CHƯƠNG 1829
Có bao nhiêu người vốn dĩ vấn đề tình cảm của mình không phải quá mức nghiêm trọng, nhưng vì gặp người ngoài vẽ vời thêm chuyện can thiệp vào mà lại thành ra hiểu lầm càng nhiều hơn? Tình yêu là chuyện của người trong cuộc tự giải quyết, bất cứ ai cũng không nên chủ động xen vào. Dù có là bị động thì cũng nên biết mình đang làm gì, phải kịp thời dừng lại đúng lúc.
“Nhưng hình như bây giờ hai người họ đã chia tay rồi, rất hiếm khi gặp nhau. Con sợ cô gái kia hiểu lầm thì hai người sẽ càng có khoảng cách.” An Kỳ biết khả năng tự mình liên tưởng lung tung của phụ nữ rất ghê gớm. Chỉ cần có một dấu vết thôi họ cũng có thể liên tưởng ra chuyện khác. Cô sợ là hai người chưa kịp giải thích với nhau thì chuyện đã càng bung bét hơn rồi.
“Đó là chuyện con nên lo lắng sao? Hiểu lầm của hai người thì cần hai người tự giải quyết. Trong chuyện này con chỉ là một nhân vật xuất hiện ngoài ý muốn. Nếu chỉ xuất hiện một lần thì có thể gây ra bao nhiêu ảnh hưởng được chứ? Nếu con không xuất hiện nữa mà hai người họ vẫn chưa hòa giải thì có nghĩa là tình cảm của họ không đủ sâu sắc, là vấn đề của riêng họ. Nếu hai người đã hòa giải rồi thì con được tính là gì?
Có khi lại còn có tác dụng hỗ trợ ấy chứ. Cho nên việc họ có hòa thuận với nhau không, có thể sinh ra nhiều vấn đề phiền phức vì con không đều không phải là chuyện con cần phải suy nghĩ. Trừ phi con hoàn toàn không có ý định rời đi hoặc là có ý khác.” Giọng điệu của mẹ An chợt trở nên lạnh lùng. Bà không thể chấp nhận việc con gái mình là người vô liêm sỉ như vậy, biết người ta yêu nhau mà còn chen chân vào chuyện tình cảm của họ.
“Mẹ, con không có, con thực sự chỉ muốn hỏi vậy thôi!” An Kỳ vội vàng giải thích: “Con không tính làm gì hết, cũng không muốn xem vào chuyện tình cảm của hai người họ. Chỉ tại vì con thấy tổng giám đốc Tư Đồ có ơn cứu mạng với mẹ con mình, nếu bạn gái anh ấy hiểu lầm anh ấy vì con thì con sẽ thấy có lỗi và áy náy lắm.”
Mẹ An nghiêm túc suy nghĩ rồi chậm rãi nói: “Cậu ấy giúp chúng ta thì chúng ta biết ơn trong lòng. Nhưng chuyện tình cảm không cần ai phải giúp đỡ ai. Hai người có thể yêu nhau hay không, có thể đến với nhau hay không, tình cảm phát triển đến mức nào đều là chuyện người khác không thể quyết định được, hoàn toàn chỉ có thể dựa vào hai người họ. Những người khác hoặc chỉ là người qua đường không có ảnh hưởng gì đến hai người họ, hoặc sẽ là vật hi sinh để người khác làm ngư ông đắc lợi, hoặc sẽ là viên đá ngáng đường, đá văng nó đi sẽ tu thành chính quả, không đá được nó thì tình cảm đến đó là hết.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!