Nguyễn thấy Liễu Ảnh không có tiền nên mới dám vênh váo như vậy à, nhưng Liễu Ảnh không có tiền, không có nghĩa là cô không có tiền, cô còn sẵn sàng tiêu tiền vì Liễu Ảnh nữa.
Sắc mặt cô Nguyễn tái nhợt cả đi, cô ta thực sự đánh giá thấp Liễu Ảnh rồi, càng đáng giá thấp Hàn Nhã Thanh. Không ngờ rằng Hàn Nhã Thanh lại sẵn sàng tiêu tiền cho Liễu Ảnh như vậy, chín mươi tỷ, nói ném là ném ra luôn à? Liễu Ảnh có gì đáng giá như thế sao?
Cô Nguyễn nhìn Hàn Nhã Thanh với vẻ mặt tràn ngập oán hận, đây rõ ràng là đang đối đầu với cô ta.
Trước giờ giữa hai người chẳng có mối giao lưu nào, cô làm như vậy, không cảm thấy quá đáng sáo?
Đáng tiếc, Hàn Nhã Thanh sẽ không nghĩ như vậy, chỉ cảm thấy cô Nguyễn ức hiếp người quá đáng. Nếu như không phải trước đó cô Nguyễn liên tiếp sỉ nhục Liễu Ảnh thì cô cần gì phải chèn ép cô ta mãi như vậy? Lúc cô ta chèn ép người khác thì phải chuẩn bị tinh thần sẽ bị người khác chèn ép chứ.
Huống hồ, cô Nguyễn không nên trút sự oán hận vào Liễu Ảnh. Lẽ nào không phải vì Tư Đồ Không sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!